Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 306. Nổ

Sắc mặt bọn họ tái nhợt, thấy Trương Thắng tới, miễn cưỡng cười lên.

Cơ bản là kho hàng của thương nhân ở Yến Kinh đều ở đây.

Những ngày đầu khởi nghiệp, tiền của mọi người cũng không nhiều...

Mặc dù nhà kho là nhà gỗ, nguy cơ cháy nổ rất lớn, nhưng được cái là giá thuê rẻ, ở nơi mỗi tấc đất đều đắt đỏ như Yến Kinh, giá thuê như vậy không dễ tìm.

"Anh Vương..."

Vương Quốc Phú giơ cái bụng to lên, hút một điếu thuốc.

Thấy Trương Thắng đến, miễn cưỡng nở nụ cười.

"Cậu đến muộn rồi, nếu đến sớm chút là cậu có thể nhìn thấy tia lửa của máy điều hòa... lúc nãy nổ lên kêu lộp bộp như pháo tết vậy..."

Chúng nổ theo.

Hắn thấy dáng vẻ xem trò vui của Lưu Khai Lập.

Sau khi nhà kho của Mạnh Thụ Vinh bốc cháy, nhà kho điều hòa của ông cũng bốc cháy theo, mặc dù sau đó có đã cứu được vài chiếc máy, nhưng những máy nặng quan trọng lại ở trung tâm rất khó khiêng hết ra.

Vụ hỏa hoạn này đã thiêu rụi hơn chục nhà kho, trong đó có nhiều thương hiệu khác nhau, cửa hàng quần áo bị đốt cháy sạch sẽ nhất, tiếng khóc của bà chủ vẫn còn đấy.

Vương Quốc Phú vẫn còn rảnh rỗi đùa giỡn với Trương Thắng, nhưng cười cười, lại đột nhiên thở ra một hơi thật dài, rít một điếu thuốc.

Hắn nhìn chằm chằm Lưu Khai Lập một lát...

"Cháy như này, chậc chậc..."

Nhà kho Bếp Tích Hợp Sâm Nhiên của Lưu Khai Lập cũng ở đây, nhưng cũng không bị cháy lan đến, ông ta giống như một người ngoài cuộc, chắp tay quan sát xung quanh.

Nhà kho của 'Điều Hòa Trung Tâm Hải Lực' cũng ở đây, bên cạnh nhà kho của Mạnh Thụ Vinh.

"Sợ là đời này muốn xem lại cũng khó."

Trương Thắng nhắm mắt lại, thở ra một hơi, đi vòng quanh nơi cháy đen.

Trương Thắng quan sát kỹ các thương hiệu bỗng nhiên bị cháy. Có 3 – 4 nhà có quan hệ với mình...

Sau đó...

Hắn không thể không âm mưu luận đến một vài thương chiến 'đơn giản'.

Mặc dù không thể hiện những biểu cảm khác, nhưng trông giống như đang xem trò vui, tâm tình còn không tệ.

Ánh mắt chuyển sang nơi khác.

"Sao cậu lại ở đây?"

Sau đó hắn vô thức quay đầu lại.

"Không có..." – Trương Thắng lắc đầu, nhìn đống phế tích cháy đen nói: "Cô nói xem, có khi nào là do người phòng hỏa?"

"Trương Thắng..."

"Cũng còn được..."

Nhưng dám gây thương chiến 'đơn giản' dưới chân thiên tử ở Yến Kinh, quả thật là ăn no rỗi việc.

Trương Thắng gật đầu.

"Ờm..."

"Bên trang hoàng sao rồi?"

Trương Thắng nghe thấy có người gọi mình.

"Bây giờ còn chưa điều tra rõ, nhưng xác suất không lớn, cụ thể còn phải điều tra ngọn nguồn..."

"À."

"Gần đây bận sao?"

Hắn nhìn thấy một nữ cảnh sát tóc ngắn xinh đẹp đi đến, nữ cảnh sát thấy cậu, trên mặt hiện vẻ nghiêm túc hỏi:

"Vụ hỏa hoạn này, rất nghiêm trọng... Thiệt hại về tài sản không nhỏ, trong đây không của cậu..." – Nữ cảnh sát tóc ngắn đến bên cạnh Trương Thắng, cùng hắn trò chuyện về trận cháy này.

Ban đầu thấy quen thuộc, sau đó hắn nhớ lại hình như cô cảnh sát này cũng một đội với Cố Giang Yến, hình như là vừa chuyển đến, kêu Cố Giang Yên bằng sư phụ.

"À, chào cô, tôi đến đây xem chút..." – Trương Thắng nhìn nữ cảnh sát xinh đẹp.

Nữ cảnh sát trò chuyện với Trương Thắng một lúc, ban đầu nói về chuyện liên quan đến vụ cáy, nhưng sau đó hỏi đến một ít chuyện cá nhân của Trương Thắng.

Có vẻ cô ấy hứng thú với Trương Thắng.

Sau khi trò chuyện, nhận ra bây giờ là giờ làm việc, lập tức trở nên nghiêm túc lên, hỏi Trương Thắng vài chuyện xong, quay người đi về nơi ngọn nguồn vụ cháy.

Trương Thắng nhìn tấm lưng mảnh khảnh của cô khi rời đi.

Hơi nheo mắt lại.

Cô ấy có vẻ hứng thú với mình.

Trong đầu Trương Thắng nghĩ vậy.

Sau đó...

Trương Thắng nhìn thấy nơi xa vợ chồng Mạnh Thụ Vinh đang cầm mấy tấm nệm đi ra từ đống hoang tàn.

Phát hiện đến rất nhiều khách hàng.

Vợ chồng Mạnh Thụ Vinh nghe thấy tiếng ồn thì đi ra ngoài.

Không lâu sau, Trương Thắng nghe thấy tiếng động bên ngoài.

Sau đó...

Bầu không khí vô cùng ngột ngạt.

Trương Thắng còn có thể ăn cơm chiều, nhưng vợ chồng Mạnh Thụ Vinh thì không nói lời nào.

Bên này vừa bốc cháy...

Bên kia đã có tin.

Rất nhanh đã có điều tra sơ bộ.

Tin báo nói rằng vụ cháy lần này là do sạc xe điện trong kho hàng, sau đó bình điện bị rò rỉ và bốc cháy.

Lúc vừa bốc cháy, công nhân không nhận ra, đến khi thực sự phát hiện có gì đó không ổn, muốn dập lửa thì đã quá muộn...

Cửa hàng quần áo bên cạnh là điểm cháy khởi nguồn...

Cửa hàng quần áo, có quá nhiều chất dễ cháy.

Ngọn lửa lập tức cháy to, mượn phải chiều gió lan hướng bên cạnh...

Trương Thắng và vợ chồng Mạnh Thụ Vinh xem tin tức...

7 giờ tối.

"Được!"...

"Đến tiệm trước đã rồi nói."

"Mấy triệu... mất sạch, phí đại ngôn ban đầu định đưa cho cậu hôm qua, bây giờ..."

Nhìn thấy Trương Thắng, Mạnh Thụ Vinh cười gượng:

Trên mặt hai người tràn đầy tuyệt vọng.

Lối vào 'Trần Nhà Tích Hợp Obon' chật kín người.

Mạnh Thụ Vinh qua trước, sau đó...

"Ông chủ, không phải anh nói trần nhà tích hợp của anh phòng cháy sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận