Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 586. Người bình thường trong thời đại vĩ đại

Chương 586: Người bình thường trong thời đại vĩ đại

"Có lẽ, đây chỉ là những người bình thường trong thời đại vĩ đại!!"

"Lý tưởng của người bình thường sao có thể đơn giản như vậy chứ?!"

"Tôi cũng không thể hiểu được, đã hơn bốn mươi tuổi rồi, tại sao vẫn còn kiên trì như vậy. Rock and roll là một từ ngữ xa vời a!!"

"Đúng vậy, tuy rằng bài viết này quả thực khiến cho tôi rất xúc động, nhưng cũng rất mất mát, hơn mười năm kiên trì không có thành tựu, không phải nên bỏ cuộc rồi sao?!"

"Kịp thời ngừng lại!!"

"AK, thật là một trong số ít người... !"

". . !"

Cũng có những ý kiến trái chiều, một người dẫu biết mình không thể thành công những vẫn cố chấp không phải một điều đáng khen mà là ngu ngốc!

Nhưng!

Nhiều người giống như thấy được câu chuyện của chính mình trong bài viết "Người trung niên Rock and Roll" này...

Có người cảm nhận được trong "Câu chuyện của AK" sự an ủi, có người cảm thấy được truyền cảm hứng. Tất nhiên, cũng có người cảm thấy thành công của AK thực sự đến từ rất nhiều điều kiện khác, một số khác còn cảm thấy cuối cùng anh cũng sẽ thất bại giống như Đặng Vinh, cuối cùng cũng sẽ chìm xuống.

Đi kèm với giai điệu đầy cảm hứng của "Chạy", mỗi một chữ viết trong bài "Người trung niên Rock and Roll" đều ẩn chứa đầy sự tiếc nuối...

Thời đại này!

Đó là vào buổi trưa ngày hôm sau buổi concert "Những người bé nhỏ" kết thúc.

Chỉ một nhóm nhỏ người biết rằng khi câu chuyện về sự trầm cảm và tham vọng của Đặng Vinh được công chúng biết đến, thì...

Đặng Vinh, một người đàn ông trung niên dành hơn mười năm theo đuổi giấc mơ của mình trong thời đại này nhưng kết quả vẫn không đạt được thành tựu gì, cuối cùng cũng được rất nhiều cư dân mạng biết đến.

Bài viết về "Người đàn ông trung niên Rock and Roll" được "Nam Cung Nam" đăng lại đột nhiên thu hút rất nhiều người chú ý và bàn tán trên mạng xã hội.

Cuộc tranh cãi ngày càng gay gắt xoay quanh chủ đề "Giấc mơ" và "Chạy", một bài viết khác "Câu chuyện của AK"...

Không được ai biết đến mới thật sự là điều đáng sợ nhất.

Một số người khâm phục, khâm phục một người có thể kiên trì lâu như vậy, kiên trì đến mức như phát điên.

Trong văn phòng.

Anh ấy chỉ còn cách thành công không xa nữa!

Không sợ danh tiếng của bạn xấu, không sợ bạn bị hắc, không sợ weibo tràn ngập những lời mắng mỏ...

"Chị Thắng Nam, em muốn biết lý do tại sao, tại sao chúng ta có đội ngũ tốt và tài nguyên tốt, em hát cũng không tệ, nhưng tại sao chúng ta lại thua chứ, tại sao chúng ta không thể so với "Chạy" của người ta chứ?!"

"Chị Thắng Nam, tại sao không cấp tài nguyên cho "Tiêu Hồn"?!"

Điều này khiến cho anh, một người luôn thành công, thực sự không thể chấp nhận được.

Ngay lúc này, cô nghe thấy tiếng cửa văn phòng bị đẩy ra.

Bên trong biệt thự.

Từ Thắng Nam nhìn vào "Không xu dính túi", khi độ nổi tiếng của bài hát cũ này bắt đầu tăng lên, cô nheo mắt lại.

"Tin tức về buổi concert!"

"Tin tức gì?!"

"Lão Thôi... cậu đã đọc tin tức gần đây chưa?!"

Sau đó, Chương Mặc bước vào với vẻ mặt đầy đe dọa.

"Ai mà ngờ rằng AK có thể sáng tác được những tác phẩm có thể trở thành hiện tượng như vậy chứ? Hơn nữa những ca khúc do nhóm chúng ta phát hành chỉ là loại nhạc lưu hành bình thường chứ không thể trở thành hiện tượng được... thua những tác phẩm hiện tượng không có gì đáng xấu hổ cả."Trong mưa" và "Thịnh Hạ" đã cho thấy AK là một nhạc sỹ tuyệt vời, một thiên tài thực sự không dễ bị đàn áp... !"

Từ Thắng Nam nhìn ra ngoài cửa sổ, im lặng hồi lâu rồi cuối cùng lắc đầu. ...

Đài Loan.

"Cấp thêm tài nguyên quảng bá cho "Tiêu Hồn" là việc không cần thiết. Sự xuất hiện của nó đã đủ lan truyền rồi, nhưng mà, Mạt Tử, chị hy vọng em có thể hiểu rõ, tiếp thị tốt phải đi cùng với một tác phẩm tốt... !"

Nhưng lần này, hắn thật sự đã phải nếm trải cảm giác thất bại!

Kể từ khi ra mắt, anh từng bước thăng tiến, sau đó từng bước thành công!

Mạt Tử hít một hơi thật sâu nhưng vẫn không thể kìm nén được sự tức giận của mình.

"Concert "Siêu sao thế kỷ và thành phố phép thuật"?!"

"Không, là buổi concert "Những người nhỏ bé". Buổi concert này sẽ giúp cho "Không xu dính túi" của anh nổi tiếng trở lại!!"

"Ồ ?!"

". . !"

Thôi Vĩnh Hạo trả lời cuộc gọi từ một người bạn của mình xong liền dập máy.

Sau khi cúp điện thoại, ông mở weibo ra, im lặng xem một loạt tin tức trên weibo.

Có rất nhiều tin tức về buổi concert "Siêu sao thế kỷ và thành phố phép thuật", nhưng điều đáng ngạc nhiên là sự kiện âm nhạc này không phải chủ đề hot, dù rất nổi tiếng nhưng không phải là đứng đầu.

Xếp đầu tiên là buổi concert của "Những người bé nhỏ", đồng thời cũng có một bài đăng "Người đàn ông trung niên Rock and Roll" lọt vào top 10 hotsearch...

Ông nhìn thấy đường link liên kết, nhấp vào trang web có tên "Cấp Thố Thị Tần" và xem buổi concert.

Đó là một nhóm thanh niên đầy nhiệt huyết và khao khát, cuồng nhiệt theo đuổi ước mơ của mình...

Không khí ở hiện trường rất bùng nổ, khiến ông nhớ đến nhóm của họ nhiều năm trước. Những tay chơi Rock and Roll kỳ cựu bọn họ, tại buổi concert ở Đài Loan...

Ông cũng nghe Đặng Vinh trình diễn lại bài hát "Không xu dính túi" của mình trên sân khấu, trong lòng ông chợt cảm thấy xúc động.

Trong con mắt chuyên môn, Đặng Vinh không phải là một ca sĩ giỏi nhưng cảm xúc trong giọng hát của anh ta rất giống ông trước đây.

Sau đó ông đọc "Truyện cũ của Đặng Vinh".

Sau khi đọc xong...

Ông nhìn chằm chằm lên trần nhà một lúc lâu.

Sau đó cúi đầu từng bước đi về phía phòng làm việc, nhìn sang phòng nhạc bên cạnh thì thấy cây đàn guitar và đàn piano.

Mười lăm năm trước!

Ông phải thực hiện một ca phẫu thuật cổ họng, sau đó cổ họng của ông bị tổn thương.

Sau đó, ông không bao giờ xuất hiện trên sân khấu nữa.

Đối với một ca sĩ, hư thanh giọng là gần như là một đòn chí mạng!

Sau đó, ông dần trầm xuống.

Sau đó nữa, ông chứng kiến nhạc rock Trung Quốc bắt đầu rơi vào trạng thái ngủ đông sau khi trải qua một thời gian ngắn đầy vinh quang, ông biết rằng đây là điều tất yếu của thời đại, nhưng với tư cách là người dẫn đầu của thời đại đó, ai có thể chấp nhận được sự suy tàn này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận