Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 190. Ký rồi

Chương 190: Ký rồi

Bọn họ đi tới quán cà phê ở gần đó rồi ngồi xuống.

Đỗ Huy vốn là người phóng túng tùy tiện, không hiểu sao ở trước mặt Trương Thắng lại ngồi rất nghiêm chính.

Ngay cả chính anh ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Sau đó anh ta cẩn thận suy nghĩ một lát, cảm giác được giống như là mình đang đi phỏng vấn.

Khổ cực nhiều năm như vậy, bị đả kích nhiều năm như vậy, trước mắt thấy được một ánh rạng đông, bản năng con người sẽ bắt đầu lo được lo mất.

"Không cần lo lắng, thoải mái đi!"

"Được!"

Sau nhiều năm, khi được gặp mặt Từ Thắng Nam, trái tim anh ta run lên lẩy bẩy.

"Cậu có sắp xếp gì đối với anh ta?"

Hành trình này được lan truyền rộng rãi trong cộng đồng ca sĩ lang thang, gần như được hóa thành 'thần thoại'.

"Ký rồi!"

Đó là Từ Thắng Nam, từng là một người tìm kiếm tài năng, một người môi giới rất nổi tiếng của Tinh Quang Vị Lai.

"Tôi cảm thấy anh ấy có thể!"

Trương Thắng gọi cho mình một tách cà phê và chiếc bánh ngọt, nhẹ nhàng uống một ngụm. Không bao lâu sau, có tiếng gõ cửa truyền tới từ cửa phòng.

"Bài hát của anh ấy có một hương vị đặc biệt, tôi dự định biến bài hát đó thành nhạc nền của phim tài liệu. Đồng thời, 'Mùa Hè Năm Ấy' cũng cần một bài hát chủ đề, tôi cũng để cho anh ấy viết!"

Đã từng khai quật được ca sĩ lang thang 'Mạt Tử', cũng giúp anh ta đi vào chương trình 'lễ hội mùa xuân'*, kiếm được đầy bồn đầy bát, hiện tại 'Mạt Tử' đã leo lên chương trình tuyển chọn 'Ánh sao rực rỡ' với tư cách là một vị giám khảo.

Sau khi Đỗ Huy nhìn được người tới là ai, theo bản năng mà đứng dậy: "Chị Thắng Nam!"

"Xin chào!". Từ Thắng Nam thoáng nhìn qua anh ta rồi lễ phép mà gật đầu, ngay sau đó lại đưa đôi mắt nhìn vào Trương Thắng: "Cậu ký hợp đồng với anh ta?"

Trong phòng đột nhiên rơi vào yên tĩnh.

Vài năm trước, anh ta cũng từng hát cho Tinh Quang Vị Lai, cũng liều cái bản mặt già nua xông vào Tinh Quang Vị Lai muốn gặp mặt Từ Thắng Nam, nhưng đáng tiếc, chưa kịp nhìn thấy đã bị bảo vệ đuổi ra ngoiaf.

Từ Thắng Nam nhìn chằm chằm vào Trương Thắng, còn Trương Thắng thì chỉ mỉm cười đáp lại Từ Thắng Nam.

"Anh ta có thể không?"

"... !"

"Cậu cảm thấy anh ta có thể?"

"Tại sao anh ta không bình thường?"

"Hả??"

Sau một hồi im lặng, cuối cùng Từ Thắng Nam cũng thở dài: "Công ty vô cùng coi trọng hạng mục 'Mùa Hè Năm Ấy', xác định dùng nó để có thể xoay chuyển tình thế. Trên nguyên tắc, rất khó để giao ca khúc chủ đề cho một ca sĩ lang thang bình thường!"

Run rẩy!

Lại một lần nữa gặp mặt, Từ Thắng Nam cảm nhận được cái sự tự tin từ sâu trong xương tủy của Trương Thắng vẫn không có gì thay đổi, nhưng dường như, lại có vẻ khác biệt, ít nhất đó là ánh mắt trở nên thâm sâu hơn rất nhiều, thâm sâu đến mức cô cũng không thể hiểu được Trương Thắng đang nghĩ gì.

Nhưng sau khi từng hình ảnh lóe lên trong đầu, anh ta cắn răng, nghẹn thở đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt, sau đó mạnh mẽ gật đầu: "Có thể!"

Anh ta chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày mà bản thân mình sẽ căng thẳng đến mức phải nôn khan.

Hai chân cũng không nhịn được mà run rây!

"Anh ta không bình thường!"

Đỗ Huy run lên.

Đột nhiên có một sự căng thẳng chưa bao giờ có.

Giống như có một ngọn núi đè nặng ở trong lòng của anh ta, ép cho anh ta không thể thở nổi.

"Tại vì anh ấy đã ký hợp đồng với studios của tôi!"

"Anh cảm thấy tôi có thể đặt toàn bộ tiền cược của bản thân lên trên người anh không?"

"Ông chủ?"

Trương Thắng không nói gì, ánh mắt bình thản nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó chậm rãi quay sang Đỗ Huy, nhìn anh ta rất nhiêm túc: "AK!"

Khi anh ta nói ra những lời này, anh ta có thể cảm giác được toàn thân của mình như được thả lỏng hoàn toàn, một loại nhiệt huyết mãnh liệt dâng lên ở trong lòng.

Ngọn lửa đang cháy, và cháy càng ngày càng mạnh.

Một cơ hội thành danh lóe lên rồi có thể biến mất bất cứ lúc nào đang xuất hiện trước mặt anh ta.

Anh ta phải nắm lấy!

Cho dù ở phía sau là vực sâu vạn trượng, như vậy cũng không sao cả!

Nếu không, đời này, kiếp này, sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào nữa!

Sau khi Trương Thắng nhìn thấy anh gật đầu thì nở ra một nụ cười, rồi quay sang nhìn Từ Thắng Nam: "Em đặt cược xong rồi, chị Thắng Nam, tới phiên chị"

Từ Thắng Nam nhìn Đỗ Huy, sau đó lại liếc mắt nhìn vào Trương Thắng, trên mặt nở ra một nụ cười khổ sở: "Càng ngày tôi càng cảm thấy cậu giống như một người điên. Nhưng hết lần này tới lần khác lại cực kỳ có sức hấp dẫn, có thể khiến cho những người xung quanh cậu cũng điên cuồng theo!"

Trương Thắng không trả lời, vẫn giữ vẻ bình thản, ôn hòa và chân thành.

"Thôi được rồi, cùng điên với cậu một lần...". Từ Thắng Nam thở dài, sau đó lấy ra một bản hợp đồng đưa tới trước mặt Đỗ Huy: "Ký đi!"

Đỗ Huy nhìn thấy bản hợp đồng của Tinh Quang Vị Lai.

Trong lòng đột ngột run lên!

Mặc dù thời gian gần đây thì Tinh Quang Vị Lai có rất nhiều biến động, bên ngoài có lời đồn đại rằng công ty này sắp sụp đổ.

Nhưng anh ta vẫn không hề do dự mà ký vào bản hợp đồng này.

Anh ta không hiểu rốt cục thương nghiệp sẽ vận hành như thế nào, càng không hiểu gì về đại thế, lại càng không hiểu gì về tương lai.

Anh ta chỉ biết rằng anh ta cần một cơ hội!

Bất cứ một cơ hội nào, anh ta đều phải nắm chặt, đều phải tự mình nếm thử!

Dù sao, anh ta cũng chỉ có một cái mạng nát, cùng lắm thì vẫn là hai bàn tay trắng mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận