Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 739. Xâm lấn tư tưởng

"Giám đốc Trương, cậu đang muốn đứng ở vị trí người bề trên chèn ép tôi ư?" – Lý Diễm Hồng vô duyên vô cớ nảy sinh một cảm giác buồn bực, đến cuối cô vẫn không thể đè nén cảm xúc được, nhìn thẳng vào Trương Thắng.

"Nếu chị cho rằng em đang là người bề trên quan sát người bề dưới thì chị thấy vậy cũng đúng, nhưng nếu hôm nay chị cảm thấy đây là cuộc nói chuyện giữa người hợp tác với nhau thì em cảm thấy có lẽ chị còn có thu hoạch khác... biết đâu, là một cơ hội." – Trương Thắng vẫn rất lạnh nhạt, chưa bao giờ làm việc theo cảm tính, hắn không còn híp mắt nhìn Lý Diễm Hồng mà là nở một nụ cười.

"Hợp tác? Giám đốc Trương, cậu không sợ tôi phản bội cậu? Là cậu gián tiếp hại tôi mất việc, con người tôi rất là thù dai đấy..." – Lý Diễm Hồng nghe vậy thì sững sờ, im lặng một lúc lâu rồi đột nhiên ngẩn đầu nhìn Trương Thắng, hỏi vô thức.

"Thế giới nhộn nhịp, nói theo một nghĩa nào đó thì thế giới này không tồn tại phản bội, chỉ có hợp tác và chấm dứt hợp tác... nếu thật sự muốn định nghĩa phản bội thì trong cuộc đời mình, chỉ duy có một lần tôi chân chính cho rằng nó là phản bội ..." – Trương Thắng cười híp mắt nói.

Trong đầu nhớ về cảnh tượng bị người ta báo cáo ở kiếp trước, sau đó nụ cười càng sâu hơn.

Thế giới này quả thực có một loại người, tình nguyện không kiếm tiền cũng muốn chết chung, tình nguyện bị xử bắn cũng muốn kéo hắn theo.

Đến giờ hắn vẫn thấy người đó không lý trí lắm.

"Chúng ta hợp tác như thế nào?" – Cuối cùng Lý Diễm Hồng thở dài.

Sự thẩm thấu này thay đổi một cách tự nhiên, đi vào từng lớp một, vô hình trung xâm lấn vào tư duy của con người, cảm nhận được 'tự do' 'dân chủ' 'hòa bình' 'bác ái' của Mỹ...

Xem cái mới mà thôi.

Mắt Thẩm Tiểu Hi chăm chăm vào màn ảnh.

Cô chỉ cảm thấy bộ phim này rất kích thích giác quan người xem, là một trải nghiệm mới lạ, cố truyện đơn giản thô sơ hơn «Avatar» một chút.

Đây lại là một bộ tác phẩm tâm huyết của nền công nghiệp điện ảnh Hollywood sau «Avatar».

Sau khi Trương Thắng nói đi WC thì chưa quay lại lần nào.

"..."...

Mắt cô vô thức nhìn về ghế trống bên cạnh.

Sau khi hết phim...

Bộ phim «Superman: Wings of Steel» này quay rất rúng động.

Lâm Hạ xem xong phim lại không có cảm giác gì.

"Cô Lâm, bên này..."

Bộ phim này tung lên câu chuyện về anh hùng, chuyển vận giá trị quan của Mỹ giống như trong tưởng tượng của cô vậy.

"Được."

Trong lòng trống rỗng một cách vô cớ.

Như thể buổi xem phim hôm nay chả có ý nghĩa gì.

"Giám đốc Trương?"

Hai người vô thức đi qua.

"Ài, chị Hồng, nếu chị không chê thì cùng theo giám đốc Thẩm đến quán cơm của NC Entertainment chúng tôi ăn một bữa đi..."

Cười dắt cô ra khỏi rạp phim.

Nhưng...

Thẩm Tiểu Hi rất nhiệt tình với cô.

"Ừm, tôi biết rồi." – Thẩm Tiểu Hi gật đầu, nhìn Lâm Hạ một cái.

"Giám đốc Thẩm, tôi còn có chuyện công việc phải bàn với cô Lâm... chiều nay chúng ta lại nói về chuyện 'con đường Groupon' ha, nhân tiện phiền cô cũng mời giám đốc Lý Đông Cường... ờm, cả phóng viên và thương gia..."

Lúc cô định nói tạm biệt với Trương Thắng thì thấy Trương Thắng nhìn Thẩm Tiểu Hi một cách chân thành:

Sau khi ra khỏi rạp chiếu phim, các cô thấy góc nơi Trương Thắng và Lý Diễm Hồng đang trò chuyện.

"..."

Mới đầu Lâm Hạ nghe ba người nói chuyện.

Giống như một người ngoài cuộc không hợp nhóm.

"Giám đốc Thẩm..."

Trương Thắng nghe Thẩm Tiểu Hi nói thì gật đầu, sau đó nhìn về Lý Diễm Hồng:

"Cũng được, có hơi dị ứng chút..."

"Thấy phim thế nào?"

Nhất thời có hơi ngẩng người.

Đợi Lý Diễm Hồng và Thẩm Tiểu Hi đi, Trương Thắng nhìn Lâm Hạ:

"Lâm Hạ..."

"Hả?"

"Đến nhà cậu ăn cơm không? Tôi đích thân vào bếp nấu cho cậu một bữa..."

"Ấy, cái này, cái này... không ổn lắm, cha mẹ tôi đều ở nhà... chuyện này..." – Lâm Hạ vô thức khép hai chân lại, một cảm giác bồn chồn khó tả dâng lên trong lòng.

"Không, vừa lúc tôi có chuyện công việc cần bàn với chủ tịch Lâm..."

"A?" – Lâm Hạ thấy Trương Thắng cười tủm tỉm thì lập tức sững người.

Sau đó lại cảm thấy cả người rầu rĩ khó tả.

"Trưa không tiện thì tối được không?"

"Vậy buổi trưa..."

"Tôi mời cậu ăn trưa ở nhà hàng bên cạnh."...

Buổi chiều.

Qua một cuộc họp nguyên buổi sáng.

Cuối cùng Mã Vân Hoa cũng thương lượng ra được một tổ hợp 'Mô hình Groupon ở Hoa Hạ' với đội ngũ của mình.

Tuy cuộc họp này rất mệt nhưng kết quả lại khiến Mã Vân Hoa rất hài lòng.

Mỗi người trong đội ngũ của ông đều trải qua bão táp mưa sa trên thị trường, qua sự phân tích lặp đi lặp lại của ông, phương án mà họ đưa ra sẽ trở thành 'đại sát khí'.

Sau khi ra khỏi phòng họp, ông dặn thư ký trước:

"Nhất định phải nhanh lên, chúng ta chắc chắn phải là người đầu tiên công bố mô hình 'trợ cấp', bây giờ lập tức tuyên bố thông tin của chúng ta lên mạng..."

"Bây giờ?"

"Đúng, ra quân phải nhanh! Tung ra mánh lới chục tỷ này, chúng ta chắc chắn sẽ chiếm được sức nóng..."

"Vâng!"

Mã Vân Hoa về văn phòng của mình.

Vừa đặt mông xuống thì nghe được tiếng gõ cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận