Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 282. Đơn giản

Chương 282: Đơn giản

Đi trên đường, cho dù là người hàng xóm quen biết hay người lạ không quen gì đều sẽ vô thức nhìn lại mình.

Không thể hiểu được!

Bà Trần cảm thấy có chút khó chịu trong lòng.

Hôm nay là ngày 20/11.

Cuối tuần.

Bà Trần đã đến nhà mới của mình để xem tình hình trang hoàng.

Sau đó...

Tuy nhiên, sau khi vào công trường và kiểm tra công trình trang hoàng, bà Trần rất hài lòng.

Bà Trần lại bắt đầu ưu phiền.

Dường như mọi người đang xem náo nhiệt gì đấy, nhưng...

Nhưng hài lòng thì hài lòng.

Có người lạ đang quan sát tỉ mỉ 'thợ làm công' chỉnh sửa trang hoàng, có người chỉ trỏ, khi bà Trần đi lại thì các dường như các thanh niên hơi phấn khởi, chủ động đi lên chào hỏi bà.

Tuy mặc dù khách đến công trình cứ hết đợt này tới đợt khác nhưng công trường vẫn chưa có lúc nào trống.

Bà phát hiện trong nhà mới bu đầy người.

Có vẻ như độ nổi của'Tiểu Lệ đến hỗ trợ' kỳ này rất cao...

Bà Trần đáp lại, mù mờ chả hiểu gì.

Ngoài những nạn nhân giống như bà lúc trước còn có nhiều người lạ khác.

Đúng thật là chỉnh sửa trang hoàng không tệ, các công nhân tỉ mỉ hơn trước, bà cũng rất hài lòng với bản vẽ mà kiến trúc sư vẽ lại, nhất là sau khi nhìn thành quả thì càng khiến bà mong đợi hơn về nhà mới của mình.

Dường như trong lúc vô tình, công trường nhà bà đã thành phòng mẫu tham quan?

Thực sự thì bà không thể nghĩ ra được là cái công trình trang hoàng dang dở của nhà mình có gì đáng để xem.

Nhưng kêu những người này rời đi có vẻ bất lịch sự, dù sao họ vẫn đang còn trang hoàng, lúc trước khi nhờ 'Tiểu Lệ đến hỗ trợ' thì bà cũng có sự chuẩn bị tâm lý nhất định cho những chuyện này.

Từ 9 giờ sáng đến trưa.

Bà nghĩ đến có một thuật ngữ gọi là 'hiệu ứng quảng cáo'.

Chắc là đại danh từ dành cho hai hôm nay.

Dường như càng ngày càng náo nhiệt!...

Như thể có một lượng sức mạnh vô tận mỗi ngày ấy.

Lái xe đến 'Trang Trí Hoành Viễn' lúc trước...

Làm ăn.

Bà đi xuống lầu.

Mà 'Trang Trí Hoành Viễn' của lúc trước sau khi trải qua sự vắng lặng ban đầu thì bây giờ ngày nào cũng có khách đến cửa.

Quá là đơn giản!

Thì ra chỉ cần tìm đúng ngọn gió, đến con heo cũng bay lên được.

Ở hướng đó...

Sự xuất hiện của 'Nội thất nhà Tề' trên Internet ngày càng tăng, đồng thời hiệu ứng thương hiệu cũng dần tăng lên.

Đơn hàng của xưởng nhà đã xếp đến cả ba bốn ngày sau.

Các công nhân hoạt động hết công suất.

Bận rộn.

Anh ta lại rất cao hứng.

Nhưng...

Tề Hải Phong còn mệt hơn cả chó.

Mặc dù hầu hết đều đang đứng xem...

Nhưng có lẽ dựa vào sự công khai trên Internet, hoặc sự giám sát của các phương tiện truyền thông và nhân viên chính phủ, cũng có một số ít khách hàng sẵn sàng tin tưởng 'Trang Trí Hoành Viễn' một lần nữa.

Vạn sự khởi đầu nan!

Khi đã có thể ký hợp đồng và còn làm công việc cho thật đẹp đẽ thì khởi tử hồi sinh cũng chỉ là vấn đề thời gian.

"Ông chủ, sao ông không thay bảng hiệu 'Trang Trí Hoành Viễn' đi, bây giờ chỉ còn mỗi 'Trang Trí Viễn', xấu quá trời!"

"Không thể thay đổi."

"Tại sao lại không thể thay đổi chứ? Đổi đi dễ nhìn bao nhiêu..."

"Chúng ta sẽ không đặt biển hiệu mới cho đến khi xử lý xong toàn bộ công trình dang dở, bây giờ chúng ta không để biển hiệu mới lên, chấp nhận sự giám sát của công chúng, mỗi khi chúng ta hoàn thành một dự án, tôi sẽ lấy đi một chữ, cứ thế cho đến khi lấy hết toàn bộ các chữ xuống cũng chính là lúc chúng ta đã hoàn thành xong các công trình ấy! Đến khi đó, chúng ta sẽ đặt bảng hiệu của riêng mình lên!"

"Ồ!"

Các thương hiệu đã kiếm được rất nhiều tiền bằng cách tận dụng làn sóng này, mặc dù Trương Thắng nhiều từ chối nhưng họ vẫn cưỡng ép phải cho Trương Thắng một số 'phân chia sản phẩm tiêu thụ'.

'Trang Trí Hoành Viễn' đã ký năm đơn đặt hàng mới, trung bình trả tiền đặt cọc khoảng 20. 000 nhân dân tệ cho mỗi đơn hàng.

Nhưng hiệu quả quảng cáo của 300. 000 nhân dân tệ là rất đáng kể, cũng mang lại cho họ rất nhiều thu nhập ngoài định mức.

Sắp bị tiêu hết sạch rồi.

Tiền được đem theo...

Những ngày này, gần 300. 000 nhân dân tệ, tất cả đều được chi cho công nhân.

Khách hàng nghe được chẳng những nổi lòng tôn kính, ngay cả anh ta nghe đến cũng đứng lên một cách vô thức.

Chập tối.

Một cơn mưa nhỏ trút xuống.

Khách của 'Trang Trí Hoành Viễn' cũng không ít đi chỉ vì cơn mưa nhỏ này.

Ngược lại càng nhiều hơn.

Đủ loại ô dù che mưa cất ở cửa ra vào.

Trương Thắng không còn ngồi trên ghế sếp để ký đơn nữa.

Hắn đi đến phòng tài chính.

Trong phòng tài chính, Tề Hải Phong đang tính toán công việc sổ sách của mấy ngày nay.

Trong lời nói điềm tĩnh của Trương Thắng tràn đầy sự chân thành tuyệt đối.

Nhưng khi Trương Thắng giải thích xong, Tề Hải Phong nhìn Trương Thắng.

Trông rất xấu...

Chữ 'Hoành' trong 'Trang Trí Hoành Viễn' đã bị Trương Thắng giẫm lên, chỉ còn lại có 'Trang Trí Viễn'.

Tề Hải Phong cũng cảm thấy như vậy.

Tề Hải Phong từng nghe có người hỏi như vậy lúc Trương Thắng đang ký hợp đồng.

Đài là hắn đưa cho, toàn bộ kế hoạch cũng từ tay hắn ra, đưa chút phân chia tiêu thụ cũng rất hợp lý.

Theo cách nói của họ, đây là một phần của 'hợp tác chiến lược'.

Trương Thắng không lấy tiền của họ, họ sẽ nghĩ rằng phải chăng sau này Trương Thắng không có ý định dắt bọn họ chơi cùng không.

Sau chuyến này...

Tính toán tổng thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận