Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1174: Không thể coi thường

"Hắn giống như Mã Vân Hoa phiên bản trẻ, nhưng còn hung ác tàn nhẫn hơn so với Mã Vân Hoa..."

"Kể từ năm 2009. hắn đã từng bước làm việc, từng bước đi lên, đến năm nay đã có chút thành tựu."

"Hiện tại hắn liên thủ với Mã Vân Hoa, sức mạnh này không thể coi thường..."

"..."

Nhiều năm về trước.

Tư bản nước ngoài vào Bắc Kinh.

Người đầu tiên cần đến thăm là thầy Liễu Gia Huy.

Đây là một quy tắc vĩnh viễn không thay đổi kể từ khi thành lập 'Hội Đại Sơn'.

"Người trẻ tuổi luôn tràn trề, nhất là những người trẻ tuổi đi từ dưới lên, trong lòng tràn đầy thù địch, đây là chuyện bình thường..." – Liễu Gia Huy chuyển mắt sang 'Đại hồng bào' bên cạnh, trầm ngâm nhìn:

"Hai ngày tới chúng ta sẽ bố trí một kế hoạch, cậu mời hắn nói chuyện trước đi."

"Nhưng cũng là kẻ nhức đầu..." – Lý Hoành nheo mắt lại.

"Hình như có chuyện như vậy, Mã Vân Hoa rất thích hắn." – Lý Hoành gật đầu.

Liễu Gia Huy nghe Lý Hoành nói thế, vẫn bình tĩnh, chỉ nhẹ nhàng pha trà.

"Thầy Liễu, thầy muốn mời hắn vào 'Hội Đại Sơn' ư?"

Mặc dù người như Mã Vân Hoa đã bị trục xuất khỏi 'Hội Đại Sơn', có tham vọng thành lập hệ thống của riêng thì vẫn phải lịch sự với Liễu Gia Huy khi đến Bắc Kinh.

"..."

"Mấy ngày trước, tôi gặp được Trương Thắng, một con hổ con..."

Đây cũng là địa vị.

"Tôi nghe nói hắn thích uống trà và có tay nghề pha trà tốt?"

"..."

Sau khi thấy sự tán thưởng mãnh liệt trong mắt Liễu Gia Huy, sâu trong lòng anh ta mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.

Ngay lúc này.

Lý Hoành nghe xong khẽ cau mày:

"Cậu còn nói đây là thời đại sắp sụp đổ... nhưng cho dù lễ nghi cùng âm nhạc có sụp đổ thì cũng sẽ luôn có người đứng sau duy trì trật tự và đặt ra quy tắc, đúng chứ?"

'Dạy nghề' đã phần nào bị 'phân biệt đối xử' trong một thời gian dài.

Đến từ Trịnh Hoa Đằng của 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ'. ...

Vô số áp phích quảng cáo 'trường trung học dạy nghề' đều ghi sau khi học trường nào trường nào thì sẽ ra sao ra sao, nhưng thật sự điều tra kỹ thì sẽ phát hiện một chuyện.

Liễu Gia Huy nhìn thấy số điện thoại, nở một nụ cười nhạt.

Trong 3 năm, nhiều người cứ thế rồi là xong.

Điện thoại reo.

Có lẽ, đây chính là hiện trạng!

Mọi thứ bắt đầu lại từ đầu.

Sau khi tốt nghiệp, hỏi gì cũng không biết, chẳng biết làm cái gì...

Cuộc gọi đó...

Thầy cô trên bục giảng giảng giải máy móc trong sách giáo khoa khiến người ta buồn ngủ...

Bên dưới toàn là nằm vật ra...

Nhóm người còn chưa nằm xuống thì cúi đầu chơi game di động, đọc tiểu thuyết hoặc ngồi nói chuyện ở bàn bên cạnh, những người thực sự có thể nghe giảng một cách nghiêm túc có lẽ là rất ít...

Ở một đất nước mà trình độ học vấn được coi là 'bước đệm' để làm việc, con đường phát triển giáo dục nghề nghiệp của Hoa Hạ không hề bằng phẳng.

Thực ra thì, ở một góc nào đó, quả thật là vậy.

Có vẻ như mục đích của trường trung cấp nghề là nhằm kiềm chế những học sinh đó để các em không ra ngoài quá sớm, gây nguy hại cho xã hội.

Trường trung học dạy nghề là trường dành cho những học sinh nhàn rỗi, gặp khó khăn không thể vào được các trường cấp 3 bình thường hoặc trường cấp 3 trọng điểm, bị xã hội bỏ rơi.

Ngày 28/6,7 giờ sáng.

Thẩm Nghị lật qua một số tài liệu như 'Sáng kiến giáo dục nghề nghiệp Hoa Hạ' và 'Đề xuất thí điểm giáo dục người lớn'.

Ngay cả bây giờ nhìn vào, Thẩm Nghị cũng cảm thấy nội dung viết trong những tài liệu này rất đáng chú ý và có ý nghĩa rất lớn đối với thời đại.

Một năm trước...

Trương Thắng gõ cửa văn phòng của Thẩm Nghị.

Đặt hai tài liệu này lên bàn, sau đó cùng Thẩm Nghị trò chuyện rất lâu về 'Giáo dục dành cho người lớn'.

Thẩm Nghị vô cùng cảm động, sau khi trò chuyện, anh cẩn thận đọc hai văn kiện đó.

Khi về nhà, anh trò chuyện với vợ mình là Hứa Lâm Lâm.

Từ góc độ của Bộ Công Thương, vợ Hứa Lâm Lâm nhận thức sâu sắc hai văn bản đề xuất này là một thời cơ tốt.

Sau đó...

Thẩm Nghị đưa tài liệu này cho lãnh đạo nhà trường, sau nhiều lần thảo luận, lãnh đạo nhà trường đã đến Bộ Giáo dục.

Đúng lúc này, bên ngoài phòng họp lại có một tiếng động khác.

Người lãnh đạo dừng lại, sau khi khen một câu chân thành thì ngồi xuống chỗ của mình.

Ngay sau đó...

Khi được hỏi về Trương Thắng, Thẩm Nghị trả lời rất thành thật.

7 giờ 30 sáng.

'Lầu Thành Đức'.

Vô số phóng viên và lãnh đạo sở giáo dục đi vào...

Trần Mộng Đình đại diện doanh nghiệp trường học 'Bình điện Bác Thế' và Thang Võ đại diện chuyên gia của trường cũng hiếm khi mặc vest miễn cưỡng ngồi trên ghế.

"Giám đốc Trương đâu?"

"Học kỳ này giám đốc Trương chậm một số môn học, sáng sớm hôm qua đã nhờ chúng tôi cho hắn làm bài kiểm tra bù, hiện tại cũng sắp xong rồi..."

"Ồ! Tốt, tốt!"

Một người đàn ông trung niên từ Sở Giáo dục Yến Kinh bước tới, được bao quanh bởi vô số phóng viên và nhân viên Bộ Giáo dục.

Thẩm Nghị vội chạy tới chào hỏi.

Các trang thiết bị hiện đại trong tòa nhà cũng đã được lắp đặt...

Cứ thế dựng nên tòa giảng dạy giáo dục người lớn 'Lầu Thành Đức'.

Đồng thời, nhà nước cũng cấp một khoản tiền lớn cho Yến Thạch Hóa.

Cuối cùng, Yến Thạch Hóa trở thành một trong những dự án thí điểm đầu tiên trong 'Tái giáo dục người lớn Hoa Hạ'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận