Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 361. Nực cười

Chương 361: Nực cười

Sau khi nhìn nhóm người này, Trương Quế sững sờ một lát, sau đó ngạc nhiên vui mừng chào hỏi, vội vàng đưa thuốc lá cho bọn họ, thêm mắm thêm muối kể lại tình hình.

Cách hơi xa, Trương Thắng không nghe được họ nói gì, nhưng sau khi thấy dáng vẻ của Trương Quế thì chắc cũng chỉ là mấy câu bẻ cong sự thật.

Có vài người... nói dễ nghe thì là bát diện linh lung.

Nói khó nghe hơn chút... thì là hai mặt.

Trương Thắng cũng không vội.

Chỉ nhìn ban lãnh đạo trong thôn đến, nhân viên bắt đầu sơ tán mọi người.

Trương Quế cũng bình tĩnh đến trước mặt Trương Thắng nói:

Nhưng trên mặt lại như là bị dọa đến.

"Phó sở trưởng Vương Bân Cường, chú nói cho cháu biết... lúc trước chú còn uống rượu với ông ấy, cái ngành này..."

Tôi nợ bao nhiêu tiền mới là tội phạm?

"Trưởng thôn biết ai ở đồn cảnh sát?"

Cố gắng làm cho Trương Thắng sợ hãi!

"Trương Quế... lúc ông nói mấy lời này, tôi không biết sở trưởng đồn cảnh sát có muốn đánh ông hay không hay là trưởng thôn muốn đánh ông, nhưng mà vừa hay giải quyết hết một lượt đi, dể tôi khỏi phải đi lần hai..."

"Trương Thắng, đứng khiến mọi chuyện trở nên khó coi nữa, thôn trưởng có quan hệ với đồn cảnh sát, bây giờ cháu mau đi vào đi, muốn nói cái gì thì ngồi xuống nói, bằng không thì đến đồn cảnh sát nói... Đồn cảnh sát là chỗ nào cháu biết không? Đi vào mà không lột miếng da thì cũng đừng muốn đi ra! Giờ trên người cháu còn nợ nhiều tiền như vậy... Nói thẳng ra thì giờ cháu đang là tội phạm đấy biết không? Chọc đến thôn trưởng, ổng động một phát là cháu bị phán tù 15 năm đấy!"

Sau khi Trương Quế nhìn biểu cảm của Trương Thắng, ông ta tiếp tục uy hiếp Trương Thắng, càng nói mặt ông ta càng trở nên tàn nhẫn.

Tội phạm?

Trương Quế vẫn đang hù dọa Trương Thắng.

Hắn nhìn Trương Quế:

Sau đó...

Trương Thắng nghe mà thấy nực cười.

Ông ta thấy Trương Thắng lấy điện thoại di động ra gọi điện trước mặt ông.

Lại thấy trên mặt Trương Thắng nở nụ cười, còn mang chút châm chọc:

Trương Quế sửng sốt khi nhìn biểu cảm bất thường của Trương Thắng.

Có vẻ ông ta quen biết rất nhiều người.

Trương Quế rất sinh động.

Trương Quế nhìn Trương Thắng một cái.

Trương Quế nghe thấy một tiếng còi cảnh sát!

Trương Thắng chỉ thành thật ngồi trên ghế, mỉm cười điềm tĩnh và lịch sự với mọi người, không nói nhiều lời mấy.

Không bao lâu...

Trương Thắng cũng gặp được phó sở trưởng Vương Bân Cường trong miệng Trương Quế.

Nhất là trưởng thôn, vừa đến đồn cảnh sát liền ra vẻ ngây thơ, nói chỉ là hiểu lầm nhỏ.

Bí thư chi bộ thôn và trưởng thôn cũng đến.

Đồn cảnh sát huyện.

Ông ta muốn trấn áp Trương Thắng.

Thể hiện khả năng thông thiên của mình.

Nhưng dường như không hiệu quả với Trương Thắng.

Vừa dâng thuốc là vừa cúi đầu khom lưng.

Thôn Thanh Hợp sửa chữa cầu đường, không tránh khỏi phải liên hệ với đồn cảnh sát, Trương Quế lại có nhiều nhiệt tình cho nên nhiều khi có thể tán dốc một hai.

Trong những năm qua...

Bất kể ai đi ngang qua ông ta đều có thể chào hỏi, thậm chí cũng kêu một số thực tập sinh 'tiểu đồng chí' 'tiểu đồng chí' không ngừng.

Phó sở trưởng Vương Bân Cường khoảng bốn mươi tuổi, dáng dấp cao lớn, khuông mặt chuẩn chữ Quốc, lúc nói chuyện giọng đục dày, sau khi hiểu đơn giản sự tình liền đưa ra kết luận...

Cũng chả phải chuyện gì lớn, tự các người giải quyết đi.

Trương Quế đi đến chỉ vào Trương Thắng, cho rằng Trương Thắng đây là 'tụ chúng gây sự', vi phạm nghiêm trọng quy định trị an...

Ông cũng nói rằng Trương Thắng nợ rất nhiều tiền, là tên quỵt tiền cả đời không thể xoay người, nhưng lần này đột nhiên mang và theo rất nhiều tiền, trông cả người hoàn chỉnh không bán nội tạng.

Chắc chắn là làm gì đó mờ ám, tiền dơ tiền bẩn, mong rằng có thể điều tra rõ ràng đến tột cùng Trương Thắng kiếm tiền như nào...

Phó sở trưởng Vương Bân Cường khẽ cau mày, liếc nhìn Trương Thắng, ánh mắt có chút nghi ngờ.

Giọng nói bàn tán khiến Vương Bân Cường vào trước là chủ, cảm giác Trương Thắng là đứa sinh viên gánh khoản nợ to, đột nhiên có nhiều tiền như vậy thì rất không thích hợp.

Trong thế giới này...

Trừ khi buôn lậu hoặc là mua bán mấy thứ pháp luật cấm.

Đám người Trương Quế thấy nhàm chán, thế là không nói những đề tài này nữa.

Viên cảnh sát trực ban dường như không nghe thấy câu hỏi của ông ta, vẫn đứng canh gác tận tâm.

Ông ta hỏi cha mẹ của viên cảnh sát trực ban là ai, đoán ở huyện nào, cũng nói ông ta có quen ai ai ai ở huyện đó, làm việc gì trong chính phủ huyện, nói theo vai vế cậu còn phải gọi tôi là gì gì đó...

Vài người bị nhắc nhở thì bớt phóng túng hơn, nhưng sau đó Trương Quế lại bắt lời với viên cảnh sát trực ban.

Viên cảnh sát đang trực càng cau mày hơn, cuối cùng không thể không nhắc nhở họ im lặng.

Làm chút việc tốn thể lực, nên lúc nói chuyện phiếm như thể là nhân chứng vậy.

Bọn họ cười nói nhiều chủ đề...

Thậm chí có người còn đề nghị dựng bàn ở đồn cảnh sát chơi vài ván mạt chược.

Trong lúc trò chuyện, mấy người nhìn thoáng qua cảnh sát trực ban một chút, đều cười nói nếu chơi mạt chược ở chỗ này có thể bị bắt vì tội bài bạc không.

Viên cảnh sát cau mày nhìn đám người dáng vẻ côn đồ này.

Anh vẫn đứng thẳng, im lặng.

Sau đó bọn họ nói về tiền lương của cảnh sát, nói tới lúc xây đồn cảnh sát này bọn họ góp bao nhiêu sức, chủ đề lại chuyển tới phụ nữ trong thôn, mấy cô gái trưởng thành.

Mấy câu trêu đùa tục tĩu khiến mọi người cười to.

Đồn cảnh sát huyện Thương Đông...

Mọi người đều từng tham dự xây dựng.

Trương Quế và những người khác ngồi ở cửa hút thuốc.

Trò chuyện với Trương Thắng vài câu rồi đưa hắn vào phòng thẩm vấn. ...

Nói sẽ điều tra cho rõ rồi đi về phía Trương Thắng.

Ông ta gật đầu.

Cho nên!

Nếu không, làm sao có thể trong vài tháng...

Thời gian trôi qua từng giờ.

Mọi người trò chuyện rất thả lỏng.

Nhưng Trương Quế dần bắt đầu không chờ được.

Phó sở trưởng Vương Bân Cường cũng không chào hỏi bọn họ nữa.

Không những không chào hỏi, mà bên ngoài còn đi vào một người đàn ông trung niên vẻ mặt nghiêm túc.

Đó là sở trưởng đồn cảnh sát, tên là Dương Cương, vừa trở về từ cuộc họp trong cục.

Trương Quế và những người khác vô thức chào hỏi Dương Cương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận