Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 644. Chia sẻ bản quyền

Chương 644: Chia sẻ bản quyền

Thi thoảng có thể nghe được những âm thanh quá khích như là phát điên trong đám đông.

Trương Thắng dừng lại quan sát một lúc, nhìn biểu cảm của những thanh niên nam nữ xếp hàng, cảm nhận được sự thâm nhập của 'giá trị tư bản'.

Tư bản, lại đang 'tạo thần'.

Chiều tối.

Hắn trở về khách sạn.

Sau đó...

Hắn nhận được một cuộc điện thoại.

"Nhưng chẳng phải anh cũng tới?"

"Trương Thắng là ai?"

"Má, không phải iPhone 4 là của Mỹ à? Tôi cứ thấy đây là âm mưu thế quái nào!"

"Nhưng người hẹn chúng ta là Trương Thắng, anh không biết sao?"

"Tôi đang ở dưới lầu, lên ngay!"

"Đương nhiên rồi! Còn nữa he, anh lên mạng nhiều chút đi, câu chuyện Trương Thắng dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng được rất nhiều thanh niên tôn thờ thành 'kinh thánh khởi nghiệp' đó!"

Là Hứa Bác Văn gọi đến...

"Anh tối cổ à, có còn nhớ bản tin mấy hôm trước không? Trương Thắng kiện iPhone 4, cho rằng iPhone 4 vi phạm bằng sáng chế độc quyền của Trương Thắng..."

"Được!"

"Giám đốc Trương! Tôi đã hẹn một nhóm người phụ trách nhà máy đến phòng họp của khách sạn, cậu đang ở đâu?"

"Tôi chỉ đến xem trò vui..."

"..."

"Phải đó, mấy cái xưởng nhỏ chúng ta có thể trở thành chi nhánh của iPhone 4 à?"

Trong phòng hội nghị.

"Gì? Có chuyện như vậy sao?"

"Đu, thiệt hả?"

6 giờ rưỡi!

Khi nhận điện thoại của Hứa Bác Văn thì ban đầu bọn họ cảm thấy vô nghĩa, đặt nhà máy sản xuất iPhone 4 ở chỗ họ chẳng phải là vô nghĩa à?

Vẫn quá ít người!

Những ông chủ khác biết được hôm nay sẽ gặp chuyện gì thì không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào cửa phòng họp.

"Ài."

Hơn chục ông chủ ngồi trên ghế châu đầu ghé tai.

"Giám đốc Trương!"

"Giám đốc Trương!"

Trương Thắng nói ngắn gọn với Hứa Bác Văn rồi đến ghế chủ vị.

Bọn họ nhận được điện thoại từ Hứa Bác Văn.

"Thầy Thang còn chưa tới sao?"

"Vẫn chưa tới, đang trên đường rồi, có cần chờ thầy Thang không?"

"Không cần, chúng ta ở đây mở họp trước đi! Thời gian không đợi ai."

Nhưng khi Hứa Bác Văn tới cửa từng nhà một trò chuyện với họ thì bọn họ mới ý thức được một con đường trải đầy vàng đang chờ mình đi đến.

Lúc thấy chỉ có hơn 10 ông chủ thì Trương Thắng có hơi thất vọng.

Trương Thắng mặc quần áo giản dị đi vào phòng họp của quán rượu.

Cửa mở ra.

"Giám đốc Trương..."

Trương Thắng thấy mấy ông chủ này đều đứng lên, hắn xua tay với họ.

Đợi mọi người đều ngồi xuống rồi, Trương Thắng hít một hơi thật sâu.

"Mọi người!"

"Tôi không biết mọi người đã nghe qua câu chuyện của tôi một thời gian trước chưa, nhưng trước khi bắt đầu nói về sự hợp tác của chúng ta thì tôi sẽ tự giới thiệu một chút..."

"Tôi tên Trương Thắng và là chủ sở hữu của các công ty như 'NC Entertainment', 'Bình điện Bác Thế', 'Trang Trí NC', ... Tất nhiên, tôi cũng là một nhà thiết kế thiết kế, năm ngoái tôi đã thiết kế ngoại hình của một chiếc điện thoại di động và nộp đơn xin cấp bằng sáng chế thiết kế, nhưng tôi không ngờ bằng sáng chế của mình lại bị công ty IPO ở Mỹ vi phạm bản quyền! iPhone 4 hiện tại của họ là đang sử dụng bằng sáng chế của tôi!"

"Nói thật tôi rất tức giận, tôi muốn họ chấm dứt hành vi xâm phạm, nhưng suy cho cùng, công ty IPO là một trong những công ty công nghệ hàng đầu thế giới, mà tôi là một người bình thường với khoản nợ hơn hai triệu vào nửa năm trước, tôi chỉ mới trả hết nợ vào mấy tháng trước... Mặc dù tôi chiếm lý nhưng vẫn không thể đánh bại bọn họ!"

"Đương nhiên, Hoa Hạ dẫu sao cũng là lãnh thổ của tôi, tôi xin bằng sáng chế độc quyền trong lãnh thổ của mình, cho dù công ty IPO của Mỹ có ác đến đâu thì bọn họ cũng không thể tước bằng sáng chế của tôi trước pháp luật được!"

"Nhưng bọn họ lại dám công khai phát hành iPhone 4, điều này khiến tôi vô cùng phẫn nộ!"

"Tôi thấy trên Weibo, QGOU, cửa hàng điện thoại di động ngoại tuyến, trung tâm mua sắm trực tuyến, ... đều gần như bị sự bùng nổ của iPhone 4 áp đảo!"

"Tôi có thể cho phép họ sử dụng bằng sáng chế của mình để bán lấy tiền, nhưng tôi không cho phép bọn họ dùng bản quyền của tôi để kiếm tiền từ đồng bào trên lãnh thổ chúng ta, hơn nữa giá mở bán là hơn 4. 000 NDT đấy! Đắt đến mức nào chứ, đây là đang đối đãi đồng bào của tôi như mấy kẻ ngu sao?"

"..."

Trên đài.

Trương Thắng giống như một thanh niên đang tức giận, thẳng thừng 'tẩy não'.

Các ông chủ bên dưới nghe xong rất kích động, nhất là Lưu Bang Thuận – ông chủ của Công ty Khoa học kỹ thuật Hoa Cường, nằm chặt nắm tay, không thể diễn tả thành lời.

Có mấy người tức giận tới mức đập bàn tại chỗ!

"Nhưng sức mạnh của riêng tôi là rất có hạn, cho nên tôi nghĩ đến chuyện hay là học giống như Android đi, hoàn toàn công khai bản quyền, ôm khư khư nó làm gì để lãng phí vô ích!"

"Hôm nay..."

"Chỉ cần là các ông chủ nào hợp tác với tôi thì tôi hứa hẹn sẽ công khai bản quyền của mình miễn phí!"

"Tôi không chỉ công khai bản quyền miễn phí mà tương lai, chỉ cần mọi người chịu hợp tác thì tôi đều sẽ công khai các bản quyền khác dưới trướng công ty mình miễn phí vô điều kiện cho các vị!"

"Tôi không thèm tranh những thứ khác!"

"Tôi chỉ muốn tranh thêm chút sức!"

Tiếng nói của Trương Thắng trên đài ngày càng vang to.

Dõng dạc, tràn ngập sức mạnh!

Làm cho mấy ông chủ đang nghe bến dưới cũng dồn máu lên não một cách khó tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận