Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1181: Đột phá

Những cảm xúc thoáng qua của Trịnh Hoa Đằng được che giấu rất tốt nhưng vẫn bị Liễu Gia Huy cáo già bắt giữ.

Ông nhanh chóng thay đổi chủ đề, bắt đầu nói về Mã Vân Hoa và lĩnh vực 'gọi xe', có vẻ hơi hứng thú.

Trịnh Hoa Đằng cũng nhạy bén nhận ra điểm hợp tác giữa hai bên, sau đó bắt đầu nói về ngành taxi tương lai...

Khoảng nửa tiếng sau thì có tiếng gõ cửa, sau đó một người phụ nữ có mái tóc dài bước vào...

Người phụ nữ tóc dài rất phấn khích khi nhìn thấy Trịnh Hoa Đằng, như thể đang gặp người nổi tiếng, cô bắt tay Trịnh Hoa Đằng và chụp ảnh cùng anh.

Trịnh Hoa Đằng cũng cười hợp tác.

Cô tên là Liễu Hồng.

Con gái của Liễu Gia Huy sinh năm 1981. tốt nghiệp Đại học Yến Kinh, vừa trở về từ Đại học Harvard sau 2 năm chuyên sâu.

"Quen ạ, sách của cổ rất nổi tiếng, con khá thích chúng, cũng coi như là fans của cô ấy, chúng ta có cổ phần trong 'Nhà xuất bản Khải Minh'... nói đúng hơn thì, một bộ tiểu thuyết mạng của Trương Thắng là do 'Nhà xuất bản Khải Minh' của chúng ta xuất bản..." – Liễu Hồng do dự một lát rồi gật đầu.

"Con lên kế hoạch đi."

Sau khi Trịnh Hoa Đằng lên xe, nụ cười của Liễu Gia Huy dần biến mất.

"Chuyện xảy ra vào năm 2009..."

Bất giác đã lại thêm nửa tiếng.

10 giờ sáng.

Khi Liễu Hồng ngồi xuống, cuộc trò chuyện trong tiệc trà nhanh chóng bị Liễu Hồng chiếm ưu thế, suy nghĩ của cô rất nhanh, nảy ra rất nhiều ý tưởng về sản nghiệp Internet tương lai...

"Vâng ạ!"...

Nửa giờ sau, Trịnh Hoa Đằng cười bước ra ngoài, Liễu Gia Huy dẫn theo Liễu Hồng tiễn Trịnh Hoa Đằng ra cổng.

Trịnh Hoa Đằng và Liễu Hồng trò chuyện rất vui vẻ.

"Ồ? Trương Thắng cũng viết tiểu thuyết mạng?"

Trương Thắng im lặng quan sát lượng đơn đặt trước cho 'Hồng Uy Mini' đã vượt hơn 110. 000 chỉ sau hơn 10 ngày.

"Con có biết Lâm Hạ không?"

Ừm...

Ngày 01/7.

'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng'.

Chỉ có thể nói miễn cưỡng bảo đảm không lời không lỗ...

Doanh thu vượt hơn 3 tỷ đồng nhưng lợi nhuận lại vô cùng hạn chế.

Tổng hợp lại, tình hình vẫn tương đối lạc quan.

Nếu giao hết toàn bộ thì chỉ riêng doanh số của 'Hồng Uy Mini' cũng đã gần đạt tới 3 tỷ!

Trong văn phòng.

Đây là bước đột phá lịch sử đối với phương tiện sử dụng năng lượng mới của Hoa Hạ.

Nói mục tiêu của anh ấy trong năm nay là bao nhiêu khu vực, bao nhiêu nhà máy, đồng thời cố gắng giao tất cả xe điện 'Hồng Uy Mini' trước mùa xuân năm sau...

Anh ấy nói doanh thu của họ trong năm nay sẽ đột phá 5 tỷ!

Nhiếp Tiểu Bình hưng phấn nói về tương lai.

Nhưng mắt của Trương Thắng vẫn bình tĩnh.

Hơn nữa, mặc dù lợi nhuận của pin lithium trong 'Công ty Khoa học kỹ thuật Bác Thế' thấp nhưng miễn là doanh số bán hàng tiếp tục tăng thì lợi nhuận vẫn rất đáng kể.

Trong đầu Trương Thắng dần hiện ra một bản đồ công nghiệp...

Phút chốc, hắn chợt nhận ra cảm giác được sống dưới ánh mặt trời tuyệt vời biết bao.

Tính cả trợ cấp, sau khi loại trừ các khoản chi phí khác, lợi nhuận cuối cùng chỉ chiếm chưa đến một phần mười.

Cơ bản là nhờ nhà nước hỗ trợ, có thể cho qua, lại còn được nhận một 'trợ cấp phát thải bảo vệ môi trường'.

Về tiền thuê nhà xưởng, bao gồm các loại thuế kinh doanh...

Chỉ là số tiền tạm ứng không nhiều, cơ bản 'Hồng Uy Mini' đều thu trước 1/3 số tiền đặt cọc của khách hàng, sau đó dùng phần tiền đặt cọc này để mua linh kiện.

Anh nói năm tới 'Công nghệ năng lượng mới Hồng Uy' của họ sẽ trở thành công ty dẫn đầu trong 'xe điện năng lượng mới' Hoa Hạ...

Trong ba năm sẽ cạnh tranh với 'Ô tô BYD' của Hoa Hạ.

5 năm tới, vật với hãng xe điện 'Teclas' lưu hành của Mỹ... ...

Trương Thắng im lặng lắng nghe.

Khi một người đạt được thành công lớn sẽ rất dễ bị thành công làm mờ mắt, cuối cùng đắm chìm trong niềm vui mơ màng, dần dần quên mất đối thủ trong bóng tối.

Lúc này Nhiếp Tiểu Bình đã có dấu hiệu như vậy.

Thậm chí, anh còn thốt ra câu 'Hóa ra chế tạo một chiếc ô tô lại đơn giản như vậy'.

"Vậy anh định đầu tư bao nhiêu vào RD?"

Nhiếp Tiểu Bình nói xong, Trương Thắng đột nhiên hỏi.

"Nghiên cứu phát triển?" – Nhiếp Tiểu Bình nghe thế thì sửng sốt, sau đó nhất thời bối rối:

"Tôi sẽ đầu tư một ít..."

"Tỷ lệ là bao nhiêu?"

"Nếu lợi nhuận ròng năm nay thu được là 300 triệu, tôi chắc chắn sẽ đầu tư 30 triệu? Một phần mười..."

"Vậy anh sẽ đầu tư bao nhiêu vào marketing?"

"Marketing? Giám đốc Trương... chúng ta còn cần tốn tiền tiếp thị nữa ư? Cậu có nhiều dự án trong tay như vậy, khảy đại cái móng tay một cái, thậm chí đứng trên sân khấu giơ tay hô hào cũng lập tức bùng nổ..."

Nhiếp Tiểu Bình suy nghĩ một chút, trên mặt vẫn lộ ra dã tâm, không hề có cảm giác nguy cơ.

Trương Thắng hiểu rất rõ cảm giác này.

Một người từng thất bại bỗng dưng có vô số của cải và được mọi người thổi phồng, rất dễ lơ là một số thứ.

Vô số người đã sa ngã ở giai đoạn khởi nghiệp này và không thể tiến thêm một bước...

"Nếu tôi kiếm được 300 triệu, tôi sẽ sử dụng ít nhất 200 triệu cho việc thiết kế và nghiên cứu phát triển sản phẩm... dùng 50 triệu trong số 100 triệu để duy trì các hoạt động cơ bản của công ty... và lấy 30 triệu trong 50 triệu cuối cùng để quảng cáo, 20 triệu còn lại trích ra 10 triệu làm tiền thưởng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận