Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 399. Lọt vào sương mù

Mới đầu bọn hắn không dám thu.

Vì bọn hắn sợ rằng nếu như không chịu quét dọn sạch sẽ thì vị khách hàng thân cao hai mét này lập tức cầm súng ra bắn bọn hắn.

Bọn hắn đều đã xem phim Hong Kong khi xưa nhiều, mặc dù lúc coi thì không có cảm giác gì nhưng vào giờ khắc này rốt cuộc bọn hắn đã hiểu, sau khi thấy được súng thật đạn thật thì bọn hắn đã có những bóng ma tâm lý!

Ra nước ngoài, thậm chí là đi tới một nơi hỗn loạn đầy súng ống như thế này thì mục tiêu chính của bọn hắn chỉ là hoàn chỉnh trở về mà thôi.

Mạnh Thụ Vinh kêu bọn hắn ra nước ngoài để lắp đặt, nhưng hắn không hề nói phải chuẩn bị tâm lý thật tốt đó!

Những ngày này trôi qua rất nhanh.

Mạnh Thụ Vinh thu tiền.

Sau khi thu tiền xong thì Mạnh Thụ Vinh lập tức muốn rời khỏi, nhưng Leo John lại không để bọn hắn đi.

Mỗi ngày trên màn hình to lớn kia đều chiếu phim đến từ Hoa Hạ.

Nhiều tới mức để mọi người xung quanh như lọt vào sương mù.

Khi đám người Mạnh Thụ Vinh đi theo các công nhân để vận chuyển hàng thì liền thấy vô số phóng viên tụ tập trước của Rocinha, thậm chí trong đó còn có cả đạo diễn.

Ở Hoa Hạ có rất nhiều phim.

Ngày hai mươi lăm tháng mười hai.

Tất cả mọi người chỉ có thể nhìn nhân vật trong phim rồi ngẩn người, sau đó đoán nội dung trong phim là gì.

Vì đám người này làm quá tốt nên John đã giới thiệu đám người Mạnh Thụ Vinh tới bạn bè, sau khi những người bạn này thăm biệt thự của John xong thì cũng thấy vô cùng hài lòng, bọn hắn cũng muốn đặt dịch vụ giống như vậy!

Phim được chiếu lên hoàn toàn không được cắt ghép, thậm chí còn không có phụ đề tiếng anh, chỉ có tiếng trung.

Nhóm hàng thứ hai từ Hoa Hạ đã cập bến.

Mạnh Thụ Vinh không tiện từ chối...

Leo John gần đây đều bận rộn chuyện này. ...

Mỗi một lần xem phim xong thì đều có người nói cho bọn hắn rằng nội dung cốt truyện là như thế này, thế này.

Đồng thời nhóm nghèo kia đã bị chia ra làm tám khu vực khác nhau, mỗi khu vực đều có một cái màn ảnh to lớn cùng với một sân khấu lớn...

Thế là mọi người xung quanh đều có kiến thức cơ bản về cốt truyện của những phim kia, nhưng mỗi một lần coi xong người giải thích lại giải thích một hướng khác.

Dân chúng Brazil, nhất là những người đến từ xóm nghèo ở tầng lớp dưới cùng kia thậm chí cả đời còn không rời khỏi nơi này thì làm sao mà hiểu được tiếng trung?

Nhưng không ai chịu rời khỏi cả, bọn hắn cảm thấy thứ này rất mới mẻ!

Lão bản đến từ Hoa Hạ - Trương Thắng đã đặc biệt gửi cho hắn một bộ đồ tây.

Là một trong những người phụ trách của Giải thưởng Quốc Tế Nam California, Lacey có thẻ công tác.

Tề Dự Phú nhìn xem đám người đen nghịt trước mắt thì giật mình, chỗ ngồi đã được ngồi đầu, không còn bất kỳ kẽ hở nào.

Lacey gọi các bằng hữu thân thích của mình tới.

Mặc dù không hiểu người trên đó nói gì, cũng không biết cốt truyện muốn truyền tải gì nhưng có điều tốt như thế này không hưởng đúng là phí!

Thế nên một bộ phim sau khi coi xong lần đầu, coi lại lần hai có thể hiểu được thêm một chút gì đó khác!

Ngày thứ ba...

May mà Leo John kêu gọi tới rất nhiều nhân viên bảo vệ, đám người này ghìm súng đứng tại lối vào như đang đón quân địch...

Đạo lý này ở đâu đều áp dụng được.

Hắn kêu người quen của hắn đi đường của nhân viên, bên kia có ghế được để lại cho hắn.

Trước khi bắt đầu khai mạc chiếu phim thì hắn đã dặn Lacey liên tục nhiều lần, tuyệt đối không thể cho bất kỳ ai hút thuốc.

Sợ rằng lỡ như hỏa hoạn diễn ra thì nơi này không khác gì địa ngục trần gian!

Sau khi triển lãm chiếu xong, một ngày sau số người đến đây không giảm mà ngược lại còn tăng, dù sao đây đều là phim miễn phí.

Khi thấy những bạn bè thân thích của mình lộ ra dáng vẻ vui mừng kinh ngạc khi có chỗ ngồi, so sánh với những người chỉ có thể đứng từ xa xem màn ảnh thì Lacey cảm nhận được một cảm giác hư vinh cực kỳ to lớn.

Lacey cùng Tề Dự Phú ban đầu chỉ nghĩ là có ba trăm chỗ ngồi là đủ, nhưng khi mới bắt đầu chiếu triển lãm thì có gần một ngàn người tràn vào.

Người tới để xem phim chiếu triển lãm tại Giải thưởng Quốc Tế Nam California rất nhiều.

Hắn không biết bộ âu phục này có nhãn hiệu gì, chỉ biết rằng nhãn hiệu của bộ âu phục này được trưng bày trên bảng quảng cáo to phía xa xa kia, hơn nữa nó lại cực kỳ vừa người và dễ chịu.

Một số thành viên của phòng làm việc NC cũng đã tới đây.

Bọn hắn tới đây với tư cách là nghỉ phép bằng tiền công.

Trương Thắng đã thưởng bọn hắn một kỳ nghỉ đi nước ngoài sau khi bọn hắn công tác một cách cần cù.

Khi những người này tới đây thì đã được Leo John tiếp kiến một cách cực kỳ nhiệt tình, thậm chí y còn mang theo mọi người này đi dạo một vòng quanh bãi cát.

Mọi người kích động vô cùng!

Đến chạng vạng tối ngày thứ ba thì Tề Dự Phú mới nhận được tin nhắn.

Tin nhắn có nội dung là những đạo diễn sẽ tham gia lần triển lãm này.

Tề Dự Phú đột nhiên hơi cảm giác bất an một chút... ...

Websites của Giải thưởng Quốc Tế Nam California được làm rất tinh xảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận