Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1064: Khó phân đông tây nam bắc

"Hơn nữa, thực ra chúng tôi đều làm chuyện có lợi cho đất nước, chúng tôi cho phép nhiều người trẻ đang đứng ở ngã rẽ tìm được việc làm của họ thông qua sở thích, hay yêu thích và coi đó là một nghề nghiệp, 'Cực Thố Live' của chúng tôi và thương hiệu hợp tác 'Humi Live' có thể dẫn dắt cho những người trẻ tuổi này tiếp xúc tốt hơn với tầm mắt của công chúng, những tuyển thủ tương tự như minh tinh..."

"..."

"Chúng tôi sẽ làm một bộ phim tài liệu mới để ghi lại những minh tinh này, đồng thời thay đổi nhận thức của toàn xã hội về trò chơi..."

"..."

"Tất nhiên, thầy Hứa hẳn biết rõ trường cũ của tôi Yến Thạch Hóa đã đáp ứng lời kêu gọi từ đất nước, đưa giáo dục nghề nghiệp vào chương trình nghị sự, còn là mục tiêu chiến lược tiếp theo, 'Games Mễ Thố' của chúng tôi hợp tác với Yến Thạch Hóa để cho những tuyển thủ giải nghệ hoặc tuyển thủ từ các câu lạc bộ khác được đào tạo thứ cấp, cung cấp việc làm mới..."

"..."

"Chúng tôi có cả một hệ thống hoàn chỉnh trong đó..."

"..."

Ông hít sâu một hơi.

"Sau này chúng ta có thời gian nói chuyện, bây giờ đã quá muộn, ngày mai còn rất nhiều việc phải làm, có thể nghỉ ngơi trước, từ từ rồi tới, tôi sẽ chú ý đến ý kiến và đề xuất của cậu..."

Không biết sao, tiếng ù ù trong đầu ngày càng lớn hơn.

"Ấy, thầy Hứa, thật ra tôi vẫn còn nhiều lời muốn tâm sự, ví dụ như..."

Vừa lắng nghe cẩn thận, vừa lật qua các tài liệu khác nhau do Trương Thắng cung cấp, thỉnh thoảng gật đầu.

"..."

"Ngoài ra, trò chơi trong tương lai có thể tạo ra nhiều doanh thu thuế hơn cho đất nước, hướng dẫn tốt hơn, thậm chí theo một nghĩa nào đó còn giảm cả tỷ lệ tội phạm..."

"Cho tôi thêm một phút nữa, thầy Hứa, đừng chê tôi dài dòng..."

Nhưng...

Hứa Trần Long ngồi đối diện Trương Thắng.

"Tiểu Trương, tôi sẽ nói với lãnh đạo những chuyện này, không còn sớm nữa, cậu đi nghỉ ngơi trước đi!" – Ông đẩy kính, mỉm cười lịch sự rồi đứng dậy trước.

Sau khi Trương Thắng rời đi, căn phòng rốt cuộc yên tĩnh lại.

Đợi Trương Thắng nói xong hết, ông cảm giác chút lý trí còn lại sắp có điềm báo sụp đổ.

Ông nằm trên giường, suy ngẫm về khái niệm 'thể thao điện tử'...

"..."

Cuối cùng Hứa Trần Long cũng mời Trương Thắng ra khỏi phòng.

Lý Tông Diệu xuống máy bay, vô thức dùng tay che ánh mặt trời, nhưng vẫn không thể cưỡng lại khí nóng phả vào mặt, như thể nháy mắt làn da đang ở trong lò lửa vậy.

Vừa hay là cuối xuân Hoa Hạ, đủ ấm, ánh nắng tươi sáng.

Thành thật mà nói, anh có ấn tượng rất xấu về khu ổ chuột lớn nhất Nam Mỹ này.

Ngày 15/4.

Môi trường sống bừa bộn, bẩn thỉu, đổ nát, đầy rác thải và đồ lung tung, mùi hôi thối nồng nặc hơn, thậm chí còn không biết nên đặt chân ở đâu.

Hôm sau tỉnh lại, Hứa Trần Long đột nhiên phát giác, hình như mình bị Trương Thắng 'tẩy não' rồi.

Đó là, ngoại trừ 'tham quan các khu ổ chuột' và cung cấp tài liệu cho 'khách du lịch tò mò' thì nơi đây không có giá trị đầu tư.

Lý Tông Diệu miễn cưỡng khảo sát nửa ngày ở Rossinia, cuối cùng anh và đội ngũ của mình đã đi đến kết luận.

Nhìn nhiều người sống trong dãy phòng thấp bé, Lý Tông Diệu từng cảm giác bọn họ như là con giòi quằn quại trong đống rác, đáng nói hơn là thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng súng nổ cách đó không xa.

Tháng 4.

Đường đầy ổ gà, rất nhiều cột điện, vô số người đi đường với đôi mắt đục ngầu, cửa sổ đóng kín nhưng vẫn không thể chặn lại mùi hôi thối, con đường lầy lội liên tục xóc nảy, quả thực như một cực hình cho người ngồi trong xe, chưa kể khu giàu có bên cạnh, thậm chí so với khu ổ chuột bình thường thì điều kiện ở đây rất nghèo nàn.

Khi đến khu ổ chuột, cảm quan của Lý Tông Diệu càng tệ hơn!

Đi trên đường, thế giới giống như mê cung, khiến người ta khó phân đông tây nam bắc...

Mà ở Brazil thì là mùa hạ, nhiệt độ trung bình từ 27 đến 35 độ C, rất nóng.

Đây không phải là lần đầu tiên Lý Tông Diệu đến Brazil, đương nhiên cũng không phải là lần đầu đến Rio, thậm chí 5 năm trước đã từng đến thăm khu ổ chuột Rossinia theo lời mời của Sở Đầu tư và Thị trường Thành phố Rio.

Mãi cho đến khi lên xe và lái về hướng khu ổ chuột Rossinia mới cảm thấy tốt hơn một chút.

Trợ lý đến kịp thời giúp chặn luồng ánh nắng trực tiếp kia, lúc này anh thoải mái hơn một chút, nhưng vẫn thấy ngột ngạt khó thở.

5 năm sau.

Anh lại đến Rossinia.

Con đường ổ gà trong ký ức đã biến mất, thay vào đó là đường nhựa bằng phẳng và rộng rãi.

Trên đường có rất nhiều xe hơi, đồng thời cũng thường hay thấy một đám người Hoa đang cầm điện thoại chụp ảnh khắp nơi...

Ở bên đường, hằng ha chiếc đèn đường và biển chỉ dẫn, biển chỉ dẫn chỉ vào từng đầu đường.

Hướng đi 'Khu hợp tác thân thiện với doanh nghiệp Nam California'...

Hướng đến nhà máy 'Công ty Khoa học kỹ thuật Bác Thế'...

Hướng đến 'Nhà máy sản xuất ô tô điện năng lượng mới Hồng Uy'...

'Hướng đến Công ty Khoa học kỹ thuật Apple'...

'Hướng đến Công ty Khoa học kỹ thuật Pear'...

Hướng đi 'Khu vực triển lãm 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California'... ...

Lý Tông Diệu nhìn biển chỉ dẫn, khuôn mặt bình tĩnh ban đầu dần dần xuất hiện một sự kinh ngạc, sau đó sự kinh ngạc này biến thành cau mày.

Anh chợt nhận ra mình nhìn chằm chằm vào các sản nghiệp khác nhau của Trương Thắng ở Hoa Hạ, nhưng trong tiềm thức lại lờ đi, sản nghiệp của Trương Thắng không chỉ phát triển mạnh ở Hoa Hạ mà còn sinh trưởng mạnh mẽ ở nơi khỉ ho cò gáy 'Rossinia' này trong khoảng một năm qua...

Nghĩ đến đây, trong lòng Lý Tông Diệu bắt đầu có chút phức tạp.

Xe tiếp tục đi!

Con đường phía trước ngày càng tắc nghẽn.

Ngày càng có nhiều phương tiện, đồng thời cũng có nhiều khách du lịch đi bộ trên đường.

Hầu hết khách du lịch đều thuộc chủng tộc da vàng, từ Hoa Hạ, Hàn Quốc, một số từ Âu Mỹ, xe chạy chậm trên đường, bọn họ thấy được xe của đội tuyển Hàn Quốc đến dự thi.

Anh thấy một chiếc xe tên là 'SOA Club' đậu bên cạnh mình, qua cửa sổ, anh thấy một chàng trai trẻ đeo kính.

"Tên anh ấy là Lee Sang-sung, người chiến thắng số điểm cao nhất thế giới trong 'Temple Run' đến nay, tiền thân 'SOA Club' đằng sau anh ấy là một công ty game nhỏ của Hàn Quốc, không nổi tiếng, cuối năm ngoái, ừm, có thể là vào đầu năm nay, người phụ trách Kim Min-jing bên họ đã nhận được một khoản đầu tư từ 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' của Hoa Hạ, sau khi nhận được khoản đầu tư này, họ nhanh chóng về Hàn Quốc để xây dựng một câu lạc bộ, từ tháng 2 đến tháng 3 năm nay đã chi hơn 3 triệu để ký hợp đồng với top 10 tuyển thủ 'Temple Run' trên toàn Hàn Quốc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận