Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1070: Có nhiều người thích trò chơi như thế sao?

Nhưng...

Anh không chạy trốn.

Anh nghe được tiếng ủng hộ.

Âm thanh như sóng vỗ, chấn động màng nhĩ anh, anh bất giác quay đầu lại.

Sau đó, thấy được vô số thanh niên trong đám đông nghìn nghịt ấy đang chen nhau đưa tay lên ủng hộ động viên anh, thậm chí còn thấy được ảnh chụp của mình được làm thành áp phích, phấp phới trong gió...

Phút chốc, anh cảm giác như mình là siêu sao mà không phải là thanh niên chống đối, sa đọa vì nghiện net.

Sau đó, vô số phóng viên đổ xô đến, vây quanh những tuyển thủ đến từ Hoa Hạ bọn họ, phỏng vấn đủ loại chủ đề.

Giọng của những phóng viên này không bén nhọn, cũng không có bất kỳ ánh mắt phân biệt đối xử nào mà là vô cùng nghiêm túc, nghiễm nhiên đã xem mọi thứ như là một trận đấu. ...

Dữ liệu trên máy tính chung quy là những con số lạnh lẽo...

Và...

Ban đầu ông khó mà tin được, nhưng sau đó lại trầm tư.

Nhưng khi thực sự đi vào hiện trường, nhìn mặt đường hỗn loạn nơi xa, cùng khi các tuyển thủ đi xuống, ông mới sâu sắc cảm nhận được mức độ si mê trò chơi này của giới trẻ.

Tại hiện trường...

Sau khi Trương Thắng nghe được lời nói của Hứa Trần Long, hắn quay đầu lại, suy nghĩ một lát, sau đó vẻ mặt trở nên chân thành hơn hết:

"Có nhiều người thích trò chơi này như vậy ư?"

Một thị trường game khổng lồ.

Đông nghịt người xem, vô số thanh niên đến từ Hoa Hạ, mọi nơi đều có thể thấy đến đủ kiểu áp phích tranh tài.

Hứa Trần Long đến hiện trường điểm thi đấu.

Dường như không có gì khác biệt giữa 10 triệu và 50 triệu lượt tải xuống.

Sau khi nghe câu trả lời của Trương Thắng, vẻ mặt Hứa Trần Long hơi cứng đờ, ánh mắt lại nhìn đám đông.

10 triệu, 20 triệu, 30 triệu...

"Tiếng đầu tiên là của diễn viên, bọn họ đẩy bầu không khí lên cao, nhưng kế tiếp không có diễn viên, mội thứ đều là cảm xúc chân thật nhất..."

Hứa Trần Long nhìn Trương Thắng cách đó không xa.

"Thầy Hứa, không giấu gì thầy, vì để làm bầu không khí sinh động hơn, tôi mời đến 200 diễn viên khuấy động quần chúng..."

Trương Thắng nhìn những người chơi cách đó không xa.

"Không thể tránh khỏi việc sẽ có nhiều phụ huynh mang thành kiến với game, càng không thể tránh khỏi việc một số người sẽ bỏ học và lầm được lạc lối vì game, nhưng không thể phủ nhận tình yêu của một nhóm người..."

"Nhất định là chủ đạo trong tương lai!"

"Bọn họ đều tự trả tiền đến."

Sau khi nhìn hết ngành này đến ngành khác, không tránh khỏi bị kích động cảm xúc.

"Trước khi chèn ép, 'Temple Run' của chúng tôi đã có gần 60 triệu người chơi trên khắp thế giới... tuy bị chèn ép, trông dữ liệu trên mạng bị giảm mạnh, nhưng khi chúng tôi thông báo Vòng chung kết S1 toàn cầu 'Temple Run' sắp bắt đầu, người chơi từ khắp nơi trên thế giới đều đổ xô đến..."

Nhưng...

Từng bước leo khỏi vực sâu, đi đến vị trí hôm nay, có thể nói, mỗi một bước đều là kỳ tích!

Một thanh niên 23 tuổi...

"Đối với các cuộc thi như 'World War II Vanguard' và 'Boxing' được tổ chức ở Âu Mỹ, nhiều người đường xá xa xôi đến mua vé máy bay và vé vào cửa, ngồi ở hội trường đơn sơ chỉ để xem một trận đấu 2 tiếng đồng hồ..."

Trương Thắng vẫn đang thấm nhuần khái niệm 'thể thao điện tử' cho Hứa Trần Long.

Hứa Trần Long chỉ nhìn đám đông ồn ào ở phía xa, nghe rất nhiều lời của Trương Thắng, nhưng lại im lặng.

Ông đã đến thăm 'Cơ sở sản xuất bình điện Bác Thế' và cũng thấy các doanh nghiệp khác nhau mà Trương Thắng hợp tác với Leo John ở Brazil, từ pin đến điện thoại di động, đến 'Hợp tác Khoa học và Công nghệ Hoa Hạ Brazil'...

"..."

"Thể thao điện tử là sự va chạm giữa các kỹ năng với nhau, nó cũng là một hoạt động tương tác giữa các quốc gia..."

Ở lối vào đằng xa, ngày càng có nhiều người chơi chen vào, không chỉ là người chơi từ Hoa Hạ mà còn có cả Âu Mỹ, thậm chí là người da đen từ Châu Phi...

Những người đường xa mà đến này vẫn còn liều mạng phấp phới 'cờ đội' bên ngoài dù các tuyển thủ đã đi vào nhà vận động.

Cho dù trong trực giác có chỗ tán đồng nhưng ông cũng không thể lập tức đưa ra quyết định.

Ông biết rất rõ, mỗi lời Trương Thắng nói đều phải suy nghĩ cẩn thận và nghiêm túc.

Ông biết rõ hơn, sau khi trở về Hoa Hạ lần này, nội dung những gì ông nói với lãnh đạo đều rất quan trọng, thậm chí rất có khả năng khơi dậy dư luận xã hội...

'Trò chơi', 'Thể thao điện tử'.

Quá lệch lạc!

3:15.

Trương Thắng dẫn một nhóm người đi vào đại sảnh bên cạnh địa điểm thi đấu vòng chung kết.

Hội trường đã chật kín người.

Những người này...

Khi Leo John của Brazil bước xuống, Trương Thắng đi lên sân khấu trong tràng pháo tay.

Người thanh niên đột ngột đứng dậy, vội gật đầu, cuối cùng trên khuôn mặt tái nhợt cũng có thêm chút máu.

"Tiểu Hứa, lễ ký kết này, là tư liệu hợp tác cho tình hữu nghị giữa Hoa Hạ và Brazil, cắt bỏ vào video quảng cáo..." – Chu Quốc An lộ ra nụ cười ôn hòa trên mặt, liếc nhìn thanh niên mặt trắng bệch cách đó không xa.

Trong video trực tiếp, Leo John – người phụ trách Rossinia rất hưng phấn, cầm micro và trúc trắc nói tiếng Trung, kích động nói câu cảm ơn những người bạn Hoa Hạ.

3 giờ sau, trên màn hình lớn trong phòng họp đang chiếu trực tiếp 'lễ ký kết' giữa Hoa Hạ và Brazil.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Mọi người đều nhìn Chu Quốc An.

3 giờ trước...

Đồ ăn ngoài đã được đưa đến Bộ Công Thương.

Nhưng lại không có ai đứng lên đi ăn đồ trong đó.

Sắc mặt của chàng trai trẻ gọi đồ ăn ngoài đầu tiên lúc trước xám trắng, từ đầu tới cuối đều trốn trong góc.

Dường như anh ta đã ý thức được mình làm chuyện gì sai, nhưng nhất thời lại cảm thấy chưa chắc là chuyện đó...

Nhưng từ khi anh mang từng hộp đồ ăn ngoài vào, bầu không khí bắt đầu trở nên quỷ dị.

Cuộc họp vẫn diễn ra như thường lệ, nhưng không ai nói đói bụng muốn ăn trưa.

Sau đó, đồ ăn ngoài lạnh đi.

Nhưng lại không ai chủ động đi lấy.

Hộp đồ ăn ngoài có tên 'Đồ ăn ngoài Lai Điểu' đặt trên chiếc bàn cách đó không xa.

Cuộc họp vẫn tiếp tục.

Bộ Công Thương.

Họ ngồi ở một chiếc bàn tròn, trước bàn tròn là một màn hình lớn với dòng chữ 'lễ ký kết' được viết bằng tiếng Bồ Đào Nha và 'tiếng Trung'. ...

Một số là doanh nhân từ Brazil, một số là doanh nhân từ Hoa Hạ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận