Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 857: Đến từ Trương Thắng

Cửa phòng họp mở ra.

Bọn họ thấy Diệp Khai mỉm cười đi vào, mang theo vài luật sư, lúc gặp Triệu Phi Dương thì bắt tay rất chân thành, khi thấy Giang Tần liền không khỏi khen Giang Tần là 'anh hùng thiếu niên'...

Diệp Khai không có bày ra thái độ của nhân viên 'Games Đằng Kỹ', làm sâu trnog lòng Triệu Phi Dương cảm thấy vô cùng hưởng thụ, nhất là khi đóng miệng mở miệng đều là 'giám đốc Triệu' khiến cho lòng hư vinh của ông ấy nhận được sự thỏa mãn chưa từng có.

Sau đó...

Mọi người ngồi xuống.

Diệp Khai không nói thêm gì nữa mà trực tiếp trò chuyện với Triệu Phi Dương về việc mua lại «Temple Run».

"Chúng tôi sẵn sàng chi 5 triệu để có được «Temple Run» của anh, các anh vẫn giữ được quyền lợi như cũ, chúng tôi chỉ phụ trách hoạt động về sau, đồng thời, nếu anh đồng ý, chúng tôi sẽ nhập cổ phần vào 'Games Mễ Thố' với giá cao, đặt nó song song trở thành một trong các phòng làm việc quan trọng của bộ phận game mobile 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' chúng tôi..."

"..."

Sau khi bị đá, Giang Tần hơi đau, trên mặt lộ chút vẻ lúng túng.

"..."

Nhìn Giang Tần đang dại ra, ông bất giác đạp chân.

"Vì để xin lỗi, sáng nay, chủ tịch Trịnh đã sa thải toàn bộ nhân viên trong bộ phận nhân sự của bên game mobile 'Games Đằng Kỹ'..."

Nhưng giờ phút này, Triệu Phi Dương vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn cảm thấy «Temple Run» quá rẻ mạt.

Điều này khiến Triệu Phi Dương cảm nhận được một cảm xúc gọi là 'được cưng mà sợ', nhưng sau đó ông lại đè tâm tình này xuống.

5 triệu!

Trong phòng họp.

Khóe miệng ông không khỏi lộ ra vẻ giễu cợt khó phát hiện.

Và bước vào hệ thống 'Games Đằng Kỹ', bám vào cây to trở thành quân chính quy, đối với Triệu Phi Dương của lúc trước thì quả thật là chuyện 'si mộng' hoặc thậm chí là nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!

"Giám đốc Giang, tôi biết, 'Games Mễ Thố' các anh đã từng tìm đến chúng tôi để hợp tác, với tư cách là trưởng phòng marketing, tôi không biết lúc trước các anh đã xảy ra chuyện gì với giám đốc bộ phận nhân sự, nhưng chủ tịch Trịnh chúng tôi cầu hiền như khát, vô cùng xem trọng chuyện này, chuyện đầu tiên làm chúng tôi đến đây là bàn chuyện hợp tác, chuyện thứ hai là trịnh trọng gửi hai vị một lời xin lỗi..."

Mọi thứ bây giờ đều đến từ Trương Thắng!...

"Nhưng, chúng tôi đã về dưới trướng 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' rồi, hơn nữa thời gian trước còn từng đến 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' ứng tuyển..."

Cuối cùng đợt đàm phán này kết thúc trong thất bại.

Giọng nói của Diệp Khai vô cùng chân thành, đồng thời cũng mang nồng đậm sự áy náy.

Ông hiểu rõ, Diệp Khai khách sáo với mình như vậy cũng không phải là vì ông mà là vì tác phẩm của ông, ông càng hiểu rõ, ý tưởng của tác phẩm hoàn toàn là Trương Thắng cho.

Hai người bọn họ vẫn như thế này!

Anh ta hạ mình ngồi đây tiếp cười, trò chuyện hợp tác với hai tên nhóc mới ra đời này đã là cho bọn chúng vinh dự chưa từng có rồi.

Giang Tần nhìn Triệu Phi Dương, không hiểu tại sao Triệu Phi Dương đã quyết định không hợp tác với 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' rồi mà vẫn nói chuyện với họ.

Thậm chí giá thu mua lên đến 8 triệu, Triệu Phi Dương vẫn không hề lay chuyển.

"Anh Triệu, sao em cảm thấy anh cười nhìn cứ rợn rợn thế nào?"

Mặc kệ Diệp Khai nói cái gì Triệu Phi Dương đều cười từ chối...

"Không có, anh gọi cho giám đốc Trương đã..."

"Có!"

"Có ư?"

Mặc dù Diệp Khai vẫn duy trì nụ cười như thường nhưng trong lòng khó tránh khỏi cũng hơi tức giận!

Chẳng lẽ là thỏa mãn lòng hư vinh đã từng bị từ chối kia?

Nhưng anh để ý, sau khi Diệp Khai đi khỏi, Triệu Phi Dương lập tức đi nhìn màn hình camera...

Xác nhận camera dễ dàng quay rõ được mặt của Diệp Khai, mặt ông ấy rất hưng phấn.

Nhưng...

Cuối cùng anh ta đứng dậy mang đội ngũ rời khỏi 'Games Mễ Thố'.

Hai tên này còn thật sự đề cao bản thân, sĩ diện nhỉ?

Thậm chí còn không liếc hợp đồng một cái.

"À, được!"

Triệu Phi Dương vào văn phòng, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Trương Thắng.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối.

Có vẻ bên Trương Thắng rất ồn ào, đợi một lát sau mới yên tĩnh lại.

"Giám đốc Trương, vừa nãy người của 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' đến tìm chúng tôi hợp tác, tôi quay lại được Quản lý Diệp Khai, sau đó..."

"Ấy, giám đốc Triệu, ủa, tôi có ám chỉ muốn cậu quay Diệp Khai à?"

"Không phải ngài... à không, ngài không ám chỉ..."

"Đúng, tôi đâu có ám chỉ anh công bố chuyện Diệp Khai đến tìm anh lên internet, nói 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' nhận thấy trò chơi này sẽ nổi tiếng nên chi ra 100 triệu NDT thu mua game của chúng ta, nhưng mà chúng ta cảm thấy ít nhất trò này cũng phải 1 tỷ, cho nên chúng ta từ chối..."

Nghe được tiếng trong điện thoại, Triệu Phi Dương sững sờ một lát rồi vội gật đầu:

"Đúng vậy đúng vậy! Ngài không hề ám chỉ, đây là lúc tôi không cẩn thận lỡ mồm khi tổ chức cuộc họp báo với phóng viên..."

Đệt!

Thu mua có mấy triệu mà cũng nói thành cả trăm triệu được!

Má nó!

Quả nhiên tầm nhìn của mình hạn hẹp vãi!

Cả người Triệu Phi Dương run thật mạnh.

"Chà, nhân tiện, tôi cũng không xúi cậu lỡ mồm trong cuộc họp báo rằng rất có thể sẽ 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' sao chép «Temple Run» của chúng ta để phát triển một trò chơi khác đâu nha..."

"Đúng vậy, tất cả đều là tại tôi vạ miệng, dù sao tôi cũng chỉ là tên tay mơ mới bước vào giới trò chơi, hơn nữa tôi chỉ có trình độ học vấn cấp 3, không có EQ gì cả, nói thế rất bình thường..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận