Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 201. Sẽ không lỗ

Chương 201: Sẽ không lỗ

"Giám đốc Trịnh!" – Đỗ Huy cung kính.

Trịnh Thành Vũ gật đầu, như là đáp lại rồi ra hiệu Đỗ Huy ngồi.

Đỗ Huy cũng gật đầu, ngồi một bên rất thành thật.

Văn phòng đang phát lại một đoạn demo bài 'Trong Cơn Mưa' của Đỗ Huy.

Giọng ca buồn bã như mang một câu chuyện quanh quẩn trong văn phòng, Trịnh Thành Vũ suy tư một lát, nhìn về Từ Thắng Nam.

"AK đã ký hợp đồng kinh doanh với phòng làm việc NC rồi?"

"Vâng, đã ký."

Tiếng gõ cộc cộc cộc có quy luật, như gõ vào lòng Đỗ Huy, Đỗ Huy bắt đầu bồn chồn lên.

"Ồ, vậy công ty chúng tôi cũng không cần cung cấp bài hát cho cậu, được rồi, để tôi thương lượng với cấp trên trong công ty một lát..."

"..."

"Có!"

"Năm 09, doanh số của album cầm tay thật sự khó tiêu thụ..."

"Vâng!"

"Hợp đồng bản nhạc chưa ký?"

"Cảm ơn giám đốc Trịnh..."

"Nhưng với trước mắt thì cũng là một ích lợi không tồi, đúng không?"

"Giám đốc Trương không ký, hắn hỏi chúng ta có muốn phát hành bản đơn khúc không, nếu muốn thì chúng ta hỗ trợ phát hành album..."

"A K, cậu còn có bản gốc của bài hát khác chứ?"

"Phòng làm việc của Trương Thắng treo một năm ở đây nhỉ?"

Trịnh Thành Vũ không trả lời, lấy tay gõ mặt bàn.

"Phải!"

"Không sao, cậu đi xuống dưới với tiểu Lý điền tư liệu đi, tôi còn có chuyện phải nói với giám đốc Từ."

Chờ sau khi Đỗ Huy đi khỏi, Trịnh Thành Vũ nhìn Từ Thắng Nam:

"Vâng!"

"Trên lý luận là vậy, nhưng hắn không ký hợp đồng bản nhạc, hoặc có thể nói là hắn không cần..."

"Buổi concert thì sao?"

"Phải ạ!"

"Không hẳn, nhưng kinh nghiệm nhiều năm nói cho tôi, cái album này sẽ không lỗ..."

"Trong hợp đồng viết, nghệ sĩ liên quan đến công ty chúng ta dùng tài nguyên của chúng ta để phát triển dự án, lợi nhuận 20 % của phòng làm việc NC sẽ chia cho chúng ta, chúng ta muốn dùng tài nguyên của hắn thì phải chia 20 % dự án cho hắn, đúng không?"

Phòng học đang học bài.

Tháng 12.

"Được!"

"Vậy hợp đồng bản nhạc này chúng ta bỏ vốn toàn phần, hắn cũng muốn chia 20%?"

"Chỉ cần giao toàn bộ nơi quảng cáo buổi concert cho hắn là được, còn lại hắn không muốn một xu cho phần lợi nhuận bán vé được tạo ra bởi lợi ích của khoản đầu tư..."

"Ờ, vậy phát hành đi."

"Giám đốc Trịnh, anh cho rằng album này sẽ hot sao?"

"Cô gọi điện hỏi hắn chút, nếu hắn muốn làm chuyện mượn gà đẻ trứng thì khỏi đi."

"Giám đốc Trịnh, giám đốc Trương nói hắn không cần, dù album này có sinh ra bao nhiêu lợi ích hắn cũng không cần một đồng nào..."

Sau khi gọi điện xong, cô nhìn về Trịnh Thành Vũ nói:

Từ Thắng Nam lấy điện thoại gọi Trương Thắng.

Nhưng Tề Hải Phong lại không có tâm tư học bài.

Thi thoảng mắt cậu lại nhìn về Trương Thắng ngồi ở bàn đầu, trong lòng có rất nhiều điều muốn nói.

Qua ngày lễ Quốc Khánh, Trương Thắng bắt đầu trở nên bận rộn.

Bận theo kiểu thường hay đêm không về ngủ...

Số lần Trương Thắng về ký túc xá ngày càng ít, mà mỗi lần về đều là lúc rạng sáng, khi mọi người đang ngủ.

Mỗi khi tỉnh dậy, mọi người đều chỉ thấy giường nệm chỉnh tề.

Không biết bắt đầu từ khi nào...

Cậu cảm giác dường như những bạn cùng phòng bọn họ và Trương Thắng như là người của hai thế giới vậy.

Lúc đó...

Trong lúc trò chuyện, mấy người trong ký túc xá nói Trương Thắng là người quen của Hội Học Sinh, người quen của học viện, ngữ điệu hâm mộ, cảm thấy bọn họ có thể đi tiệm net suốt đêm nếu dựa vào mối liên hệ này.

Nhưng Tề Hải Phong biết...

Trương Thắng đang lập nghiệp, mà còn có quan hệ với phòng làm việc NC.

"Sao thế, giữa chúng ta không cần che giấu đâu."

Trương Thắng dẫn cậu tới một góc khuất, như là nhìn thấy Tề Hải Phong căng thẳng, hắn cười ôn hòa, vỗ vai cậu:

Cậu là bạn học của Trương Thắng, còn là bạn chung phòng ký túc, theo một góc nào đó thì bọn họ hẳn là ngang nhau ở điểm này.

Cậu vốn cho rằng quan hệ giữa mình và Trương Thắng là ngang hàng, cùng lắm thì Trương Thắng cao hơn cậu một bậc, nhưng bây giờ cậu mới ý thức được, Trương Thắng chỉ ngang nhau với cha cậu, còn cậu...

"Phù!" – Tề Hải Phong thở dài nhẹ nhõm.

Đợi sau khi tiếng chuông vào học kết thúc, cậu vội đứng lên chạy theo Trương Thắng:

"Anh Thắng, hôm nay có rảnh không? Tôi muốn bao cậu một bữa."

"Giữa trưa... giữa trưa có chút việc, sao?"

"Anh Thắng, nói chuyện một lát được không? Hơi tốn 10 phút của anh chút."

"Được."

Lúc cậu và Trương Thắng trò chuyện, trong lòng không khỏi hơi căng thẳng.

Nhưng cậu vẫn nghiêm túc mà nói ra yêu cầu của mình.

Nhưng bởi vì thông suốt cho nên khi lại đối mặt với Trương Thắng, trong lòng Tề Hải Phong có thêm cảm giác cấp bách.

Một thời gian trước, cô gái mà cậu thích – Tôn Thi Thi nằm trong top 16 của event Hoa Khôi Giảng Đường đã ký một hợp đồng quản lý với phòng làm việc NC, cậu có nhìn qua tờ hợp đồng quản lý ấy, liên kết với các động tác gần đây của học viện, lại có cha – Tệ Dự Phú chỉ điểm, Tề Hải Phong nghĩ thông suốt rất nhiều điểm mấu chốt.

Cho dù nhà trường phê duyệt là đàn chị Trần Mộng Đình đứng tên phòng làm việc NC, nhưng người nắm quyền thật sự lại là Trương Thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận