Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 246. Không nhiều lời

Chương 246: Không nhiều lời

Có khi đấy là một người thuộc tầng lớp quý tộc ở Anh.

Trong trí nhớ, khi cha mẹ dẫn Trần Bân gặp những người quý tộc ấy, giọng của họ chính là như vậy.

Nháy mắt lòng anh ta dâng lên sự tôn kính.

Bên đó là một trong các vị giám khảo chính của Giải Kim Tượng Phim Điện ảnh Quốc tế Nam California, trong một lần tình cờ đã thấy được bộ phim này của mình trên giải Kim Tượng nên nổi lòng hứng thú.

Sau khi về nhà đã xem lại toàn bộ , hứng thú trong lòng càng nhiều hơn...

"Bộ phim này quay quá vội, nếu không phải thế thì nó đã là một bộ điện ảnh kinh điển của thời đại rồi!"

Trần Bân nghe tiếng thở dài của bên ấy thì đột nhiên cảm thấy như chung một chí hướng.

Cảm giác đầu tiên của Trần Bân là cảnh giác.

Huống chi bản quyền còn ở trong tay mình, mình không trao quyền thì họ cũng chẳng cầm đi được!

Trần Bân kết luận như vậy, rồi sau đó lòng hư vinh lập tức bốc lên.

Dù thế nào thì kết quả không thể kém hơn hiện tại, với lại cũng chỉ là một vài tài liệu hình ảnh lung tung bị đào thải, đưa cho họ cũng không mất mát gì.

Đối phương đã xem qua phim của mình!

Sau khi giao cho họ thì anh ta như nghĩ tới gì đó, hỏi bên kia tại sao Giải Kim Tượng Phim Điện ảnh Quốc tế Nam California cũng gửi lời mời đến những bộ phim không được chọn khác.

Và thế là, không biết như nào đã trò chuyện về điện ảnh vùng với đối phương.

Thế là...

Hơn nữa không chỉ xem một lần mà còn là vô cùng thưởng thức và chân thành xem lấy nó!

Người này vô cùng chuyên nghiệp, chẳng những chọt trúng cách biểu đạt của bộ phim này một cách hoàn mỹ mà còn lấy những chi tiết chính bản thân anh ta cũng không nghĩ tới để nói ra!

Nếu đưa bọn họ những thứ này thì sẽ toi, nhưng sau đó Trần Bân lại cảm thấy chẳng sao cả.

Phần lớn thì các bộ phim điện ảnh không được ban giám khảo gọi đến như .

Khi câu chuyện kết thúc, người đó nói rằng nếu bộ phim này lại lấy cách kết thúc như vậy thì vô cùng nuối tiếc, hi vọng nhìn đến tài liệu cắt ghép của nó, bên họ có đoàn ekip chuyên nghiệp có thể chỉnh sửa lại bộ điện ảnh này tốt hơn...

Tuy giải thích như thế nghe có vẻ không hề sơ hở, nhưng nếu nhấm nháp kỹ càng thì vẫn nghe ra được có gì đó là lạ.

Xác nhận vài chuyện xong thì anh ta đưa tài liệu cho đối phương.

Đối phương trả lời rằng những bộ điện ảnh khác cũng báo danh trên trang chủ chính thức của họ, vượt qua vòng sơ thẩm nên đã được gửi thư mời tham dự Giải Kim Tượng Phim Điện ảnh Quốc tế Nam California, nhưng nếu thật sự muốn triển lãm bộ phim trên liên hoan phim Giải Kim Tượng Phim Điện ảnh Quốc tế Nam California thì vẫn còn cần thẩm định lại...

Khi Trần Bân xem lấy bản mới này, cả người anh ta nhảy cẫng lên.

Sau đó Trần Bân nhận được mail hồi âm.

Thậm chí theo một góc nào đó thì quả thật là gần như tiếp cận với hoàn mỹ!

Vào lúc 10 giờ 30 phút tối qua...

Sau khi xem xong...

Trần Bân cũng thấy còn nhiều câu hỏi nhưng cuối cùng vẫn không nhiều lời.

Trong đêm.

Trần Bân đọc xong, bật thốt 'Quá dữ'!

Anh ta nhìn thấy trên hộp thư của trang chủ chính Giải Kim Tượng Phim Điện ảnh Quốc tế Nam California ở Hoa Hạ có thêm vài lời góp ý.

Hộp thư của Trần Bân nhảy lên.

Trần Bân nhìn đi nhìn lại vài lần, thậm chí còn kéo thêm người bạn chí cốt Cao Huy qua xem...

Cuối cùng chốt là 'chuyên nghiệp'!

Chuyên con mẹ nó nghiệp hơn cả cái gánh hát cỏ này của bọn họ nữa!

Họ thật sự đã cắt sửa lại !

Dù rằng cắt sửa bị mất đi chút cảm xúc mà anh ta tự thấy rằng nó nghệ thuật, nhưng trong đó lại ngập tràn các chi tiết biểu lộ trọn vẹn được thông điệp mà muốn thể hiện ra!

Ý định ban đầu khi làm bộ phim này của anh ta chính là như vậy!

Chuẩn chuẩn chuẩn!

Đã rất khuya!

"Sao Giải Kim Tượng Phim Điện ảnh Quốc tế Nam California lại có thể là giải ao làng được?"

"Nào có giải ao làng nào mà chuyên nghiệp như vậy chứ?"...

Nói về Brazil.

Chắc có lẽ ai cũng sẽ nghĩ đến điệu múa samba nồng nhiệt không câu nệ, các đường vẽ nguệch ngạc đầy sáng ý, vương quốc bóng đá số một thế giới...

Một quốc gia với ngập tràn phong cách khác lạ khiến cho vô số người nảy sinh ý định đi làm hộ chiếu để bay đến nhìn xem.

Nhưng...

Không ai biết, đằng sau một thành phố quang vinh xinh đẹp, là những cảnh bẩn loạn, các gia đình sống bằng lều, rác rưởi và bùn lầy được bày ra vô cùng quen thuộc ở vùng nông thôn của thành phố.

Khu ổ chuột lớn nhất của Rio – Rocinha, thậm chí còn là khu ổ chuột lớn nhất ở Brazil và Mỹ Latinh.

Leo John là người phụ trách ở khu vực phía nam của khu ổ chuột, ờm, người ta thường hay gọi là thổ hoàng đế.

Bởi vì từng là cảnh sát trưởng cho nên Leo John đều coi như là quen biết phần lớn bang phái và nhân viên đơn vị trong khu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận