Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 127. Cậu con mẹ nó là người tốt sao?!

Chương 127. Cậu con mẹ nó là người tốt sao?!

Cha của Tề Hải Phong tên là Tề Dự Phú.

Người Giang Tây, thập niên tám mươi quê hương gặp nạn lũ lụt, cuộc sống thật sự gian nan, chỉ có thể một mình chạy đến Yến Kinh lang bạt.

Mấy năm đầu bữa đói bữa no, vì sinh tồn công việc gì cũng làm, cũng từng gặp thất bại, làm hai chuyến buôn lậu bị bắt vào tù học tập vài ngày, sau đó học nghề thợ mộc, theo đội lắp đặt sửa chữa mới có thể ăn no một chút.

Vì thái độ làm người thông minh lại còn trượng nghĩa, bên cạnh tự nhiên có một nhóm người vây quanh, sau khi rời khỏi đội lắp đặt mở công ty thiết bị lắp đặt một thời gian, có lỗ có lời, cuối thập niên chín mươi ông dùng số tiền nho nhỏ kiếm được làm một nhà máy chế biến đồ nội thất nhỏ, nhà máy chế biến này cũng chính là "Tề Thị Gia Cư".

"Tuy lợi nhuận ròng một năm của chúng ta có thể kiếm được tám trăm nghìn, cuộc sống coi như không tệ nhưng tuyệt đối không thể thỏa mãn với hiện trạng..."

"..."

"Cha không có bằng cấp gì, vì vậy khi con đi học, con muốn bất cứ điều gì cha cũng sẽ giúp con, cha hy vọng sau khi con học tập về có thể kế thừa nhà máy của gia đình, nâng nó lên một tầm cao mới..."

"..."

Hai cha con Tề Dự Phú thì thầm, nhanh chóng tán gẫu một ít lời trong lòng.

"..."

Trên hành lang.

"..."

Đương nhiên... Tề Hải Phong vẫn còn tương đối non nớt, nên một ít lời cậu ta nói Tề Dự Phú cũng không thể tin hoàn toàn.

"..."

Tề Dự Phú lần lượt phân tích từng người xung quanh Tề Hải Phong, sau khi phân tích tới Trương Thắng trong ký túc xá Tề Hải Phong, Tề Dự Phú nhíu mày.

"Nhưng con thì khác, con là người thừa kế, con không nợ tình cảm của bất kỳ ai, con có thể giống như một thanh đao, hoặc là con có thể mang theo một thanh đao tới đây..."

"Cha biết nhà máy của chúng ta có một vấn đề rất nghiêm trọng, cha biết rõ nếu một nhà máy muốn đi lên, phân xưởng gia đình là không thể nhưng bây giờ cha đã không thể đối phó với những vấn đề này. Trước khi bắt đầu, cha đã kêu gọi toàn bộ các cô dì chú tới hỗ trợ, bọn họ quả thật đã giúp đỡ rất nhiều, cha phải trả lại phần tình cảm này, cho nên cho dù bọn họ làm chuyện gì cha cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua..."

"Nếu cậu ta thực sự lợi hại như vậy, cậu ta hoàn toàn phù hợp với nhân vật trung tâm cải cách của doanh nghiệp chúng ta!

Cánh cửa văn phòng mở ra.

"Cha phân tích đơn giản mấy người trong ký túc xá của con một chút, Giang Khải Long và Lục Bân thích hợp làm công nhân dây chuyền lắp ráp bình thường sáng 9 giờ làm chiều 5 giờ về, bọn họ sẽ không xảy ra sai sót gì. Trần Thuật thích hợp với lãnh đạo cấp trung, đừng nhìn Lâm Thành trong nóng ngoài lạnh không lên tiếng mà nhầm, càng là người như vậy thì càng có tiềm năng nghiên cứu và thiết kế sản phẩm, về phần Trương Thắng..."

Tề Hải Phong dẫn Tề Dự Phú đi vào phòng làm việc.

Từ Tề Hải Phong ông ấy đại khái đoán ra Trương Thắng có năng lực cá nhân rất mạnh, năng lực xã giao cũng rất mạnh, đồng thời cực kỳ cuốn hút, thậm chí từ một mức độ nào đó phân tích, Trương Thắng còn có một loại khí thế chủ vị.

Cho nên sau khi nói chuyện quảng cáo xong, ông ấy chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi tất cả mọi người trong ký túc xá một chút, thuận tiện gặp Trương Thắng, xem Trương Thắng có lợi hại như Tề Hải Phong nói hay không.

Tề Dự Phú nở nụ cười.

Ông thấy trong thùng rác có một ly nước sôi vừa đổ ra, với ly bên cạnh vừa rửa xong còn đọng lại vết nước.

Ánh mắt Trần Mộng Đình thoáng né tránh đã khiến cho ông ấy xác định một chuyện.

Sau khi hai bên ngồi xuống, Trần Mộng Đình và Tề Dự Phú giới thiệu hoạt động Hoa Khôi Giảng Đường này.

"Tề tiên sinh, quả thật có người ở sau lưng giúp cháu lên kế hoạch cho hoạt động này nhưng người lên kế hoạch hoạt động hy vọng khiêm tốn một chút..."

Trần Mộng Đình lộ ra nụ cười nhiệt tình nghênh đón.

Trần Mộng Đình vẫn lộ ra nụ cười như trước, cố gắng giữ cho mình tự nhiên nhưng ánh mắt Tề Dự Phú này dường như rất lợi hại, cứ nhìn cô như vậy giống như đang tìm sơ hở về mặt cảm xúc của mình, cảm giác này khiến cho cô cảm thấy như gặp phải Trương Thắng.

"..."

"Ồ vậy để chú đoán xem, là lãnh đạo nào của trường?"

Tề Hải Phong lắng nghe cực kỳ nghiêm túc, mà Tề Dự Phú thì thỉnh thoảng gật đầu, ánh mắt đánh giá chung quanh.

Lúc mới tiến vào, ông cảm thấy hứng thú với đối với hoạt động này nhưng khi tiến vào trong đầu chợt hiểu rõ một số chuyện, ông ta đột nhiên cảm thấy hứng thú với người đứng sau sự kiện này.

Rất rõ ràng lấy thân phận Trần Mộng Đình là một sinh viên đại học, dù là hội trưởng hội sinh viên cũng không có cách gì làm ra được hoạt động này.

Trong hoạt động này cần đả thông quan hệ các phương diện, giống như một sợi dây đan xen liên hoàn, trong đó bất kỳ một vòng nào xảy ra vấn đề thì thanh thế hoạt động này không cách nào lớn như vậy được!

"Trần tiểu thư, xem ra sau lưng cháu có cao nhân chỉ điểm nha!"

Tề Dự Phú tiếp tục nhìn chằm chằm Trần Mộng Đình.

"Trần tiểu thư, cháu có thể cho chú làm quen với người thao túng hoạt động Hoa Khôi Giảng Đường này không?"

Trần Mộng Đình đang giới thiệu hoạt động này nghe vậy thì sửng sốt, ánh mắt hiện lên một chút mất tự nhiên nhưng sau đó lại lộ ra một nụ cười, không đáp lại lời Tề Dự Phú.

Thấy cô không trả lời gì, Tề Dự Phú không hỏi gì nữa mà là nói chuyện hợp tác hoạt động lần này với Trần Mộng Đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận