Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1165: Rất nhiều người thất nghiệp

"Chúng tôi cho họ một con đường thăng tiến, mỗi người siêng năng đều có thể được thăng chức lên quản lý khu vực, người phụ trách doanh nghiệp khu vực trong 'Tổ Ong giao hàng tận nơi' của chúng tôi, hoặc thậm chí hợp tác để gia nhập 'Tổ Ong giao hàng tận nơi', trở thành ông chủ!"

"Tôi nghĩ hết mọi cách giúp họ có cơ hội được tái giáo dục, hợp tác với trường cũ Yến Thạch Hóa của mình, tháng 7 năm nay, là tháng sau, lứa sinh viên xã hội đầu tiên của Yến Thạch Hóa sắp đến trường và học một số kỹ năng chuyên môn, cung cấp cho họ một nền tảng lớn hơn..."

"Nhưng đã đủ chưa? Chưa đủ, còn lâu mới đủ, vẫn còn rất nhiều người thất nghiệp..."

"Đó là lý do tại sao tôi nghĩ tới 'hệ thống gọi taxi', 'DiDiDi Taxi' của tôi đã ra thị trường, một lần nữa mang lại cơ hội việc làm cho một số người, khiến nhiều người muốn tăng thu nhập hoặc không có công việc phù hợp có thể kiếm được nhiều tiền hơn, hỗ trợ gia đình..."

"Tôi chưa bao giờ ép buộc bất kỳ người trẻ nào phải làm bất cứ gì, tôi luôn cảm thấy nếu làm việc chăm chỉ, chắc chắn sẽ được khen thưởng, phần thưởng này rất đơn giản và gắn liền với sự siêng năng của họ, nó không có ý nghĩa xúc phạm nào khác!"

"Đối với những người trẻ, tôi cung cấp việc làm cho họ, giúp họ phát huy tài năng của mình nhiều nhất có thể!"

"Trong xã hội, tôi luôn cảm thấy mình là một tấm gương, nỗ lực học hỏi các kiểu kiến thức, tôi cũng mong dùng một phần sức lực của mình để tác động đến những người xung quanh, khiến họ dám nghĩ dám làm hơn..."

"Đối với đất nước, 'Bình điện Bác Thế' chúng tôi luôn cố gắng nghiên cứu phát triển năng lượng mới, đồng thời gánh vác các trách nhiệm quan trọng về 'bảo vệ môi trường', 'tiết kiệm năng lượng' và 'an toàn' trong tương lai... Mặc dù công nghệ của chúng tôi vẫn chưa hoàn thiện, cả năm ngoái chúng tôi đều đang nghiên cứu, lấy đơn vị hàng trăm triệu!"

Mọi người ở đây đều có biểu hiện khác nhau.

Có người trầm tư, cẩn thận suy nghĩ lời Trương Thắng nói, tựa hồ có suy nghĩ.

Trương Thắng nói xong liền thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy sảng khoái liền ngồi xuống.

Có người sắc mặt phức tạp, nghe Trương Thắng nói xong, hơi lộ vẻ khâm phục thoáng qua rồi tiếp tục ngồi yên chờ.

"..."

Chu Quốc An đứng lên cười.

"..."

Cũng có người cười nhạo chàng trai trẻ này không biết thời, chẳng biết tự lượng sức...

Giọng nói đầy nhiệt huyết của Trương Thắng vang vọng khắp phòng hội nghị.

"Tôi không hiểu doanh nhân là gì, tôi thậm chí không nghĩ mình có thể xứng đáng với danh hiệu doanh nhân, nhưng tôi cảm thấy đây là trách nhiệm mình nên làm!"

Có người mặt đỏ bừng, tức giận, muốn xé miệng Trương Thắng ra thành từng mảnh.

"..."...

Cả hội trường không một ai vỗ tay.

"Trương Thắng..."

Bầu không khí im lặng một chốc.

"Được rồi, ý kiến của mọi người đều rất đúng trọng tâm, lời nói cũng rất tỉnh táo, tiếp theo, trên bàn có 'Tuyên bố doanh nghiệp', chúng ta cùng xem qua..."

"Nhưng sư mẫu, đây là điều em muốn nói..." – Trương Thắng im lặng một lúc, sau đó nghiêm túc nói.

Sau khi vào phòng khách, vả mặt Hứa Lâm Lâm phức tạp, cuối cùng thở dài:

"Em biết nhưng..."

"Lại đây!"

Nói xong hắn nheo mắt:

"Sư mẫu?"

Một lúc lâu sau...

Hứa Lâm Lâm nghe xong hơi sửng sốt, sau đó lại im lặng.

"Em cá là các lãnh đạo sẽ biết dùng thanh đao là em này! Bởi vì em dùng tốt!"

Sau khi kết thúc hội nghị, Hứa Lâm Lâm cau mày đưa Trương Thắng đến phòng khách.

"Nhưng cái gì?"

"Em phải làm một thanh đao!"

Vẻ mặt của Trương Thắng lạnh lùng, trông như xúc động nhưng thực ra lại rất bình tĩnh.

"Trương Thắng, em quá bốc đồng, vốn dĩ có cơ hội lộ mặt một phút, nhưng có lẽ bây giờ cấp trên sẽ cân nhắc cắt em đi! Ngôn ngữ của em quá sắc bén."

"Cây to đón gió!"

"Em biết..."

"Em... Trương Thắng, cô biết em có năng lực, nhưng trước tiên em phải nghĩ cách bảo vệ chính mình, hiện tại nhóm người khống chế giới kinh danh kia chắc phải xử em mất..."

Điện thoại của cô reo lên.

Cô trả lời điện thoại.

Trong điện thoại, cô hay tin...

Lời của Trương Thắng không bị cắt bỏ mà xuất hiện trong buổi phát sóng trực tiếp.

Vả lại...

Xuất hiện!

Không chỉ trong một phút!

Khi cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008 tàn phá thế giới.

Có lẽ, không ai biết giá nhà ở Hoa Hạ sẽ đột nhiên tăng cao.

Đến năm 2009. nhiều chuyên gia khuyên không nên mua nhà mà nên thuê nhà trực tiếp...

Nhìn lại sau 11 năm, cái thời mà chỉ cần đủ tiền đặt cọc là có thể mua được một chuồng chó đã lặng lẽ trôi qua.

Các tòa nhà cao tầng trong khu đô thị, các tòa nhà trung tâm thương mại cao vút trên trời...

Khi những người trẻ tuổi ấy mặc vest, mang giày tây lịch sự đẹp đẽ ngước nhìn, lộ ra vẻ mặt mê mang, sau đó cúi đầu...

Bên A liên tục sửa đổi các tiêu chuẩn và lồng ghép những đề xuất lộn xộn lại với nhau, như một ngọn núi đè nặng khiến Lý Thiến không thở nổi.

Đây là một công ty quảng cáo có trụ sở tại Yến Kinh.

Cho nên...

Phấn đầu ngày qua ngày, năm qua năm, là để làm gì chứ?...

'Tại sao người trẻ thích giao đồ ăn thay vì làm việc trong nhà máy?'

'Tôi đã thấy nhiều người chỉ trích đồ ăn ngoài của tôi, coi thường, khinh rẻ và thậm chí thoái trào xã hội, cho rằng chúng tôi là một tai họa... '

'Nhưng có thật thế không?'

'... '

3 giờ sáng ngày 22/6.

Một dáng người mệt mỏi ngồi xổm ở hành lang của tòa nhà văn phòng, vừa lau nước mắt vừa gõ kế hoạch quảng cáo.

Hành lang, cho phép cô thở một hơi.

Có thời điểm ban ngày không thấy mặt trời, ban đêm cũng không thấy sao, chỉ có bầu trời xám xịt, những ngọn đèn và máy tính vẫn bật trong văn phòng.

Bị vô số trào lưu chen chúc dồn về phía nơi làm việc, lặp lại cuộc sống đơn điệu nối tiếp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận