Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 626. Phim dở

Chương 626: Phim dở.

Tả bộ phim này như thế nào?

Rất dở!

Tệ đến mức không thể nhìn thẳng được, sau khi Kha Triển Sí cầm kịch bản thì xem thế nào cũng bất ổn.

Bộ phim rất dở nhưng lại có rất nhiều người nổi tiếng.

Tạ Thiên Vương – Tạ Tấn, Trương Thiên Vương – Trương Phú Thành, Lương Thiên Vương – Lương Siêu Hùng, nữ siêu sao đang hot Hứa Đệ Đình của đảo Miaowan cùng với hơn nửa đám siêu sao của đảo Hồng Kông đều chạy đến làm khách mời cho bộ phim này.

Sau năm Thiên Hi, điện ảnh Hồng Kông ngày càng tuột dốc khi gặp phải sự tấn công của phim ảnh Hollywood.

Ngày càng nhiều đạo diễn và biên kịch ra đi khiến Hồng Kông không thể tạo ra thêm tác phẩm xuất sắc nào nữa, nhưng dù thế thì nền điện ảnh Hồng Kông cũng đã từng có thời kì huy hoàng cho nên vẫn còn một số bộ phim giữ vững được.

Các nhà làm phim Hoa Hạ rất tôn trọng những nghệ sĩ Hồng Kông, nhất là một số công ty ở Hoa Hạ, muốn tài nguyên cho tài nguyên, muốn cát xê cho cát xê...

Điển hình kiểu kiếm tiền ở Hoa Hạ nhưng mắng người ta là dế nhũi.

Phim ảnh ngày càng tệ đi, nội dung cốt truyện mà nhiều tên tuổi quen thuộc của các diễn viên thực lực ông vua bà hoàng màn ảnh quay đều rất ba chấm, gần như hơn 80% phim Hồng Kông đều rất nhảm nhí...

Mặc dù nền điện ảnh Hồng Kông đã suy yếu nhưng vinh quang trước đây vẫn mang lại cho vô số nghệ sĩ cảm giác ưu việt, một vài nghệ sĩ lúc đến Hoa Hạ còn rất xem thường người ở đây.

'Tình cảm' giúp bọn họ giữ rất lâu!

Cho dù bộ phim này có tệ đến đâu thì anh ta vẫn có thể nhận một phần tiền đạo diễn khả quan, thật sự là anh ta không thể từ chối được.

Ờm...

Nhưng anh ta lại không thể phản kháng.

Nhưng khi cố đến năm 2005 thì cuối cùng cũng không chịu nổi nữa.

Bắt đầu dựa vào một thứ tên là 'tình cảm' để giữ vững phòng vé.

Kha Triển Sí hiểu rõ anh ta căn bản không có bất kỳ quyền mở mồm nào trong đoàn phim này.

Trong thời đại 'cười kẻ nghèo khó chứ không cười phường kỹ nữ(1)' này, không ai muốn quay lại cuộc sống nghèo khó ăn bữa hôm lo bữa mai cả!

Sau đó ngành công nghiệp giải trí của Hoa Hạ dần dần đi lên, rất nhiều người phát hiện thị trường của nơi này cho nên các nghệ sĩ Hồng Kông bắt đầu tranh nhau chạy đến Hoa Hạ vào năm 2005.

"Anh bị tiền bạc tha hóa sao?"

Thậm chí còn không thể từ chối .

Đôi khi Từ Thắng Nam nói rất nhiều, chỉ có nhét đầy bao tử thì mới đi làm nghệ thuật được, nếu không lời của anh chỉ là nói suông.

Sau khi Tưởng Tiểu Ưu mắng mệt rồi, Kha Triển Tư ngẩng đầu nhìn cô ấy:

Bạn gái Tưởng Tiểu Ưu đi đến và mắng anh ta một trận té tát.

"Là em cho anh quá nhiều áp lực ư?"

"Tại sao ban đầu anh không nghe em nói đi quay

"Nhưng Trương Thắng xem anh là người mà, giữa các anh còn có tình hoạn nạn... sau khi NC Entertainment thật sự lớn mạnh thì tình hoạn nạn giữa anh và cậu ấy sẽ phai nhạt đi, anh nên nghĩ cho kỹ..."

"Anh của lúc trước... nói từ chối là từ chối, nhưng tại sao bây giờ đến chữ 'không' anh cũng không có gan nói hả!"

"Cho tới bây giờ chúng ta còn chưa tổ chức hôn lễ, anh muốn mua nhà ở Yến Kinh nhưng không có tiền, anh không thể thay đổi gì cả, tài năng? Tài năng không thể ăn được, Tiểu Ưu, nếu bây giờ anh đang 20 tuổi thì anh hoàn toàn có thể theo Trương Thắng quay

"Em cho rằng anh không hối hận sao? Không, anh hối hận hơn bất cứ ai, anh lấy hết dũng khí để bay ra nước ngoài xem đến tột cùng là tại sao

"..." – Những lời này khiến hai mắt Tưởng Tiểu Ưu đỏ lên, cô đứng tại chỗ, một lúc sau, cô cúi đầu xuống:

"..."

"Tiểu Ưu, anh phải ăn no, em nhìn xem, bây giờ anh có tiền, có thể dắt em đi Pháp du lịch không phải sao? Em muốn mua túi xách gì thì chúng ta mua cái đó! Mấy chục nghìn cũng mua..."

"Đã xác định đạo diễn cho chưa?" – Bạn gái Tưởng Tiểu Ưu nhìn Kha Triển Sí một cách sâu xa.

"Khi giám đốc Trịnh gửi tiền thù lao 1 triệu vào thẻ của anh thì anh đã quyết định rồi, anh tự nhủ cho dù phim có tệ cỡ nào thì cũng quay được hết, anh mặc kệ tiếng nói của mình có trọng lượng hay không, chỉ cần đưa tiền thì dù xem anh là chó anh cũng chịu!"

Kha Triển Sí không hề tức giận, chỉ im lặng dọn đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận