Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 748. Vất vả

9 giờ sáng, Hứa Quang Tiêu nhận được từng lượt phản hồi hoàn thành.

Anh đẩy kính một cái, trên mặt tràn trề tươi cười.

Anh mơ hồ thấy được bọn họ đang đứng trên một tiết điểm mới của lịch sử, sau đó sáng lập nên thứ hoàn toàn mới.

Anh nghiêm túc theo sát đối chiếu thẩm tra nhân viên kỹ thuật bên dưới, sau khi xác nhận mọi thứ đều ổn thì anh gọi điện cho Lý Cường chào hỏi một tiếng.

"Giám đốc Lý, gian hàng của 10 nhãn hàng sẽ ra mắt trước, các thương hiệu kế tiếp có thể dùng quá trình của 10 thương hiệu ấy để tự tạo cửa hàng... lát nữa tôi gửi anh các bước làm..."

Anh nghe được đầu dây bên kia phát ra tiếng ồn ào.

Hình như là tiếng hoan hô.

Các một cái điện thoại Hứa Quang Tiêu cũng cảm nhận được niềm vui sướng.

Bọn họ là...

"Tốt, giới thiệu chút, vị này là anh Đặng Hải Trình đến từ Công ty Khoa học kỹ thuật Diệu Hoa... anh Đặng, đây là giám đốc Hứa Quang Tiêu của 'Mạng Công Nghệ Thịnh Đằng', hiện tại đang phụ trách duy trì trang web cho các thương hiệu dưới trướng chúng tôi, cùng tạo dựng vận hành cho 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng'..."

Hứa Quang Tiêu vừa cơm nước xong, chợp mắt một lát thì giật mình, lập tức đứng lên.

"Hiện tại kiểm tra sơ bộ thì 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng' của chúng ta không có vấn đề gì, chỉ đợi 10 giờ dẫn lưu..."

Cửa văn phòng mở.

Hứa Quang Tiêu nhìn thoáng qua người để râu đầu húi cua cạnh Trương Thắng, vô thức giơ tay bắt tay với anh ấy.

Sau khi nói chuyện điện thoại xong, anh thở phào nhẹ nhõm một hơi dài, ngay sau đó cầm hộp cơm trên cạnh cửa lên ăn.

"Xin chào anh Đặng!"

"Giám đốc Trương!"

9 giờ 15.

"Giám đốc Hứa, sao rồi?"

"Giám đốc Hứa, hôm qua vất vả rồi!"

Anh thấy sau lưng Trương Thắng có một đám người trẻ mặc đồ tây, đeo kính, đa số đều hói trán...

"Không vất vả không vất vả, giám đốc Trương, người trẻ bọn tôi rất có tinh lực, hồi học cấp 3 còn ăn dằm nằm dề ở quán net 7 ngày 7 đêm đây, chẳng có vấn đề gì, có mấy đêm mà thôi..." – Hứa Quang Tiêu cười ha ha, lúc kể chuyện cũ rất tự hào.

"Xin chào giám đốc Hứa!"

Sau khi chào hỏi đơn giản, Hứa Quang Tiêu nghi hoặc nhìn về Trương Thắng.

"???"

"Hả?"

Mỗi cái 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng' thôi cũng đã đủ tương lai anh bận rộn rồi lại còn thêm cả app 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng', như này sao mà không bùng nổ tại chỗ?

"Không sao hết, hoàn toàn không sao!"

Sau khi Đặng Hải Trình đi, Trương Thắng sáp lại Hứa Quang Tiêu:

"Vậy nếu lại cho thêm chút áp lực nữa anh vẫn chịu được chứ?"

"Tương lai anh là người cầm lái của 'Mạng Công Nghệ Thịnh Đằng' chúng ta, sau này không chỉ quản lý hơn 10 người đơn giản như vậy mà là trăm hoặc thậm chí là nghìn người... anh hiểu ý tôi không?"

"Ờ, cái đó..."

"Giám đốc Hứa, đám người Đặng Hải Trình vừa gia nhập Diệu Hoa không bao lâu, tuy thành tích cao và có kỹ thuật nhưng không phải người biết quản lý, cần một người đáng tin cậy!"

"Vậy được rồi... anh Đặng Hải Trình là tôi mượn từ Công ty Khoa học kỹ thuật Diệu Hoa, trong tương lai sẽ chuyên chủ mảng app điện thoại này..."

"Nhiệm vụ nặng quá?"

"Không có, không có, không có nặng..." – Hứa Quang Tiêu vội lắc đầu.

"Anh Đặng, mọi người lên lầu thăm quan chút đi, nơi đó sẽ là nơi thương lượng làm việc..." – Trương Thắng cười nói với Đặng Hải Trình rồi vỗ vai anh ấy.

"Tôi muốn nghiên cứu ra được app 'Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng' trong vòng một tháng... anh hiểu ý tôi nhỉ?"

Không ngờ Trương Thắng thật sự lấy thứ này ép lên người anh.

Anh chỉ nói khách sáo chút thôi...

Nụ cười trên mặt Hứa Quang Tiêu cứng ngắc, anh nhìn thoáng qua Đặng Hải Trình rồi lại nhìn về Trương Thắng.

"Nhưng... nhưng mà tôi..."

"Quy hoạch của tôi với 'Mạng Công Nghệ Thịnh Đằng' không chỉ là làm web hay làm web cửa hàng, tương lai chúng ta còn sẽ làm việc liên quan đến lĩnh vực trò chơi, ví dụ như trò chơi trên điện thoại và máy tính, ngoài ra cá nhân tôi định nghĩa nó là một thể tổng hợp, nói thẳng ra thì, anh biết giám đốc Trịnh Hoa Đằng của QGOU không?"

"Biết!"

"Anh chính là Trịnh Hoa Đằng tiếp theo..."

"Hả? Nhưng mà quy mô của chúng ta bây giờ, chúng ta..."

"Hành trình ngàn dặm chỉ mới bắt đầu, một năm trước, anh cầm lương 100 đồng 1 ngày giúp tôi làm web Hoa Khôi Giảng Đường, một năm sau, bây giờ lương của anh là 50. 000! Tôi nhớ năm ngoái gửi cho anh tiền thưởng ngoài 500. 000 nhỉ..."

"Phải..."

"Vậy sang năm thì sao?"

"Tôi..."

"..."

Hứa Quang Tiêu run một cái.

Sau đó mờ mịt nghe Trương Thắng nói quy hoạch tương lai.

Nghe một hồi không tự giác dấy lên nhiệt huyết, kích động đến mức trái tim muốn nhảy ra ngoài!

Anh không nhịn được liền bắt đầu tưởng tượng tương lai của 'Mạng Công Nghệ Thịnh Đằng' trong đầu, nghĩ qua nghĩ lại không khống chế được hào khí vạn trượng.

20 ngày, sao mình mở mồm nói được thế?

"Được! Không cần một tháng, 20 ngày là tôi giải quyết xong!"

"Ngon, vậy thì 20 ngày! Làm xong thì gửi cho cậu một bao lì xì ngoài định mức, được rồi, anh cố lên trước ha, tôi qua bên giám đốc Lý nhìn..."

"Vâng!"

Trương Thắng cười vỗ vai anh ta, quay người rời đi.

Đợi Trương Thắng đi rồi, Hứa Quang Tiêu quay về nhìn mấy anh em đang bù đầu trong văn phòng...

Nụ cười trên mặt đột nhiên cứng đờ!

Lúc này!

Anh muốn tát bản thân thật mạnh một cái!

Con mẹ nó!

"Vậy giao bọn họ cho anh, một tháng sau tôi muốn thấy thành quả!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận