Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 83. Đối Đầu 2

Chương 83. Đối Đầu 2

Trong tiếng nhạc xa xăm.

Chị Hồng vạch ra tương lai của dự án phim "Mùa Hè Năm Ấy".

Tương lai giống như một bông hoa rất đẹp, thơm ngát...

Trương Phán Phán ngồi bên cạnh lắng nghe, trong lòng không khỏi cảm thấy khao khát và hướng tới, ước gì Lâm Hạ lập tức gật đầu đồng ý ký hợp đồng này.

Tuy nhiên, Lâm Hạ chỉ nghe, cô nói rất ít, không hề tỏ ra khao khát hay kích động.

Trương Phán Phán hơi lo lắng, sắc mặt hơi nghẹn đỏ.

Chuyển thể thành phim!

Ánh mắt chị ta tràn đầy sự thưởng thức, vui sướng, chân thành.

"Cô giáo Lâm, những điều kiện khác không thay đổi. Nếu chuyển thể thành phim, tôi đảm bảo em vẫn có đủ tiếng nói trong phim... Và cô giáo Lâm, tôi tin rằng trên thị trường không ai có thể chào được mức giá cao hơn công ty chúng tôi."

"..."

Ở một khía cạnh nào đó, những gì chị ấy nói và những điều kiện chị ấy đưa ra thực sự khiến người ta khó từ chối.

"Chị Hồng, chị bỏ ra bao nhiêu tiền để mua bản quyền sách của em?"

Trương Phán Phán thấy Lâm Hạ vẫn im lặng nên không khỏi nói ra những lời này.

Chuyện này đối với Lâm Hạ, đối với mình mà nói đều có lợi!

Thấy Lâm Hạ có vẻ thoải mái hơn, chị Hồng lại cười.

"Trước đây, Phán Phán đã thương lượng với cô giáo Lâm để mua bản quyền điện ảnh và truyền hình của em với giá hai trăm nghìn tệ nhưng sau đó, tôi đã suy nghĩ kỹ, thấy rằng hai trăm nghìn tệ quả thực là không đủ. Thực ra, cô giáo Lâm, tôi luôn hy vọng sự hợp tác của chúng ta có thể tiếp tục. Tôi biết mối quan tâm của em. Mỗi tác phẩm giống như đứa con của chính mình. Em đã sáng tác trong ba năm, thật vất vả cuối cùng cũng chờ được con mình lớn lên. Đương nhiên, em hy vọng nó có thể trưởng thành cực kỳ xinh đẹp, khiến cho người gặp người thích. Trên thực tế, tôi cũng cực kỳ thích quyển sách này, vì biểu thị thành ý của tôi, chúng tôi bằng lòng bỏ ra ba trăm nghìn mua bản quyền sách của em..."

Hơn nữa "Thịnh Thế Entertainment" và "Tinh Quang Vị Lai" là một trong hai công ty giải trí lớn ở Hoa Hạ, trong đó các nghệ sĩ, nguồn lực và thậm chí cả nguồn lực ở nước ngoài... ... Chắc chắn là rất gúp ích cho Lâm Hạ!

Lâm Hạ lại cảm nhận được tâm tình trong lòng lẫn nữa.

"Em có thể xem hợp đồng không?"

Lâm Hạ nhìn thấy sự nhiệt tình và ánh mắt của chị Hồng.

"Có thể, đã chuẩn bị rồi!"

"Đúng vậy, ký đi, Hạ Hạ, mình cũng động lòng nha! Chị Hồng là người rất tốt, rất đáng để cậu tin tưởng, đây là cơ hội, chị Hồng cũng cực kỳ có thành ý, mình chưa bao giờ thấy chị Hồng coi trọng ai đó nhiều như vậy..."

Nhưng Lâm Hạ vẫn chưa đồng ý ngay, cô lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn trước, sau đó nhìn chị Hồng:

Lâm Hạ không trả lời mà nghiêm túc xem.

"Thật ra hợp đồng đều giống nhau, chỉ ràng buộc tiểu nhân, không ràng buộc quân tử..."

"Vị này là..."

Chị Hồng lấy từ trong túi ra một bản hợp đồng mười bảy trang.

Trương Thắng ngẩng đầu lên liếc nhìn Chị Hồng.

"Được rồi!"

Đôi mắt của chàng trai trẻ này quá sáng và quá sâu.

Rõ ràng chỉ là một cái chạm nhẹ nhưng không hiểu sao chị Hồng bỗng cảm thấy trong lòng hơi khó chịu.

Hai bên bốn mắt đối diện nhau, đều lộ ra một nụ cười và hàn huyên vài câu đơn giản.

Lâm Hạ cầm lấy bản hợp đồng xem qua, cô phát hiện dường như mình biết từng chữ trong bản hợp đồng nhưng sau khi ghép chúng lại với nhau, cô lại phát hiện mình không hiểu rõ bản hợp đồng cho lắm.

"Ồ, đây là bạn của em, Trương Thắng. Em xem hợp đồng thấy không hiểu rõ lắm nên nhờ cậu ấy đọc giúp."

"Ồ, Trương tiên sinh còn rất trẻ, vừa mới học đại học à?"

"..."

Chị Hồng cười cười sau khi thấy dáng vẻ nghiêm túc của Lâm Hạ.

Chị Hồng liếc nhìn Trương Thắng, cảm thấy hơi không vui nhưng chị ta không biểu hiện ra ngoài.

Trương Thắng bước vào.

Sau khi nhìn được khoảng vài phút thì có tiếng gõ cửa.

Cậu ta nhìn bạn đơn giản như thế...

Nhưng lại giống như có thể nhìn thấu bạn.

Nhưng sau đó chị Hồng nhìn thấy vẻ mặt Trương Thắng thật thà chất phác, chị ta lại cảm thấy mọi thứ vừa rồi dường như chỉ là ảo ảnh.

Hợp đồng rất dài.

Các điều khoản rất phức tạp.

Rất nhiều thứ thật ra Trương Thắng cũng không hiểu lắm.

Ví dụ như nghĩa vụ của Lâm Hạ đối với "Mùa Hè Năm Ấy".

Nhưng chỗ có thể đọc hiểu thì được viết cực kỳ tốt.

Ví dụ...

Quyền lợi và thù lao của Lâm Hạ đối với "Mùa Hè Năm Ấy".

Bất kể phức tạp hay đơn giản, theo cảm nhận nhạy bén của Trương Thắng, bản hợp đồng này vô cùng chính quy và cực kỳ chuyên nghiệp.

Trong phòng riêng 608 của nhà hàng âm nhạc VIKI, Trương Thắng nhìn từng câu từng chữ của hợp đồng.

Trong thời gian này, phục vụ đã bưng đồ ăn ra.

Thức ăn rất phong phú.

Về cơ bản tất cả đều là món ăn đắt nhất và đặc trưng nhất trong nhà hàng âm nhạc này.

Chị Hồng và Lâm Hạ vừa ăn vừa trò chuyện, phần lớn cuộc trò chuyện là chị Hồng hồi tưởng về cuộc sống đại học của mình và những chàng trai ưu tú trong cuộc sống đại học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận