Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1184: Không ngờ

Chiếc taxi nhanh chóng di chuyển.

Lâm Hạ nhìn về phía Liễu Hồng.

Cô hơi trầm tư.

"Trương Thắng, có phải 'Máy tính Liên Chúng' đằng sau Liễu Hồng muốn dùng 'xuất khẩu văn hóa' lần này... Liệu tư bản đằng sau 'Máy tính Liên Chúng' sẽ tham gia 'app đón xe' chứ?"

Trương Thắng nghe thế thì hơi ngạc nhiên nhìn Lâm Hạ, như là lần đầu quen biết Lâm Hạ vậy.

Không nghĩ tới Lâm Hạ sẽ ngẫm đến trình độ này.

Lâm Hạ cảm nhận được ánh mắt của Trương Thắng, cô hơi đỏ mặt, vô thức quay đầu đi:

"Còn chẳng phải là vì định giúp anh viết một bộ «Trương Thắng Ký» đấy thôi... gần đây em cũng đang tìm hiểu chút tư liệu, sau đó..."

Cô càng đỏ mặt hơn.

Cô hết nói nổi!

Hơi không thành thật.

Quay đầu lại trừng mắt nhìn Trương Thắng, chỉ thấy Trương Thắng trông như quân tử, thánh thiện, thậm chí còn hơi ưu quốc ưu dân.

Thì cảm giác tay Trương Thắng khẽ động.

Chiều ngày 2/7.

"..."

Tên này!

Sau đó...

Lâm Hạ nói xong.

Vội đẩy Trương Thắng ra.

Nhưng chưa ngồi được bao lâu thì...

Đang ở trong xe taxi mà!

Trương Thắng nhận được một cuộc gọi.

Sao lúc trước cô không nhận ra hắn là ngụy quân tử chứ!...

Trương Thắng trở lại 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng'.

Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn gật đầu:

"Giám đốc Trương, chiều nay cậu rảnh không? Tôi muốn tới thăm cậu..."

Ngay sau đó...

"Chào giám đốc Trương, tôi là Liễu Hồng."

Trương Thắng đương nhiên sẽ không bị khen đến mù mờ mà chỉ cười lắc đầu.

"Xin chào..."

Lúc này mới là Liễu Hồng chân chính.

"Giám đốc Trương, cậu biết tôi là con gái của Liễu Gia Huy 'Máy tính Liên Chúng' phải không?" – Nụ cười trên mặt Liễu Hồng biến mất, sau đó cô từ từ bình tĩnh lại.

"Giám đốc Liễu, sao hôm nay chị lại đến đây..."

"Ồ, chào giám đốc Liễu..."

Trương Thắng thấy Liễu Hồng đi giày cao gót bước vào, khi thấy Trương Thắng, có vẻ cô ta rất kích động.

Lúc ngồi uống trà, hồi thì cô ta khen trà của Trương Thắng, hồi thì khen ngợi kỹ năng pha trà của Trương Thắng...

Thậm chí còn nói: 'Nghe đồn giám đốc Trương rất giỏi pha trà, cuối cùng hôm nay tôi cũng được diện kiến. '

"Chiều nay..." – Trương Thắng nheo mắt lại.

Ngoài văn phòng vang lên tiếng gõ cửa.

Khoảng hơn 10 phút sau.

"Được, tôi đang ở 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng'..."

"Tôi biết." – Trương Thắng gật đầu.

"Giám đốc Trương, hôm nay tôi đến gặp cậu có hai việc. Thứ nhất là tôi hy vọng có thể hợp tác với giám đốc Trương, để phát triển phần mềm gọi taxi..."

"Còn thứ hai thì sao?"

"Nếu tiện, tối nay tôi mời cậu đến nhà tôi ăn cơm, cha tôi muốn gặp cậu..."

"..."

Trương Thắng không trả lời.

Thấy Trương Thắng im lặng, Liễu Hồng chậm rãi nói tiếp:

"Giám đốc Trương, không biết cậu đã bao giờ nghe nói đến 'Hội Đại Sơn' chưa?"

"Chưa từng nghe nói qua." – Trương Thắng cuối cùng cũng lên tiếng.

"Ngay cả Mã Vân Hoa cũng không dám nói ra lời này!"

Sắc mặt Liễu Hồng nhất thời rất khó coi, cô hít sâu, đè nén cảm xúc, cuối cùng bình tĩnh lại, nhưng ngực vẫn không ngừng phập phồng:

"..."

"Mãnh thú luôn độc hành, chỉ trâu cừu mới đi theo đàn..."

"Câu gì?"

"Đúng là tôi không hiểu những thứ này, nhưng tôi hiểu một câu..."

"Ồ." – Trương Thắng tiếp tục ồ và không nói gì.

"Giám đốc Trương, cậu không ngại nghe thử 10 thành viên hiện tại của 'Hội Đại Sơn' chúng tôi là ai..."

"..."

"Giám đốc Trương, bây giờ cậu rất mạnh mẽ, nhưng cậu chưa bao giờ nhìn thấy thế giới bên trên, tầm nhìn của cậu chỉ giới hạn ở một cái giếng. Tôi không biết gọi là 'ngồi đáy giếng' để hình dung có hợp hay không, nhưng, trong giới tư bản, không ai có thể tránh khỏi nguy hiểm, mỗi người chúng tôi đều có một 'Lệnh Đại Sơn', nếu gặp hoàn cảnh nguy hiểm có thể lấy lệnh này hô to, những người còn lại nhất định giúp đỡ hết sức, cùng vượt gian nan..."

"..."

"Giám đốc Trương, cậu còn rất trẻ, là một thiên chi kiêu tử, cho nên sẽ không hiểu nhiều thứ, cậu càng không biết được 'Hội Đại Sơn' chúng tôi sẽ làm gì trong vài năm tới... đây là một con lũ không thể ngăn cản... tất nhiên, bây giờ tôi không thể nói nhiều hơn được, tôi chỉ mời cậu đến gặp cha tôi đêm nay một lần, thứ cậu đạt được chắc chắn vượt mức tưởng tượng của cậu..."

Trong mắt Liễu Hồng lóe lên nhiệt tình.

Trương Thắng luôn giữ bình tĩnh.

Sau khi Liễu Hồng nói xong mọi thứ, Trương Thắng đẩy kính.

"Tôi muốn mời cậu trở thành thành viên của 'Hội Đại Sơn', mời cậu cùng xây dựng quy tắc mới ..." – Liễu Hồng tiếp tục.

"Vậy, giám đốc Liễu đang định nói gì đây?" – Trương Thắng đẩy kính, từ từ đặt tách trà định rót cho Liễu Hồng xuống.

"Giám đốc Trương, giới tư bản Hoa Hạ có những quy tắc bất thành văn... Trong khoảng 10 năm qua, chúng tôi là người đặt ra các quy tắc... mọi thương chiến đều là do chúng tôi khống chế đằng sau..."

Nhưng Trương Thắng chỉ nói "Ồ." và chẳng thay đổi vẻ mặt.

"Nếu tư bản Hoa Hạ có cấp độ hoặc ngưỡng, thì nhóm người đứng đầu chuỗi thức ăn chắc chắn là thành viên của 'Hội Đại Sơn' ... Năng lượng tư bản giữa các thành viên của 'Hội Đại Sơn' lớn đến khủng khiếp..." – Liễu Hồng giải thích ngắn gọn cho Trương Thắng.

Nhưng hắn lắc đầu và vẻ mặt bình tĩnh hơn.

"Nhưng tôi không phải Mã Vân Hoa, tôi là Trương Thắng!" – Trương Thắng nheo mắt đáp lại.

"Giám đốc Trương, nếu chúng tôi ra tay, dù là người ở sau lưng cậu cũng khó có thể bảo vệ cậu đấy, tạm thời tôi cho là cậu tuổi trẻ khí thịnh..." – Vẻ mặt Liễu Hồng lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận