Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 192. Không dám

Chương 192: Không dám

"Bản kế hoach này là do cậu hoàn thành một cách độc lập phải không?"

"Hoàn thành độc lập!"

"Viết lâu chưa?"

"Viết rất lâu rồi!"

"Rất lâu là bao nhiêu lâu?"

"Là rất rất lâu!"

Trương Thắng ngồi đối diện Hứa Lâm Lâm.

Trên thực tế thì ngẫm lại cũng thấy đúng, với những cuộc họp bí mật như mấy ngày hôm trước, trừ khi có người không muốn làm ở vị trí đó, hoặc là muốn ngồi xổm ăn cơm tù, nếu không thì sẽ không có khả năng tiết lộ ra ngoài.

"Một vị giáo viên trong học viện của em nghiên cứu ra một lại bình ắc quy tiết kiệm năng lượng, khá an toàn, hơn nữa cho ra quãng đường di chuyển liên tục được tương đối dài. Em hi vọng có thể phổ biến rộng rãi loại bình ắc quy này... thế nhưng, sư mẫu, ngài cũng biết rồi đó, dưới hoàn cảnh thị trường lớn như vậy thì việc mở rộng cũng vô cùng khó khăn, việc hợp tác với một vài thương hiệu cũng lại càng khó khăn hơn!"

"Ồ... Viết hay lắm!"

"Cậu muốn cái gì?"

Sau khi đối mắt vài giây, Hứa Lâm Lâm mới thu hồi ánh mắt: "Nói như vậy, nhưng phân tích của cậu ở đây đều là có được thông qua phân tích tin tức của quốc tế, cùng với xem xét các loại dấu vết của báo cáo kinh tế?"

"Vậy ý của cậu là..."

Hứa Lâm Lâm cũng nhìn vào Trương Thắng với ánh mắt rất sắc bén.

"Cậu cần ta đứng ở phía sau thao túng việc này? Hoặc có thể nói là, để cho bên phía chính phủ chỉ định bình ắc quy?". Sau khi Hứa Lâm Lâm nghe xong thì nhìn vào Trương Thắng.

"Dù cho sư mẫu có tin hay không tin thì sự thật đúng là như thế!"

Trương Thắng vẫn thản nhiên ngồi đó, đối mặt với ánh mắt của Hứa Lâm Lâm, đôi mắt vẫn không tránh không nhường.

"Cảm ơn sư mẫu. Thực ra thì em cũng không tin tưởng lắm, chỉ là em đang đánh cuộc! Đánh cuộc với hướng đi tương lai của nền kinh tế đất nước, ngài có thể hẹn em ra đây, vậy thì xem ra cái hướng đi này của nền kinh tế là đúng rồi!"

"Thương hiệu xe điện của các cậu?". Hứa Lâm Lâm bắt được từ trọng điểm, không khỏi nhíu mày"

Hứa Lâm Lâm gật gật đầu, sau khi cẩn thận quan sát Trương Thắng rồi xác định là không có bất cứ dị thường nào thì trong lòng cô mới thả lỏng.

"Vâng! Chúng em có thể chiếm một phần rất nhỏ, nhưng chúng em chỉ cần một phần nhỏ như vậy!". Trương Thắng vừa uống cà phê, vừa nhìn vào Hứa Lâm Lâm.

"Không! Một số chuyện nhạy cảm khiến cho ngài khó xử thì em không thể, cũng không dám làm!". Trương Thắng lắc lắc đầu, cười nói.

"Sư mẫu, nếu như. ! Nếu như Bộ Thương Mại thật sự chuẩn bị tiến hành hoạt động 'Điện gia dụng xuống nông thôn', em hy vọng thương hiệu xe điện của chúng em có thể được tham dự vào sân khấu này!"

Trong toàn bộ quá trình thì Thẩm Nghị đều không nói gì.

"Em hy vọng chúng em có thể nhận được sự công bằng và nghiêm minh"

"Sư mẫu, em biết số tiền trợ cấp cho các thương hiệu lớn sẽ cao hơn nhiều, điều này là rất bình thường. Nhưng chúng em chỉ cần có thể tham gia vào kế hoạch lần này là được!". Trương Thắng nghiêm túc nhìn vào Hứa Lâm Lâm.

"Mấy thứ này đều không thành vấn đề, chúng em có thể cung cấp những chiếc xe điện đạt tiêu chuẩn của quá trình kiểm tra chất lượng, bình ắc quy cũng có bằng bảo hộ sáng chế của riêng nó, an toàn đáng tin cậy, chúng em cũng có thể đệ trình bất kỳ bất cứ loại báo cáo chính quy nào". Trương Thắng nhìn Hứa Lâm Lâm, vô cùng nghiêm túc mà hứa hẹn nhiều thứ.

Từ Thắng Nam dẫn Đỗ Huy ra khỏi phòng thu âm.

"Những thứ này phải đi theo chương trình chính quy, phê duyệt từng bước từng bước..."

Nhưng lời ca của Đỗ Huy lại vô cùng phong phú, hòa âm cũng rất tốt, sau khi nghe xong bài hát vừa được thu, Đỗ Huy vẫn tương đối hài lòng.

Tương đối thô kệch, mang theo thanh điệu khô và khàn, đi ngược lại với thể loại âm vực tinh tế mềm mại của xu hướng hiện nay.

Chất giọng của Đỗ Huy không được tốt cho lắm.

"Vậy...". Hứa Lâm Lâm tỏ ra nghi hoặc.

"Nửa tháng sau, phải đưa cho chúng tôi báo cáo, cũng nhất định phải đầy đủ các thủ tục!"

"Vâng!"...

Buổi trưa.

Khi Trương Thắng nói ra những lời này, Hứa Lâm Lâm trầm mặc một thời gian khá lâu.

"Cậu nghĩ thế giới này quá phức tạp, cũng nghĩ một số thứ quá u ám... Cho tới bây giờ thì những việc mà chúng tôi làm đều là công bằng nghiêm minhh, lúc này đây là cả quốc gia đang hành động, không ai dám chơi đùa thủ đoạn ở trong này. Đương nhiên thì chúng tôi cũng sẽ thật sự cân nhắc tính an toàn của mỗi thương hiệu, cân nhắc giá cả, hạn ngạch trợ cấp, những việc này thì cần ban lãnh đạo họp rồi đưa ra nghị quyết!"

Thật lâu sau, Hứa Lâm Lâm nở ra một nụ cười, bình tĩnh nói:

Chỉ vừa ngồi uống cà phê vừa nhìn vào Trương Thắng, ánh mắt anh ta sáng lên, dường như đang suy nghĩ cái gì đó.

Nhưng nếu hỏi là ca khúc mới của Đỗ Huy có nổi tiếng hay không...

Vậy thì Từ Thắng Nam không biết.

Hiện tại chiều hướng chủ đạo của giới giải trí đã bắt đầu dần dần chuyển sang ưa chuộng tiểu thịt tươi, tiểu sinh bơ sữa. Còn những nghệ sĩ mà trên mặt còn mang vết sẹo như Đỗ Huy...

Cho đến nay... vẫn chưa có xuất hiện...

"Chị Thắng Nam, chị có băn khoăn gì không!?"

"Không. Buổi chiều đi theo tôi đến công ty để làm vài thủ tục tương ứng!"

"Vâng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận