Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1262: Tính con đường khác

Trần Hưng Vinh là Chủ tịch của 'Ngân hàng Công thương Hoa Hạ' khu Yến Kinh.

Trong quý thứ ba, sau khi thấy lượng người dùng và tiền gửi của người hàng xóm 'Ngân hàng Hoa Hạ' tăng lên đáng kể, anh tiện thể chuyển sự chú ý của mình sang 'WeChat'.

Hiện tại, 'WeChat' có hơn 13,6 triệu người dùng thanh toán, hoàn toàn không thể sánh được với QGOU và 'Weiliao', nhưng Trần Hưng Vinh biết rất rõ, sau lưng 'Taozhu. com' và 'Công ty KHKT Đằng Kỹ' đều là mạng lưới, dữ liệu Internet rất đẹp, nhưng xét cho cùng thì cũng không thực sự là xí nghiệp có gốc sâu, nhưng đằng sau 'WeChat' là đám ngành công nghiệp thực vững chắc hơn có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Công nghiệp thực nghĩa là gì?

Nghĩa là 'WeChat' không chỉ là một phần mềm trò chuyện hẹn hò trên mạng xã hội mà giống như một công cụ phục vụ công nghiệp hơn. Cũng tức là 'WeChat' sẽ tồn tại lâu dài, một khi mọi người hình thành thói quen thanh toán mới, thì coi như là một chiếc bánh ngọt ngon nhất.

Trần Hưng Vinh nhạy bén nhận ra năng lượng tiềm tàng đằng sau 'WeChat', thấy Trương Thắng và 'Ngân hàng Hoa Hạ' dính như keo sơn, cuối cùng anh không chịu được nữa, đích thân đến thăm hỏi Trương Thắng!

Trương Thắng pha cho Trần Hưng Vinh một tách trà.

Hương trà bốn phía.

"Nền kinh tế thực cũng sẽ bị bóp nghẹt và bao vây... Hơn nữa, mọi lĩnh vực đều có kẻ thù mạnh, đặc biệt là nhà họ Liễu, giờ phút này, bọn họ đã liên kết với kẻ thù mạnh..."

Hầu như tất cả những người muốn hợp tác với cậu đều sẽ nghiêm túc phân tích một số tình huống, khuyên cậu nên bình tĩnh nhìn vào góc tối, cố gắng chiếm điểm cao nhất trong cuộc đàm phán hợp tác này.

"Mặc dù hiện tại cậu rất quyền lực và có tầm ảnh hưởng rộng rãi, nhưng một khi những tên trùm Internet hợp lực tấn công, cậu sẽ bị bao vây tứ phía, chiến đấu tư bản liên tục, không phải một tháng, hai tháng hay thậm chí một năm là kết thúc được. Họ giỏi nhất trong chuyện chơi tiêu hao và có thể dễ dàng hạ gục cậu..." – Trần Hưng Vinh tiếp tục phân tích nghiêm túc.

Nghe tới mức chai cả lỗ tai.

"Có thể Bộ trưởng Chu của Bộ Công thương sẽ nghỉ hưu sớm... cậu phải tính toán con đường khác cho bản thân."

"Giám đốc Trương, tôi rất thưởng thức cậu, thực tế, chúng tôi đã chú ý đến cậu khi cậu đi ra từ địa phương nhỏ... Tôi không chịu nổi khi thấy một người từng bước leo lên từ dưới đáy, cuối cùng rơi vào vòng vây của tư bản. Mặc dù tình hình của cậu bây giờ rất tốt... nhưng, tôi mong cậu hiểu, khi bộ trưởng Chu nghỉ hưu, người lãnh đạo mới nhậm chức sẽ không đứng về phía nào... Ông ấy càng muốn nhìn thấy thị trường thịnh vượng, sẵn sàng để tư bản thúc đẩy sự phát triển của toàn bộ hệ thống kinh tế..."

Sau khi trò chuyện ngắn gọn một lúc, cuối cùng Trần Hưng Vinh cũng nghiêm túc nhìn Trương Thắng.

"Chủ tịch Trần, IQ của tôi không, EQ cũng thế, chúng ta đừng vòng vo nữa, nói thẳng hợp tác như nào đi..."

"Chủ tịch Trần, tôi không biết anh đang nói gì..." – Trương Thắng mỉm cười và tỏ ra không quan tâm.

"Giám đốc Trương, xét theo cách bố trí hiện tại của cậu, tôi biết cậu muốn chiến đấu với cả chủ tịch Mã và chủ tịch Trịnh... Hai người này là chúa tể của Internet, có vẻ mọi thứ lúc này đã bình lặng, nhưng thực tế, quanh cậu đã nguy cơ trùng trùng, tôi nghe nói nhà họ Liễu đang chuẩn bị ra tay, và cũng thấy mảng giao đồ ăn của 'Soudu' sắp cất cánh..." – gTrần Hưng Vinh đeo kính giống như Trương Thắng, thấp hơn Trương Thắng một chút, khuôn mặt có nét chữ Quốc, ngay cả khi cười cũng trông rất nghiêm túc:

"..." – Trương Thắng đã nghe nói về nhà họ Liễu vô số lần.

"Trong mọi hệ thống đều có vòng riêng, đã là vòng riêng thì phải có những bất đồng, phe phái... Nhưng đừng lo, mọi người đều hướng tới sự nghiệp vĩ đại là phục hồi kinh tế, nhưng chọn hướng đi khác nhau mà thôi..." – Trần Hưng Vinh không do dự, không che giấu mà chỉ nói nhẹ nhàng.

"Nhưng tôi làm kinh tế thực thuần túy..."

"Chủ tịch Trần, chúng ta nên hợp tác như thế nào?"

"Khụ, khụ..." – Lời của Trương Thắng khiến Trần Hưng Vinh ho một lúc, sau đó nghiêm mặt nói tiếp:

"Chủ tịch Trần, bộ trưởng Chu còn chưa xuống mà anh đã biết ai lên rồi ư?" – Trương Thắng nheo mắt.

Thấy Trương Thắng im lặng, Trần Hưng Vinh tiếp tục nói thêm:

"Tất nhiên, trong thời gian mở rộng, chúng ta cũng có thể chọn hợp tác mà không mất phí xử lý... mang lại cho 'WeChat' nhiều không gian trưởng thành hơn..."...

"Thành phần 'Chi Lợi Bảo' của anh ta phức tạp hơn, liên quan đến quá nhiều yếu tố tư bản, còn có một lý do khác, hiện tại anh ta đang ở đỉnh cao quyền lực, hét lên khẩu hiệu thay đổi ngân hàng, cậu cho rằng lúc này tôi còn đi tới hợp tác với anh ta ư? Tất nhiên, cấp trên thì vẫn còn hợp tác Mã Vân Hoa..."

"Anh có yêu cầu gì không?" – Trương Thắng nghe vậy gật đầu, nhưng sau đó lại hỏi.

Trương Thắng nghe thế, hắn lập tức im lặng.

"Đầu tiên, 'ICBC' chúng tôi rất sẵn lòng giúp phổ biến hệ thống thanh toán của 'WeChat', sẵn sàng hợp tác hơn với công việc và hỗ trợ hệ thống của cậu trong mọi hoạt động trên toàn quốc..."

"Trên thực tế, mục tiêu đầu tiên của chúng tôi không phải là 'WeChat' của cậu mà là 'Weiliao' của 'Công ty KHKT Đằng Kỹ'... Nhưng, một mặt, tôi thưởng thức cậu, cảm thấy hợp tác của chúng ta có thể tạo ra nhiều khả năng hơn mặt khác, cổ quyền nội bộ trong 'Công ty KHKT Đằng Kỹ' thực sự hơi phức tạp..."

"Mã Vân Hoa thì sao?" – Trương Thắng đột nhiên hỏi.

Nụ cười trên mặt Trần Hưng Vinh hơi cứng ngắc, sau đó lắc đầu:

"Tôi không phản đối việc cậu hợp tác với 'Ngân hàng Hoa Hạ', suy cho cùng, nếu một phần mềm muốn trở nên phổ biến hơn thì hợp tác càng nhiều càng tốt. Tuy nhiên, tôi mong rằng 'ICBC' chúng tôi phải là bên xếp đầu tiên trong trang thanh toán trong hệ thống của cậu, cậu cũng phải hợp tác hệ thống rút tiền mặt với 'Ngân hàng Công thương Hoa Hạ' chúng tôi... Tất nhiên cũng có chỗ tốt, chúng tôi có thể hỗ trợ 'WeChat' trong việc triển khai hệ thống thanh toán nhanh chóng và đương nhiên thì phí thủ tục do chúng tôi..." – Trần Hưng Vinh đẩy kính:
Bạn cần đăng nhập để bình luận