Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 172. Thảo luận

Chương 172: Thảo luận

"Đúng vậy, hơn nữa, yêu cầu của hạng mục chính thức lại cực kỳ nghiêm ngặt, cái này phạt tiền, cái kia cũng phạt tiền, phạt cũng phải phạt chết người!"

"Đúng đúng!!!"

Đến giữa trưa, khi những ông chủ này nghe nói Trần Nhà Tích Hợp Obon không phải là thương hiệu hợp tác duy nhất được chỉ định ở trong dự án của học viện, mà ngoài ra còn tiếp nhận thêm một thương hiệu nổi tiếng khắp cả nước nữa là 'Hữu Lập', tâm trạng của họ mới tốt hơn một phần. Mặc dù thương hiệu 'Hữu Lập' nổi tiếng là tàn nhẫn, chỉ là danh dự bên ngoài rất tốt, chắc hẳn sẽ không có trở ngại gì.

Ngày 13 tháng 10.

Buổi sáng.

Bọn họ lại nghe được một tin tức cực kỳ không tốt.

Một số ông chủ của các cửa hàng trần tích hợp đầu tiên là cảm thấy hốt hoảng trong lòng, sau đó lại tận mắt chứng kiến Mạnh Thụ Vinh của Trần Nhà Tích Hợp Obon cười ha hả rồi đốt một dàn pháo trước của hàng, tiếp đó kéo lên một biểu ngữ hợp tác cùng với Học Viện Công Nghệ Hóa Dầu Yến Kinh, tất cả mọi người đều cảm thấy như bị một cây gậy đập thật mạnh vào đầu.

Sau khi nghe điện thoại xong, mấy người thoáng nhìn về phương hướng của Trần Nhà Tích Hợp Obon...

Tin tức về các thương hiệu đấu thầu còn lại cũng đã có.

Thậm chí có người còn cảm thấy Mạnh Thụ Vinh tiếp nhận dự án không tốt, toàn bộ cửa hàng sẽ sụp đổ.

Ngày 13 tháng 10.

Thảo luận, thảo luận.

"Tổng đại lý của 'Điều Hòa Trung Tâm Hải Lực' cũng xuống cạnh tranh, ông ý chỉ là chi nhánh ở khu vực này, làm sao mà cạnh tranh được?"

Nhưng sau đó...

Trên đường phố nơi gần ngã tư phố Vương Phủ Tỉnh của Yến kinh, Trần Nhà Tích Hợp Obon đã đấu thầu thành công, nhưng 'Bếp tích hợp Sâm Nhiên' và 'Điều Hòa Trung Tâm Hải Lực' lại đấu thầu thất bại.

Tâm trạng của họ lại tốt hơn một phần.

Mấy người lại leo lên ghế đá, tiếp tục thảo luận về vấn đề thanh toán, thảo luận về vấn đề tiền ứng trước, thảo luận về vấn đề phạt tiền cùng với lợi nhuận khi trở thành đơn vị chính thức...

Từ trong đôi mắt nổi lên một đợt oán niệm!...

Thực sự là ông ta không chống đỡ nổi phần vốn liếng tiêu hao vào trong đó, có quyết đoán lớn hơn nữa cũng không cân bằng được mức chi tiêu này, cuối cùng phải lựa chọn buông tha.

Nhưng sai khi mọi người trò chuyện xong rồi trở về, bọn họ lần lượt nhận được một cuộc điện thoại từ 'Hữu Lập' gọi đến.

Còn về 'Bếp tích hợp Sâm Nhiên'? Đối thủ cạnh tranh của 'Bếp tích hợp Sâm Nhiên' cũng không cso nhiều, áp lực cũng không phải là lớn, nhưng đơn giản chỉ là vì chất lượng không đạt yêu cầu, bên phía học viện điều tra về vấn đề lắp đặt, phát hiện tỷ lệ khiếu nại cao tới 50%, hơn nữa bản thân 'Bếp tích hợp Sâm Nhiên' cũng không phải là một thương hiệu lớn nên cứ như vậy mà bị loại ngay từ vòng gửi xe.

Nguyên nhân khiến cho 'Điều Hòa Trung Tâm Hải Lực' bị loại là do đối thủ cạnh tranh quá lợi hại, đưa ra mức giá quả thực là khiến cho người ta nổi giận!

Hơn nữa, Vương Quốc Phú cũng tính toán rồi, sau khi dùng cái đồ chơi này thì quả thực là không muốn kiếm tiền, lại còn phải ứng trước mấy trăm vạn.

Lưu Khải Lập ngồi bắt chéo chân ở trước quầy hàng, anh ta vừa ra tin tức trúng thầu, vừa thì thào tự nói, dường như đang tự cảm thán là lúc trước mình có bao nhiêu là sáng suốt và thông minh.

"..."

Còn Lý Bân thì từ đầu tới cuối vẫn ngồi ở bên cạnh bàn trà gọi điện thoại, kiên nhẫn giới thiệu sản phẩm cho khách hàng, giải thích phần lắp đặt.

"Anh nhìn xem, Mạnh Thụ Vinh đấu thầu thành công rồi đấy, nhưng không biết chừng còn có bao nhiêu hậu thủ đâu!"

"Vẫn kịp lắp đặt, cậu yên tâm, tôi đi nghỉ ngơi một lát, buổi chiều sẽ đi lắp đặt... !"

"Lần đấu thầu này chắc chắn có ẩn chứa rất nhiều uẩn khúc và tin tức đen tối, rất nhiều nhãn hiệu đều được quyết định từ bên trong nội bộ. Chúng ta đi tới đi lui chẳng qua cũng chỉ là một quy trình bắt buộc, làm không công cho người ta mà thôi, ngay từ ban đầu thì tôi cũng không cảm thấy là chúng ta có thể trúng thầu!"

"Lưu tổng, anh trích phần trăm hoa hồng cho tôi cũng đã rất cao, mỗi tháng nuôi thêm một thợ lắp đặt thì vẫn còn đủ dùng!"

"Ơ kìa, làm sao có thể như vậy được? Cậu làm công ở trong cái cửa hàng này, tiền trả công thợ tại sao lại để cậu trả được?!"

"Lưu tổng, ý của tôi là, tôi tự trả tiền thuê thợ cả, tôi cũng tự tuyển người cho mình!"

"Hơn nữa, lần này trúng thầu cũng là một chuyện tốt phải không? Ít nhất không cần ứng trước, lợi nhuận cũng rất thấp, chúng ta chỉ cần ký những danh sách khác rồi trở về!!"

Lưu Khải Lập cảm thấy không thú vị, rồi cúi đầu nhìn vào doanh thu ở trong máy tính, thoải mái mà duỗi thẳng lưng, chuẩn bị nghỉ ngơi một chốc lát.

Ngay lúc này, Lý Bân bỗng nhiên đứng đậy.

"Lưu tổng, vừa rồi tôi suy nghĩ rất lâu, hay là lần lắp đặt này để ta tự mình đi tuyển người làm?"

Bên trong cửa hàng 'Bếp tích hợp Sâm Nhiên'.

Vợ Trần Ái Cúc và con gái Lưu Oánh Oánh đang đi thăm khách hàng.

Anh ta liếc mắt nhìn ra ngoài.

Nhưng trong cửa hàng không có ai trả lời anh ta.

"Làm sao có thể như vậy được, cậu là một người làm công ăn lương... Thôi được rồi, cậu đừng sốt ruột, đơn hàng ở khu nào? Ngay bây giờ tôi sẽ đi làm...". Lưu Khải Lập sửng sốt một lát, sau đó vội vàng lắc đầu.

"Lưu tổng, tôi không có ý như vậy!"

"Hay là thế này, cậu bỏ một phần tiền, tôi bỏ một phần tiền, cũng không thể để cho cậu bỏ ra toàn bộ được?!"

"Không có việc gì, tôi không thiếu chút tiền ấy. Công việc của tôi, thôi để tôi tự tuyển người làm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận