Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1092: Từ bỏ?

"Người dùng cần sự mới mẻ, dù khi 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ' ghép QGOU vào 'Weiliao' bằng phương thức đơn giản thì người dùng cũng không bất ngờ mấy..."

"Nếu QGOU muốn tạo ra một phần mềm tương tự như của chúng ta, làm sao chúng ta có thể sống sót trong ván cờ này?" – Trương Thắng tiếp tục nhìn chằm chằm Lưu Trường Vũ.

Lưu Trường Vũ im lặng một lát.

Sau đó ông nhìn Trương Thắng:

"Đằng Kỹ Technology' sẽ từ bỏ QGOU và tạo ra một phần mềm trò chuyện khác?"

"Họ sẽ không từ bỏ QGOU, nhưng trong thời đại điện thoại thông minh, họ sẽ phát triển phần mềm trò chuyện mới song song..."

Lưu Trường Vũ nghe xong, lại im lặng.

Trương Thắng tiếp tục nhìn thẳng Lưu Trường Vũ:

"Tôi sẽ gọi cho người phụ trách của tất cả các sản nghiệp thuộc 'NC Entertainment' yêu cầu họ toàn lực phối hợp làm việc cùng anh!"

"..."

"Kỳ vọng của tôi đối với anh chưa bao giờ là trở thành một công nhân, tôi hy vọng anh là trợ lý của và là đối tác kinh doanh của tôi..." – Trương Thắng uống xong tách trà cuối cùng, hắn chậm rãi đứng dậy, vỗ nhẹ vào vai Lưu Trường Vũ.

"Giai đoạn tiếp theo giao cho anh!"

"Giám đốc Lưu!"

"Đi đi!"

"Cuộc chiến này là một cuộc chiến toàn diện và lâu dài, nó khác với bất kỳ cuộc chiến nào trước đó, chúng ta chiếm thế thượng phong, đây là lợi thế của chúng ta, chúng ta có con đường điện thoại di động, đây cũng là một lợi thế khác, nhưng rõ ràng, chỉ chiếm tiên cơ và điện thoại di động thôi là chưa đủ ..."

"Hy vọng lần này, tôi có thể làm người ngoài cuộc!"

"Vâng!"

"Phải..." – Liễu Trường Vũ gật đầu, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, khi suy đoán cuộc chiến kế tiếp, ông đã cảm thấy vừa kích động vừa bất an.

"..."

"Tôi đã nói, giai đoạn tiếp theo giao cho anh, tôi chỉ có trách nhiệm chuẩn bị tiền thưởng cuối năm cho anh thôi..."

"Giám đốc Trương..." – Lưu Trường Vũ sửng sốt.

Lưu Trường Vũ hít sâu một hơi.

Giọng nói thấm thía của Trương Thắng lại khiến Lưu Trường Ngọc chấn động tinh thần, sau đó ông kích động đến đỏ mắt.

"Giám đốc Trương, cậu không muốn nhìn tôi thao tác sao?"

Vừa lúc này...

Nói xong, ông quay người rời khỏi văn phòng.

"Chủ tịch Trịnh, đang rảnh, sao thế?"

Ông gật đầu liên tục.

"Được!"...

Một cảm xúc khó tả lại một lần nữa dâng lên từ sâu trong tim ông.

Khi đề xuất đưa 'Thể thao điện tử' vào danh sách 'Cuộc thi thể thao chính thức số 99' đang được hoàn thiện, Trịnh Hoa Đằng nhận ra một thời đại mới đã đến.

Nửa tháng qua, Trịnh Hoa Đằng luôn chú ý đến mọi thứ trong giới game và điện thoại di động.

Ngày 30/4.

"Vâng!"

"Qua đây uống trà..."

"Trà gì cơ?"

"Đại Hồng Bào, tôi vừa mua được từ núi Vũ Di."

Sau khi Lưu Trường Ngọc đi, Trương Thắng ngồi trong văn phòng một lúc, nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Giám đốc Trương, cậu rảnh không?"

Là Trịnh Hoa Đằng.

Điện thoại Trương Thắng reo lên.

'Temple Run' đã có hơn 100 triệu lượt tải xuống và đạt 110 triệu.

'Toàn dân Parkour' cũng ké tí danh tiếng của 'thể thao điện tử', hơn 70 triệu lượt tải xuống ở Hoa Hạ.

Đây là một thống kê đáng kinh ngạc, nhưng anh biết rất rõ thống kê này sẽ chắc chắn chưa phải là điểm dừng.

Mà Trương Thắng...

Là một điểm không thể tránh khỏi!

Tương lai, sớm muộn gì Trương Thắng cùng là mối họa lớn trong lòng.

Nhưng, cho dù là 'Weiliao' của anh ta hay sản nghiệp trò chơi di động đều phải cân nhắc việc theo dõi Trương Thắng.

'Temple Run' đã khiến sản nghiệp điện thoại di động của Trương Thắng phát triển mạnh mẽ, một chiếc bánh ngọt lớn xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.

Anh ta đang thèm muốn, nhưng đồng thời hiểu rõ Mã Vân Hoa cũng thế.

Sau khi Trịnh Hoa Đằng pha trà xong...

Nhưng Trương Thắng luôn ngồi như một đàn em, thỉnh thoảng lộ ra ánh mắt chưa trải đời, xem Trịnh Hoa Đằng biểu diễn.

Trong con mắt một người sành trà thực thụ, thao tác pha trà nghiệp dư của Trịnh Hoa Đằng tương đương với lãng phí tài nguyên thiên nhiên...

Trương Thắng ngồi xuống, nhìn kỹ năng pha trà kém cỏi của Trịnh Hoa Đằng.

Lần này gặp được Trịnh Hoa Đằng, anh ta rất nhiệt tình, trên môi cười rạng rỡ như nắng ấm, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

Lần đầu tiên gặp Trịnh Hoa Đằng, có lẽ là cao cao tại thượng, hắn luôn nhớ mãi trông Trịnh Hoa Đằng có vẻ dễ gần, nhưng thực ra là đứng trên cao nhìn xuống mình.

Trợ lý cùng Trương Thắng đi vào.

Sau khi Trịnh Hoa Đằng thấy Trương Thắng, trên mặt tràn đầy ý cười:

"Ha ha, giám đốc Trương, ngồi đi..."

"Chủ tịch Trịnh..."

"Đừng nói gì cả, hôm nay chúng ta uống trà trước, Đại Hồng Bào này khó kiếm được... tôi chưa từng mời ai uống hàng này..."

"Ha ha, chủ tịch Trịnh, là vinh dự của tôi!"

"Ha ha, ngồi xuống đi, không có gì, coi như nhà của mình đi!"

"..."

Trương Thắng đã gặp Trịnh Hoa Đằng vài lần.

Một lúc sau, cửa lại mở ra...

Trịnh Hoa Đằng lập tức đứng dậy.

Phòng khách của 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ' vang lên tiếng gõ cửa, trợ lý thò đầu ra.

"Mời hắn vào!"

"Giám đốc Trương đã đến."

8 giờ sáng.

Anh ta nói không ngừng về việc lấy được hộp Đại Hồng Bào này khó đến mức nào quý giá ra sao.

Trương Thắng lập tức cảm thấy hãnh diện và phấn khích đến mức không kiềm chế được...

Nhưng trong lòng cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Con mẹ nó!

Nhìn mùi là biết, lô Đại Hồng Bào trong tay Trịnh Hoa Đằng là hàng kém cỏi, thậm chí còn không ngon bằng mấy bịch trà dằm mà hắn pha cho Lưu Trường Vũ.

Nhìn vẻ ngoài vô tri của chủ tịch Trịnh, chưa trải việc đời nhưng lại giới thiệu rất sõi, chắc là bị bạn bè lừa gạt hay gì.

"Tới, uống trà, uống trà."

"Vâng."

"Sao hả? Tôi nghe nói cậu khá am hiểu về trà, cậu có thể giúp tôi nếm thử chứ?"

"Uống ngon."

"Vậy uống thêm đi."

"Uống ít chút thôi, quá quý giá."

"Không sao, không sao đâu, hôm nay tôi chỉ mời cậu uống trà luận đạo thôi, trà ngon ở đây tôi lo..."

"Được rồi được rồi."

Trương Thắng nhấp ngụm nhỏ, khen vài câu với Trịnh Hoa Đằng, rõ ràng là Trịnh Hoa Đằng rất hưởng thụ.

Sau đó anhta còn khen ngợi Trương Thắng mấy lời nói vô nghĩa, chẳng hạn như chúc mừng giám đốc Trương chiến thắng trở về.

Hai bên lại trò chuyện thêm một chút, sau khi giải nai hồi lâu, Trịnh Hoa Đằng nghiêm túc nhìn Trương Thắng.

"Giám đốc Trương, tôi có một ý tưởng..."

"Mời chủ tịch Trịnh nói..."

"Gần đây tôi nghe nói cậu đang thành lập lại một câu lạc bộ 'thể thao điện tử', 'Toàn dân Parkour' của tôi cũng sẵn sàng tham gia dự án 'thể thao điện tử' của cậu. Đồng thời, dưới trướng tôi cũng vừa mở thêm một 'Video Đằng Kỹ', có thể mở thêm kênh trò chơi, nương nhờ lưu lượng mạnh mẽ của QGOU chúng tôi, chúng ta cùng nhau làm lớn chiếc bánh ngọt này... cậu thấy sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận