Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1028: Không thì sao?

Nụ cười trên mặt Trương Thắng dần dần biến mất, hắn chỉ nhìn thẳng Lý Tông Diệu không nói một lời.

"Tất cả chúng ta đều có thể thấy trước rằng cuộc chiến tiếp theo chắc chắn là một phần mở rộng của 'đại chiến Groupon', và cũng là con đường quan trọng mà tư bản bọn tôi đang nhìn chằm chằm, hiện tại tuy 'Tổ Ong giao hàng tận nơi' của cậu một nhà độc đại nhưng 'Đồ ăn ngoài Lai Điểu' của tôi cũng không dễ chơi... ngoài Yến Kinh ra thì thị phần của chúng tôi ở các thành phố lớn đã không thua gì 'Tổ Ong giao hàng tận nơi' của cậu!"

"..." – Trương Thắng vẫn im lặng, tay pha trà hơi hạ xuống.

"Hiện tại, 'Qianshou. com' đã là đại ca trong lĩnh vực Groupon, nắm trong tay lưu lượng 15 triệu người dùng, trong đó tỉ lệ Yến Kinh cũng không nhỏ, chỉ cần hai nhà chúng tôi hợp lại, dù cho 'Tổ Ong giao hàng tận nơi' của cậu có chiến ưu thế tên cơ đi chăng nữa, nhưng dưới sự vây công của hai nhà thì chuyện cậu rời khỏi sân khấu chỉ là sớm muộn..." – Lý Tông Diệu lặng yên nhìn Trương Thắng.

Nửa bước chân của Trương Thắng đã ngồi lên bàn đánh bài, nhưng nửa bước chân còn lại thì vẫn đang lơ lửng.

Nửa bước chân, muốn ngồi vào bàn mà không cần sự giúp đỡ quả thật là không thực tế.

Sau khi Trương Thắng nghe xong, im lặng một lúc lâu, cuối cùng cũng nhìn Lý Tông Diệu rồi mở miệng:

"Giám đốc Lý, anh muốn gì?"

"Nếu tôi không muốn đổi thì sao?"

"Đại chiến Groupon lúc trước, cá tư bản đều bận tranh thị trường, không có tay để tính chuyện với cậu, hiện giờ 'Hồng Sâm Capital' của tôi, thậm chí là 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ' đằng sau Trịnh Hoa Đằng, 'Công ty Khoa học kỹ thuật Giáp Hổ' Mã Vân Hoa..."

"Tôi chi 200 triệu NDT để mua 20% cổ phần của 'Video Cực Thố', đồng thời 'Đồ ăn ngoài Lai Điểu' và 'Tổ Ong giao hàng tận nơi' đổi cổ, 20% đổi 20%... hai hãng đồ ăn ngoài, tôi trong anh, anh trong tôi, hoàn toàn thống nhất thị trường đồ ăn ngoài!" – Sau khi Lý Tông Diệu nói xong, anh ta nhìn chằm chằm biểu cảm trên mặt Trương Thắng.

"Trương Thắng, cậu là là người làm ăn trời sinh, tôi nói những thứ này với cậu đều là có lợi cho hợp tác song phương, rất đơn giản, tôi lấy 'Đồ ăn ngoài Lai Điểu' hợp tác với 'Qianshou. com', hiện tại 'Qianshou. com' có thanh thế lớn, rõ là người thắng cuối cùng trong trận đại chiến Groupon này, mục tiêu tiếp theo của nó là niêm yết, chia cổ, đến lúc đó càng có nhiều tư bản liên tục nhảy vào chiếm giữ... tôi không muốn giáo dục cậu theo kiểu của tư bản nhưng hiển nhiên là cậu không thể không đối mặt với áp lực nặng từ họ..."

Trương Thắng tiếp tục nhìn thẳng vào Lý Tông Diệu một cách vô cảm, không né tránh ánh mắt của anh ta chút nào:

Trong văn phòng.

Vẻ mặt của Lý Tông Diệu hơi lạnh đi, đôi mắt rất sắc, như thể muốn nhìn thấy Trương Thắng vậy:

Sau khi Lý Tông Diệu liệt kê, vẻ cười nhạt trên mặt càng sâu hơn:

"Anh muốn cái gì?"

"Giám đốc Trương, cậu luôn muốn đổi cổ với 'Đồ ăn ngoài Lai Điểu' của tôi, đêm qua tôi suy nghĩ cẩn thận, có thể đổi cổ nhưng rõ ràng hiện tại dòng 'Apple' là không đủ... cho dù nó có lượng doanh thu cao hơn thì cũng chỉ là công cụ để cậu trải đường trên thị trường cho thời đại 3. 5G hoặc 4G, Trương Thắng, thế giới này không chỉ có mình cậu thông minh, những người khác đều đã biết tương lai nên đi như thế nào... cậu cho rằng tư bản sẽ nhìn chằm chằm vào chút mồi nhử điện thoại không chính hiệu kia ư?"

Khóe môi Lý Tông Diệu cười nhạt:

Nhưng không nói gì, như là đang trầm tư.

Trương Thắng không phản ứng, nhưng sau khi suy nghĩ một hồi lại lắc đầu:

Lý Tông Diệu không vội, thậm chí còn trả lời cuộc gọi của Bàng Lỗi từ 'Hồng Thiên Capital', mở cả loa ngoài.

"Cậu có đồng minh nào trong mấy lĩnh vực này không? Khi cậu đối diện với áp lực từ nhiều tư bản đến thế, cậu còn có thể ngồi vững trên bàn bài ư?"

Trương Thắng càng bình tĩnh.

"Thời gian cho cậu không còn nhiều!"

"Trương Thắng, cậu rất có tài, tôi thừa nhận, cậu cũng rất lợi hại, nếu như cậu quật khởi năm 99 thì có lẽ sẽ không còn 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ' Trịnh Hoa Đằng nào cả, có lẽ không có Sodu, không có 'Taozhu. com', nhưng... tiếc thay, cậu quật khởi ở năm 2010. trong thời đại mà thị trường bị độc quyền, trên đường đi, tôi luôn thấy cậu cố gắng nhảy lên, muốn ngồi lên bàn đánh bài, nhưng... chung quy là cậu sống sai thời..."

Từng câu từng chữ của Lý Tông Diệu đều rất có thành ý.

Trông có vẻ hai bên rất thân thuộc, chủ khác đều vui.

Sau một lát, hắn liếc nhìn thời gian trên đồng hồ...

Trong điện thoại, Bàng Lỗi chân thành mời Lý Tông Diệu đến 'Thiên Thượng Nhân Gian' uống trà gái xinh, Lý Tông Diệu không từ chối mà là nói có lẽ phải một lát nữa.

"Tôi không có ý uy hiếp, tôi chỉ muốn nói cho cậu rằng tôi luôn ủng hộ cậu, ngồi lên bàn đánh bài! So với con cáo già Bàng Lỗi thì tôi càng muốn hợp tác với cậu, chỉ cần chúng ta hợp tác, dù là thời đại đồ ăn ngoài hay những thời đại có khả năng khởi lên tiếp theo, chúng ta đều là đồng minh tốt nhất!"

"Một mình cậu không thể ăn được thị trường, cho dù cậu nuốt vào được thì cậu cũng là độc quyền, sớm muộn gì đều sẽ bị đuổi khỏi đài, hợp tác luốn là chiều hướng phát triển!"

"..."

Sau khi cúp điện thoại, Lý Tông Diệu đặt điện thoại xuống, lẳng lặng nhìn Trương Thắng, chờ đợi câu trả lời cuối cùng của hắn.

Ánh mắt anh ta nhìn Trương Thắng luôn luôn là thưởng thức, giọng cũng vô cùng ôn hòa, giống như một tiền bối đang dạy bảo hướng dẫn hậu bối từng bước.

Nhưng...

Trương Thắng vẫn im lặng, không trả lời cũng không có biểu hiện gì khác.

"Tôi vẫn luôn rất thưởng thức cậu, cứ việc cậu rất mâu thuẫn, tôi lấy con mắt hậu bối nhìn cậu, nhưng đối với tôi cậu vĩnh viễn là hậu bối, giống như Trịnh Húc Đông cảu 'Đồ ăn ngoài Lai Điểu' chúng tôi vậy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận