Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1193: Chí khí

"Nhóm tư ban của nhà họ Liễu đều là các tư bản lâu năm một thời, phức tạp sâu xa, hơn nữa còn đóng đô ở Yến Kinh, nếu gia nhập họ, tôi có tiếng nói gì chứ?"

"Cũng đúng!" – Mã Vân Hoa nghe Trương Thắng nói thì nheo mắt lại, sau đó đổi chủ đề:

"Dù sao con cháu tỉnh Chiết Giang chúng ta đều có bản tính sói trong người, không muốn đứng dưới ai... đây, lại thêm một ly nữa kính cho chí khí của chú em Trương!"

"..."

Trương Thắng và Mã Vân Hoa lại uống một ly nữa.

Trong lúc này, hai bên trò chuyện về quá khứ và tương lai, sau ba lần rượu và ngũ vị, Mã Vân Hoa hướng chủ đề đến đại chiến tư bản kế tiếp.

Sau đó...

Đến 'Công ty KHKT Giáp Hổ' của anh ta.

Mặc dù sản nghiệp của Trương Thắng ở Yến Kinh, nhưng hắn đến từ Chiết Giang, vì vậy Mã Vân Hoa đương nhiên xếp hắn là doanh nhân Chiết Giang, mà còn là nhân tài tinh anh kiệt xuất hiếm có trong giới thương nhân ở đây...

"Thủ đoạn của ông ấy cũng cũ rồi!"

Miêu tả thì...

"Thầy Liễu già rồi!"

Có tám ông chủ.

"Thời xưa, dòng họ kéo dài hàng trăm, thậm chí hàng nghìn năm..."

Ở Hàng Châu, từng có một 'Tiên Hiền Đường' tại vùng Dục Hộc núi Tam Thai.

"Nhưng chúng ta còn trẻ..."

Có Thẩm Căn Sinh của 'Thẩm Hồ Đường' nổi tiếng đông y lâu năm, có Kim Quốc Quân của 'Tập đoàn KHKT Hồng Nhạn', cũng có nhóm người Hồng Lỗi từ 'Games Dịch Thú', đều là thương nhân tỉnh Chiết.

Về sau 'Tiên Hiền Đường' thu hút đầu tư, được Mã Vân Hoa tiếp quản, trở thành một câu lạc bộ tư nhân.

Hiển nhiên cũng nằm trong phạm vi lôi kéo của Mã Vân Hoa.

"Mà trong nước..."

Chính là hình thức sơ bộ của bè cánh phái đồng hương.

"Tiếng kèn của thời đại đang tiến về phía trước..."

"Tôi luôn cảm thấy một thời đại giống như dòng nước lũ, cuồn cuộn về phía trước, cũng luôn cảm thấy có một nhóm người không chỉ muốn dựa vào ánh sáng của thời đại mà còn muốn trở thành một thời đại..."

"Ở nước ngoài cũng được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, giống như truyền củi đời đời không dứt, thậm chí còn nắm giữ huyết mạch quốc gia!"

Hắn không nói nữa.

Hắn chợt nhớ đến 'Hội Giang Nam' ở thế giới trước bị chỉnh đốn năm 2014.

"Để thể hiện sự chân thành và khiến hợp tác trong tương lai của hai ta trở nên gần gũi hơn, tôi sẵn sàng đầu tư 600 triệu vào 'WeChat' của cậu... hỗ trợ cậu trong trận chiến tiếp theo!"

Mã Vân Hoa nói rất nhiều.

Hắn vừa dứt lời, bầu không khí đột nhiên trở nên cứng ngắc, một lúc lâu sau, vẻ mặt Mã Vân Hoa hơi cứng đờ, nheo mắt:

"..."

"Vì thế..."

"Chủ tịch Mã, anh nên biết, tôi đi lên từ đáy, chậm rài bò lên từ một nhân viên nghiệp vụ..."

"Chúng ta đã thỏa thuận từ trước để thành cổ đông... Lần này, cậu..."

Trương Thắng im lặng lắng nghe.

"..." – Trương Thắng vẫn im lặng.

Một lúc sau, hắn cười:

"Chủ tịch Mã, 'WeChat' của tôi không cần đầu tư!"

Lại nhớ đến 'Đại học Hồ Bạn'...

Khi Trương Thắng im lặng, đôi mắt của Mã Vân Hoa vẫn cháy bỏng, thậm chí còn hơi nhìn Trương Thắng một cái.

Mắt Mã Vân Hoa sáng rực nhìn chằm chằm Trương Thắng.

"Chú em Trương, chỉ cần cậu gật đầu đồng ý, trận chiến kế tiếp, tôi và các anh em tỉnh Chiết sẽ dồn hết sức ủng hộ cậu!"

"Khi làm ăn, muốn làm ăn thì khó tránh khỏi phải nói khoác, tôi gửi lời xin lỗi đến anh, thực ra, tôi cũng đang kiểm điểm lại bản thân mình... thậm chí còn nghi ngờ mình là kẻ nói dối..."

"..." – Sắc mặt Mã Vân Hoa lập tức khó coi.

Một lúc lâu sau, anh ta nhìn thẳng Trương Thắng:

"Cậu đang lợi dụng tôi ư?"

"Lợi dụng gì chứ? Chúng ta hợp tác theo nhu cầu cả, đúng không?" – Trương Thắng đột nhiên mỉm cười nhìn Mã Vân Hoa:

"Tôi giúp anh thắng Trịnh Hoa Đằng một lần, giúp anh xây dựng hệ thống thanh toán, nhưng tôi chưa bao giờ nói muốn trở thành thành viên trong hệ thống của anh mà?"

"..."

Từ vui vẻ tham vọng đến nghiến răng nghiến lợi.

Có lẽ... chỉ cách một bữa cơm.

Đây là đêm giận dữ nhất của Mã Vân Hoa.

Sáng sớm ngày 5/7.

Hắn, đã mài kiếm xong. ...

Và tại thời điểm này.

Chỉ cần có người có thể giúp hắn ổn định tư bản trong hai tháng khi hắn đang làm việc, để nhóm tư bản rục rịch kia không phải hợp lực tấn công là đủ rồi!

Hắn chỉ cần thời gian để mài kiếm, không bao lâu nữa, chỉ hai tháng thôi!

Vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, sau khi nhìn một lúc, hắn cúi đầu im lặng ăn đồ ăn trên bàn.

Xa xa dường như có tiếng động, Trương Thắng nhìn thoáng qua, thấy Trịnh Hoa Đằng đang lên một chiếc ô tô riêng, sau đó biến mất trong màn đêm.

Trương Thắng nhìn chằm chằm về hướng đó một lúc lâu, cuối cùng nhìn vào bầu trời phía xa.

Cuộc sống giống như đi cầu thang, lên từng bước một...

'Đại chiến nghìn group' kết thúc, khi Trương Thắng ngồi trên bàn đánh bài, bị bắt phải sinh tồn trong kẽ hở trên 'Chiến trường thanh toán' giữa 'Công ty KHKT Đằng Kỹ' và 'Công ty KHKT Giáp Hổ'.

Nhưng từ đầu đến cuối, hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc gia nhập bất kỳ phe phái nào và trở thành một phần trong hệ thống của phe phái đó.

Đao quang kiếm ảnh của tư bản luôn luôn lạnh lẽo tàn khốc.

Khi có giá trị sẽ thấy vô số tràng pháo tay khen ngợi.

Khi không còn được cần đến nữa, sẽ chỉ là hòn đá bình thường chẳng ai để ý bên đường.

Không đứng dậy cũng không đi tiễn.

Trương Thắng lặng lẽ nhìn theo bóng dáng rời đi của Mã Vân Hoa.

Âm thanh rung động kéo dài.

"Rầm!" – Cửa phòng bị Mã Vân Hoa đóng sầm lại.

Cũng chỉ cách một bữa cơm.

Từ ôm nhau nhiệt tình đến giận dữ bỏ đi.

Anh ta nổi giận đùng đùng bay về trụ sở 'Công ty KHKT Giáp Hổ' ở Hàng Châu.

Ngoài cửa sổ.

Mưa to tát nước.

Mã Vân Hoa trở lại văn phòng, sắc mặt tái mét, nhìn 'kế hoạch ba bước 'WeChat' mà không nói một lời.

Anh ta xé bản kế hoạch thành từng mảnh rồi ném vào thùng rác, thấy vẫn chưa bõ tức, anh ta đổ nước vào gạt tàn rồi vất mạnh xuống.

Kế hoạch ba bước 'WeChat' đương nhiên được chia thành ba giai đoạn.

Giai đoạn đầu tiên, nhập cổ vào 'WeChat', thành lập một mối quan hệ hợp tác chặt chẽ với Trương Thắng sau đại thắng đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận