Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 230. Độ thảo luận khủng khiếp

Chương 230: Độ thảo luận khủng khiếp

"Ván cờ có cục diện tất chết ban đầu bị làm sống lại!"

"..."

Nghe vậy cả người Trương Phán Phán ngơ ra.

"Chị Hồng, ừm, bộ phim là đi hướng rating, lấy thực lực chúng ta, chỉ cần chúng ta đánh giá ngược với bọn họ thì..."

"Không, chất lượng của bài này rất cao, chúng ta đã mời thầy chuyên môn đánh giá rồi, bài hát này có thể nói là có tiềm chất nổi tiếng một đường đi lên..."

"Cái đó, ta có thể dùng thủ đoạn khác..."

"Không cần tới! Biết tại sao không? Trong phòng làm việc NC của Trương Thắng có sản nghiệp xe điện, bộ phim phóng sự 'Năm Tháng Tốt Nghiệp' ấy có dấu vết của bộ công thương, cấp trên bộ công thương em có biết là gì không?"

Tháng 11, thời tiết ở Yến Kinh dần lạnh đi.

Bản album này chính thức được đặt tiêu thụ ở các cửa hàng băng đĩa lớn.

Sau đó, chỉ thấy Lý Diễm Hồng nhìn chằm chằm mình:

Tòa thành thị cổ xưa mà hiện đại này, mỗi năm đều đang biến hóa, nhưng lại tựa hồ không có gì thay đổi.

"..."

Cũng bình thường thôi, các chế phẩm ghi âm và ghi hình bị MP3 MP4 tấn công, dần khuất khỏi tầm mắt đại chúng, giá thị trường ngày càng kém đi, tất cả mọi người đều có thẻ nhìn ra được ngành nghề này tuột dốc.

"Hả?"

Ở thời đại mà bản album cầm tay ngày càng xuống dốc thì MP3 và MP4 dần dần trở thành chủ lưu.

Trương Phán Phán mở to hai mắt nhìn.

"Dự án 'đồ điện gia dụng xuống nông thôn' này, tên Trương Thắng đã lấy đi toàn bộ những thứ có thể mượn dùng, mà còn dùng đến thuần thục, cho dù là chúng ta cũng không thể giở trò trong cái vòng đan xen này được, chỉ có thể lấy chất lượng của chính ca khúc!"

Trên cầu vượt, người đi đường bận rộn, kẹt xe, tiếng chuông điện thoại vội vàng vang lên từ sáng đến tối, cảnh tượng cứ vòng đi vòng lại mà hiện lên.

Bằng không thì sao bán album được?

"Em hẹn Trương Thắng gặp mặt, tôi muốn tâm sự với hắn!"

Các ông chủ của cửa hàng băng đĩa ở Yến Kinh cũng chẳng xem nó ra gì, sau khi album lên kệ thì chỉ phát đi phát lại bài hát mới nhất ở loa lớn...

Lượng tiêu thụ ban đầu của cũng không tính là tốt...

Trừ phi là nghệ sĩ có fan hâm mộ cố định như các siêu sao, ca sĩ nổi tiếng, tiểu Thiên Vương.

Thật ra ông ta không mấy nguyện ý nhận tiêu thụ bản album này lắm.

Lúc năm 02 mở cửa hàng ghi âm và ghi hình chế phẩm, thuê CD, kiếm không ít tiền...

Bọn họ ký một phần hiệp nghị với xưởng, xưởng lại ký hiệp nghị với công ty giải trí, bất kể như nào thì bọn họ đều phải nhập một hàng đĩa CD album .

Lý Cường chính là ông chủ như vậy.

Vùng thị tường này chung quy cũng bao hòa.

Ở thời đại này, âm nhạc mạng ngày càng đi lên, bọn họ cũng bắt kịp thời đại và bán MP3/MP4, sau khi bán thì sẽ có sinh viên tới tải bài hát về, mỗi bài 5 đồng, sau khi tải xong rồi, máy cũng sắp không còn bộ nhớ trống, bọn họ lại mượn cơ hội lừa thêm tiền mua thẻ nhớ của học sinh...

Ôm tâm tư như vậy, Lý Cường đặt lên kệ bán ngày thứ ba, rút đĩa album gốc của 'Những Cô Gái Tỏa Sáng' ra, sau đó bỏ đĩa bài hát chủ đề cùng tên với album vào rồi phát ở cửa ra vào.

có thể bán một đĩa cũng là một ha.

Sau khi lượng tiêu thụ của đĩa album gốc 'Những Cô Gái Tỏa Sáng' chậm dần đi, Lý Cường đã không mong đợi gì vào tháng 11.

Ông ta mở tiệm bán nhạc nhiều năm rồi.

Có điều CD cũng không nhiều, cũng chỉ có vài cái tượng trưng, đối lập với album gốc của 'Những Cô Gái Tỏa Sáng', chắc vẫn có thể kiếm lời một chút.

Dù sao thì từ góc độ fan hâm mộ trên internet mà nói, cái show 'Những Cô Gái Tỏa Sáng' này mặc kệ là tỉ lệ người xem hay là độ thảo luận đều rất khủng khiếp.

Thực tế Lý Cường cũng muốn vậy, đĩa album gốc của 'Những Cô Gái Tỏa Sáng' bán không tệ lắm, 100 đĩa đợt đầu đã bán xong, đặt hàng đợt hai cũng không còn, cho đến đợt ba thì lượng tiêu thụ mới chậm lại...

Về sau khi MP3/MP4 đi lên, ông ta biết thời thế cũng làm một mặt hàng như vậy.

Nhưng ông ta hết cách.

Dù sao thì nhu cầu đĩa CD dành cho xe hơi vẫn còn rất lớn.

Tiệm cho thuê băng đĩa toàn Hoa Hạ đều biết, tháng 12 chỉ có album gốc của 'Những Cô Gái Tỏa Sáng' là đi đầu.

Không nghĩ tới, người qua đường dừng chân lại ngoài tiệm nghe nhạc nhiều lên, ngày càng nhiều người đến hỏi thăm bài hát kia.

Lý Cường hơi goài ý muốn nhìn bốn bộ album bị bán sạch kia.

Không phải là siêu sao gì...

Album mới của ca sĩ 'AK' không có danh tiếng gì lại có thế bán được.

"Ông chủ ơi, bài hát mới này có vẻ thú vị, bán tôi một album..."

Bên ngoài lại truyền tới giọng nói.

Lý Cường vô thức đi ra.

Ông thấy được một thanh niên với khuôn mặt mỏi mệt đang nghiêm túc nhìn mình.

"Bán hết rồi."

"Bán hết?"

"Phải! Vốn dĩ cũng không nhập hàng bộ album này bao nhiêu..."

"À."

Thanh niên với khuôn mặt mỏi mệt nghe vậy hơi thất vọng, nhưng không nói gì, cũng không rời khỏi tiệm thuê băng đĩa mà là yên lặng nghe bài kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận