Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 637. Liều lĩnh

Chương 637: Liều lĩnh

Đến giờ ăn trưa, Trương Thắng cuối cùng cũng nhìn thấy cánh cửa phòng thí nghiệm mở ra.

"Trương Thắng, sau khi nghiên cứu 20 viên pin thì cuối cùng tôi cũng đổi ra được rồi!"

"Ồ?"

"Dung lượng của pin này không có vấn đề, độ mỏng của pin cũng không sao, nhưng chúng tôi đã mở rộng thêm một chút không gian của nó, thật ra là cải tiến kỹ thuật..."

"Nhìn không hiểu!"

"Ý tôi là, thực ra pin của lúc trước cũng có tính an toàn, tuy nhiên một số chi tiết của pin quá thô dẫn đến pin lithium ở nhiệt độ đặc biệt, độ ẩm và tiếp xúc kém cùng các điều kiện hoặc môi trường khác có thể phóng điện ngay lập tức để tạo ra một lượng điện lớn, gây cháy hoặc nổ tự phát... Chúng tôi đã làm một vài thay đổi mới nhất định trong công nghệ pin, đó là cái gọi là điều chỉnh, mặc dù chưa thực sự có tiến bộ về khoa học kỹ thuật nhưng tôi cảm thấy không có vấn đề gì về chất lượng!" – Thang Vũ hào hứng đưa pin cho Trương Thắng.

Trương Thắng nhìn vào pin, suy nghĩ một lúc lâu cũng không thấy ra nó và pin thông thường khác nhau chỗ nào.

"Giới hạn nhiệt độ của chúng ta là 60°C, tôi tin là trừ mấy hoàn cảnh đặc thù ra thì không thể nào có nhiệt độ vượt quá 60°C ha? Người còn không sống nổi..."

"..."

Ở 50°C, pin không bị bất kỳ ảnh hưởng nào, bề ngoài cũng không cong vòng.

"Thấy không? 62°C! Cuối cùng nó bắt đầu biến dạng nhẹ trên bề mặt, nhưng biến dạng này nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được, hơn nữa nó cũng bị hạn chế bởi chất liệu và công nghệ..."

"Nhiệt độ giới hạn của pin bình thường là khoảng 55°C, vượt quá nhiệt độ giới hạn, pin đủ tiêu chuẩn sẽ bị biến dạng nhưng nói chung là không phát nổ, nhiệt độ 'pin Samsung' trước đây của chúng ta là bắt đầu biến dạng ở 40°C và bốc cháy nổ mạnh khi 50°C, nhưng sau khi chúng tôi nghiên cứu và cải tiến thì cậu nhìn xem..."

"Chúng tôi cũng đã cải tiến khả năng tản nhiệt của các thành phần trong điện thoại di động 'Hoa Hưng', điện thoại di động 'Hoa Hưng' vẫn có thể hoạt động bình thường trong lúc pin biến dạng 62°C... hơn nữa kéo dài rất lâu!"

Thang Vũ nhìn biểu cảm của Trương Thắng, biết Trương Thắng không hiểu mấy chuyện về mạch điện nên đưa hắn vào phòng thí nghiệm.

Trương Thắng nhìn chằm chằm vào buồng thử, mặc dù pin bị biến dạng nhưng có vẻ không bị ảnh hưởng đến việc sử dụng.

Trương Thắng thấy Thang Vũ đặt pin vào buồng thử.

Bọn họ điều nhiệt độ trong phòng thí nghiệm lên.

"..."

"..."

Sau 10 phút, Thang Vũ bắt đầu tăng lên 55°C và vẫn còn nguyên vẹn...

"Tôi đã bật video cũng như các app mạnh trong điện thoại và dùng vừa sạc..."

Sau đó, Thang Vũ làm mát pin rồi cho vào điện thoại di động 'Hoa Hưng':

"Đến đây, tôi sẽ cho cậu xem dữ liệu về tình hình sạc pin..."

Sau khi Thang Vũ hoàn thành một loạt các bài kiểm tra và giao tất cả dữ liệu thử nghiệm cho Trương Thắng...

Mặc dù màn hình điện thoại bị đập nát tanh bành nhưng pin vẫn hoạt động bình thường.

"Nhưng sao?"

Ngồi trên ghế, lẳng lặng nhìn chiếc điện thoại di động được cắm dầy dụng cụ khác nhau vừa sạc vừa dùng kia...

Nghe xong, Trương Thắng cau mày thật sâu:

"..." – Trương Thắng đẩy kính.

"Là thiết bị mà thầy cần à?"

"Một phần thì có, nhưng còn lại thì không!"

"Thầy Thang, những thiết bị này thật sự là thiết bị cải tiến pin điện thoại di động?"

Trong lúc đó hắn thậm chí còn thấy Thang Vũ đập một cái búa nhỏ vào pin.

"Nhưng chúng ta cần thiết bị!"

"Cần thiết bị gì?"

"Sản xuất hàng loạt, vậy phải yêu cầu một bộ máy sản xuất pin hoàn chỉnh, thiết bị kiểm tra chất lượng, ngoài ra còn có..." – Trương Thắng nghe Thang Vũ thốt ra một loạt danh từ.

"Pin lý tưởng của tôi là lấy lửa đốt nó cũng sẽ chí biến dạng chứ không nổ mạnh, nhưng đáng tiếc là chúng ta không có kỹ thuật này, cũng không có các dụng cụ kiểu đó, tất nhiên là Âu Mỹ cũng không..."

"Được! Nó cũng chẳng phải kỹ thuật cao siêu gì, chỉ là một số cải tiến nhất định mà thôi, chỉ cần nhân viên được huấn luyện qua thì không có vấn đề gì, nhưng..."

"Có thể được sản xuất hàng loạt không?"

Trương Thắng im lặng nhìn bảng điện, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết:

"Đúng vậy! Trương Thắng, nếu cậu cho tôi thêm chút tiền thì tôi sẽ bán cổ phần của 'Bác Thế' cho cậu, sau khi cậu trở thành cổ đông lớn của 'Bác Thế' thì cậu sẽ không phải lo tôi bán cổ phần của mình cho người khác..."

"..."

Thang Vũ chăm chú nhìn Trương Thắng.

Hoàn toàn không nhận thức được giá trị của chiếc pin trong tay mình.

Trương Thắng nhìn Thang Vũ, khẽ thở dài:

"Thầy Thang, thầy trả cả gốc lẫn lãi số tiền 1 triệu kia cho người ta đi, em sẽ cho thầy tiền!"

"Hả?"

"Cổ phần của 'Bác Thế', nếu thầy yên tâm thì có thể chuyển cho em, nhưng chính thầy cũng phải giữ một chút, tất nhiên về phương diện đãi ngộ thì sẽ không đối xử tệ bạc với thầy, mỗi năm gửi thầy tiền hoa hồng tương ứng..." – Trương Thắng nhìn Thang Vũ, nghiêm túc nói.

"Được đó, rất là được luôn!"

"Còn nữa, thầy Thang..." – Trương Thắng thấy Thang Vũ gật đầu mong đợi thì im lặng một lúc.

"Cậu nói đi!"

"Nếu thầy thiếu tiền thì có thể nói cho em, nếu người ngoài thấy thầy rồi nói muốn đầu tư và hứa hẹn đủ chỗ tốt thì thầy đừng vội đồng ý, em mong thầy có thể báo trước cho em được chứ? Thầy Thang, vừa nãy em đã tra xét cẩn thận tư liệu của 'ông chủ lớn' đã cho thầy mượn 1 triệu kia, có thể là người bên 'Bình điện Lập Uy', anh ta muốn chúng ta tiết lộ tư liệu trung tâm, nếu như bị rò rỉ ra thì sẽ gây phiền toái lớn... em hi vọng ký một bản hợp đồng quân tử cho mảng này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận