Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 900: Mơ

Mơ hồ, Trương Thắng dường như đang nằm mơ.

Dường như có một loạt tiếng hét khàn khàn bên tai, khiến màng nhĩ của Trương Thắng hơi rung.

Hắn nhìn thấy một người đàn ông trung niên hung ác nhìn chằm chằm vào mình, mắng hắn bằng ngôn ngữ hung ác nhất.

"Dù tao có bị tử hình cũng phải kéo mày vào... đồ điên này!"

"..."

"Mày đừng có giở cái vẻ gì nữa, tẩy trắng gì, mày hủy hoại mọi thứ của tao, mọi thứ... tao không thể nào để một tên ác quỷ như mày đứng dưới ánh mặt trời, tiền, tao không cần một đồng nào cả!"

"..."

"Sớm biết nếu tuyển loại ác quỷ như mày, ban đầu tao nên xô mày xuống lầu rồi... chết tiệt, mày đừng có lấy cái thứ ngôn ngữ cùng giá trị quan vặn vẹo của mày tẩy não tao!"

Trương Thắng như là người ngoài cuộc đứng xem mọi thứ, tuy dần lý giải tại sao đối phương lại điên cuồng như thế nhưng tâm lý không hề có tí gợn sóng nào.

Một chuyện bắt nguồn từ thế giới trước, một đoạn chuyện cũ vô nghĩa, mà Trương Thắng sớm đã không cần chuyện cũ này.

"..."

Bởi vì hắn biết đây là một giấc mơ.

"..."

Trương Thắng ở trong thế giới đen tối đó, nhìn và suy tư về mọi thứ...

"..."

Sau đoạn ngắn này...

"Đừng tưởng rằng tao không biết, mày mồm đầy nhân nghĩa đạo đức, thực tế chính là vẻ mặt giả tạo thu mua lòng người của mày, mày làm không biết bao nhiêu chuyện bẩn thiểu đằng sau! Ngụy quân tử chính là để miêu tả mày đó!"

"Tao đi sai đường, tao chẳng quan tâm! Tao nói cho mày biết, bây giờ tao rất tỉnh! Tỉnh chưa từng có! Trong đầu tao chỉ có một suy nghĩ, đó chính là cho mày chết!"

Vẫn rất bình tĩnh.

Không biết qua bao lâu, Trương Thắng lẳng lặng mở mắt ra.

"Chết tiệt, tao nói cho mày biết, tao luôn rất tỉnh táo! Mày đứng hòng dùng thủ đoạn đê hèn đó của mày để tẩy não tao!"

Sau khi mở mắt, đã là chiều ngày hôm sau.

Toàn bộ thế giới trong mơ đột nhiên trở nên tối tăm.

Thời gian như trôi qua từng chút một.

Để biểu thị bản thân xem trọng Trương Thắng, ông ấy thậm chí còn đích thân tiễn đoàn người Trương Thắng lên máy báy, phất tay với bọn họ. ...

Sau khi thức dậy ăn gì đó, sạc đầy cả ba chiếc điện thoại di động, Trương Thắng nói lời tạm biệt với Leo John.

Anh ấy đã chờ đợi mình rất lâu.

Xem ra...

"Cậu suy tính thế nào về đề nghị của tôi?"

Hắn nhìn mặt trời buổi chiều, xoa xoa đầu một chút, lúc trước ngủ một giấc thì cả người tinh thần sảng khoái, nhưng lần này ngủ dậy lại vẫn hơi mỏi mệt.

"Nếu cậu cảm thấy quyết sách liên CEO không ổn thì chúng ta có thể thương lượng..."

"Phải."

"Đề nghị xác nhập?"

Vài ngày nay mình thật sự quá mệt mỏi, hơn nữa đồng hồ sinh học cũng rối loạn...

"Anh Trương..."

"Trương Thắng!"

Khi Trương Hưng nhìn thấy Trương Thắng, lập tức đứng lên, trông mong nhìn Trương Thắng:

Leo John hào hứng ôm Trương Thắng, nói rất nhiều lời cảm ơn, liên tục căn dặn Trương Thắng rằng nếu có dự án tiếp theo nhất định phải thương lượng với ông trước.

Khi bước vào 'NC Entertainment', Trương Thắng thấy Trương Hưng đang ngồi trên ghế trong phòng khách.

Trương Thắng trở về Hoa Hạ.

Hơn 10 giờ sau.

"Anh Trương, không phải anh nói cho tôi thời gian suy nghĩ sao?"

"Đúng vậy, nhưng thời gian không chờ đợi ai, chiến trường thay đổi nhanh chóng, Lý Diễm Hồng của 'Groupon Minuo' đã lấy 500 triệu NDT từ 'Hồng Sâm Capital'! Nếu lại tiếp xuống, đừng nói 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' của cậu, cho dù là 'Groupon' của tôi cũng không đỡ được..."

"Không xác nhập." – Trương Thắng suy nghĩ một chút rồi bật cười.

"Cái gì? Tại sao lại không xác nhập? Sau khi xác nhập, tôi và cậu đều có chỗ tốt, không xác nhập tôi và cậu đều phải chết dần chết mòn, Trương Thắng, tôi nói thẳng với cậu đi, lần này tôi dự định tự mình vung tiền, đi vào vòng chém giết mới, cuối năm tôi muốn bắt lấy chút điềm tốt, nếu cậu xem trọng chúng tôi thì cũng vào cuộc! Đến lúc đó, chúng ta chia đều thiên hạ!" – Trương Hưng vẫn nhìn chằm chằm vào Trương Thắng.

"Anh Trương, anh có tin em không?"

"Tôi đến tìm cả cậu rồi, sao còn có thể không tin cậu?" – Trương Hưng cau mày.

"Đừng vào cuộc nhanh như vậy."

"Vậy phải chờ khi nào? Chờ bọn họ nuốt thị trường?"

"Chúng ta chờ!"

"Đến khi nào?"

"Đợi đến khi sóng tư bản đều lui đi..."

Cho đến nay, 'Groupon Minuo' đã mở dịch vụ ngoại tuyến cho hơn 100 thành phố, đồng thời mấy ngày qua 'Groupon Minuo' càng trở nên điên rồ hơn, bắt đầu hiếm tung ra các quảng cáo thương hiệu offline như tàu điện ngầm, xe buýt, báo chí và tạp chí định kỳ, ngoài trời trên quy mô lớn, hiển rõ tham vọng, đó là chiếm lĩnh đỉnh cao tuyên truyền ở các thành phố lớn, tấn công hàng duy đối thủ từ cao xuống thấp...

Sau khi trở về trụ sở của 'Groupon', anh lại thấy 'Groupon Minuo' một lần nữa đầu tư gần 300 triệu quỹ marketing vào thị trường.

Trương Hưng có lẽ là kiêu hùng, hơn nữa trong xương có gen điên.

Nhưng cược thua, không còn gì cả, thân vây nhà tù.

Sau đó, cuộc trò chuyện ngắn ngủi này kết thúc một cách không mấy dễ chịu.

Trương Hưng không tránh khỏi có chút nản lòng với Trương Thắng.

"Rõ ràng là người trẻ tuổi nhưng một chút chí khí cũng không có, sợ cái này sợ cái kia, cậu cũng chỉ có thể kiếm được chút tiền này thôi!"

"..."

Sau khi để lại những lời này, Trương Hưng xoay người rời đi.

Mọi người thường hay dùng thứ mình có sẵn để đi tranh với thứ càng to lớn hơn.

Trước khi tranh, nghĩ đến tương lai sau khi thắng lợi thì sẽ thế nào ra sao, đây là tâm lý con bạc.

Cược thắng...

Có lẽ sẽ để lại dấu ấn trong lịch sử, sự tích sẽ được vô số người ca tụng thành anh hùng.

Trương Hưng muốn kéo Trương Thắng vào cuộc cùng nhau đối đầu tư bản, nhưng từ đầu tới cuối Trương Thắng đều không chịu...

Cuộc trò chuyện kéo dài 20 phút.

"..."

"Đùa gì đâu? Sóng tư bản lui lại, chúng ta chính là xác trong cơn sóng đó? Từ đã, cậu thật sự xem họ như là 'trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi' ư, nằm mơ giữa ban ngày hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận