Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 515. Điên hết rồi

'Ca sĩ nổi tiếng AK khỏa thân chạy trên phố, nghi vấn gặp phải chướng ngại sáng tác... '

'Ca sĩ nổi tiếng AK ngủ dưới gầm cầu vượt, đụng độ với người đàn ông vô gia cư vì một gói mì ăn liền!'

'Sốc, ca sĩ nổi tiếng AK đập vỡ cây đàn guitar trên đường phố! Nghi vấn bị thương... '

'... '

Trương Thắng thấy mấy tin báo này thì không sốc tí nào.

"Cậu ấy không điên, bình thường hơn so với bất kỳ ai, chính là đang tìm con đường đột phá!"

"Đột phá?" – Thẩm Tiểu Hi nhìn Trương Thắng rồi nhìn tin tức, vẻ mặt đầy mù mờ.

"Ừ, cô đi làm việc đi..."

Sau khi suy nghĩ một lúc, Trương Thắng không nghĩ nữa.

Có tiếng gõ cửa.

Cậu ấy chỉ đang làm đủ mọi cách để phát tiết ra áp lực vô hình trong lòng.

Nửa tiếng sau...

Trong đầu hiện lên các hành vi của AK.

"Có chuyện gì vậy Tiểu Hi?"

"Được rồi!"

"Vào đi!"

Tuy trông rất điên cuồng, thậm chí cực kỳ khác thường, nhưng Trương Thắng mập mờ cảm giác được AK chẳng những không điên mà còn tỉnh táo hơn bất cứ ai!

Trương Thắng trở lại văn phòng.

Sau đó nghiêm túc xem xét tiến độ của «Thất Nhật Sát»...

"Có chuyện gì?"

Cậu ấy muốn tìm cái cảm giác 'sáng tác' kia.

"Thang Vũ, có vẻ giám đốc Thang cũng điên rồi..."

"Giám đốc Trương..."

"Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, hình như... sau khi chúng ta mở công ty thì mọi người đều bất thường lắm!" – Vẻ mặt Thẩm Hiểu Hi rất phức tạp, dáng vẻ muốn nói lại thôi,

Thang Vũ cũng điên là như nào?

AK điên thì còn hiểu được, dù sao cũng là cố chấp đến trong xương, tìm kiếm cái gọi là đột phá!

"Trương Thắng!"

"Tôi không biết nên giải thích thế nào, à, Trần Mộng Đình, giám đốc Trần sắp đến rồi, để giám đốc Trần nói cho cậu đi, ờm, giám đốc Thang cũng tới, hai người cãi rất to..." – Thẩm Tiểu Hi vừa định nói gì đó thì điện thoại vang lên, sau khi nhận cuộc gọi thì mặt cô càng đặc sắc hơn.

"Cậu đã hứa với tôi rằng khi Bình điện Bác Thế bắt đầu có lãi thì cậu sẽ giúp thiết lập phòng thí nghiệm, đúng không?"

"Sao anh ta lại điên?" – Trương Thắng nghe thế ngây cả người.

"Thầy Thang, em chưa bao giờ phản đối việc thành lập phòng thí nghiệm, nhưng thầy không thể bắt Bình điện Bác Thế chúng em đi vay được! Thầy có biết mình vay bao nhiêu không? Hai triệu đó trời ơi, thầy điên à! Hơn nữa tại sao thầy không nói cho em biết khoản vay lớn như vậy chứ! Nếu em không dừng lại kịp thời thì thầy sẽ đẩy Bình điện Bác Thế xuống vực thẳm!"

Trước khi Thang Vũ kịp nói gì, Trần Mộng Đình đã thở ra một hơi, mặt càng ngày càng đỏ, cô đứng dậy nhìn thẳng vào Thang Vũ:

"Đúng !" – Trương Thắng gật đầu.

"Ồ..." – Trương Thắng gật đầu.

"Thầy Thang, có chuyện gì vậy?"

"Trương Thắng, lúc trước cậu hứa với tôi cái gì?"

"Thầy Thang, thầy ngồi trước đã, lúc đó hứa với thầy rất nhiều chuyện, không nhớ được cái nào..."

Nhưng hắn không nghĩ ra được...

Một người mặt xanh méc, một người mặt đỏ bừng.

Thang Vũ bước vào văn phòng cùng Trần Mộng Đình.

Lẽ nào phong thủy của công ty mới có vấn đề?

"Bình điện Bác Thế là do tôi và Trương Thắng làm ra, tại sao tôi phải nói cho em? Tôi có quyền đưa ra bất kỳ quyết định nào! Ngay cả khi tôi bán toàn bộ Bình điện Bác Thế thì đó vẫn là chuyện của tôi!"

"Nhưng giám đốc Trương đã nhờ tôi giúp quản lý Bình điện Bác Thế, vì vậy em có quyền được biết và cũng có quyền quản lý! Em không đồng ý, thầy Thang thầy làm vậy em nói cho thầy biết em không đồng ý! Em không thể trơ mắt nhìn tâm huyết của chúng ta bị hủy hoại hết được!"

Trần Mộng Đình nhìn chằm chằm vào Thang Vũ, đập bàn thật mạnh, giọng điệu vang dội chấn động đến cả văn phòng cũng kêu ù lên.

Khí thế của Thang Vũ hoàn toàn bị Trần Mộng Đình làm lu mờ, sắc mặt càng ngày càng tái méc, cuối cùng anh ta quay đầu nhìn Trương Thắng:

"Trương Thắng, lúc trước cậu đã nói với tôi rằng chỉ cần chúng ta có lãi, chúng ta sẽ xây dựng một phòng thí nghiệm nghiên cứu năng lượng mới, bây giờ đã đến lúc cậu phải thực hiện rồi!"

Trương Thắng nhìn Thang Vũ, không gặp một thời gian dài, hắn phát hiện trên đầu Thang Vũ đã trụi lủi không còn một sợi tóc nào, nhìn giống như quả trứng muối.

"Thầy Thang, thầy vay 2 triệu?"

"Đúng vậy! Không sai, tôi lấy danh nghĩa của công ty để vay ngân hàng 2 triệu, tôi đã nói qua tôi làm bình điện không phải để kiếm tiền, từ đầu tới cuối đều không phải để kiếm tiền!" – Thang Vũ rất kích động, như thể đang tuyên bố quyết tâm của mình."

"Thầy Thang, trên người thầy vẫn còn khoản vay ư? Sau khi Bình điện Bác Thế của chúng ta có lãi, thầy không nghĩ đến việc trả nợ trước sao?"

"Trương Thắng, đừng chuyển chủ đề, hôm nay tôi không đến đây để xin phép cậu mà là mong cậu thực hiện lời hứa..."

"Thầy Thang, thày vay 2 triệu để làm gì?" – Trương Thắng cũng không tức giận vì thái độ của Thang Vũ mà chỉ mỉm cười rồi kiên nhẫn hỏi.

"Tôi sản xuất pin năng lượng mới, Trương Thắng, phía Nhật Bản hiện đang phát triển năng lượng hydro, nếu chúng ta không nghiên cứu thì chúng ta sẽ bị chậm đấy cậu biết không!"

"Tôi biết... nhưng thầy phải cho toi biết hướng nghiên cứu chứ nhỉ? Chủ đề nguồn năng lượng mới quá rộng... chúng ta không thể nào nghiên cứu tất cả đúng không?"

"Pin, pin đó!"

"Thầy Thang, thầy cũng muốn nghiên cứu năng lượng hydro?"

"Tôi muốn làm... nhưng chỉ 2 triệu thì còn thiếu nhiều lắm, cho nên tôi muốn bắt đầu nghiên cứu từ pin lithium, chú trọng năng lượng mặt trời, năng lượng gió... Trương Thắng, quãng thời gian này tôi đã làm một chuỗi tra xét..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận