Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 847: Kéo dài bao lâu?

Gốc của Mã Vân Hoa là 'Taozhu. com'!

Sau thành công lớn của 'Taozhu. com', nó bắt đầu mở rộng ra các lĩnh vực xung quanh, làm hệ thống thanh toán, tài chính và các ngành công nghiệp điện ảnh.

Cho đến nay, Mã Vân Hoa lại mơ hồ có xu hướng giành quyền bá chủ một lần nữa trong ngành thanh toán tài chính.

Gốc của Trịnh Hoa Đằng là 'QGOU Chat', bẩm sinh bản thân 'QGOU Chat' có lợi thế về lượng người dùng, vì vậy anh ta mới có thể 'tham khảo' nhiều trò chơi nước ngoài khác nhau, thậm chí sử dụng lợi thế của mình để ép chết người tạo ra trò gốc...

Bố cục trong ngành công nghiệp game cực kỳ sâu, thậm chí không thua gì so với 'Game Dị Võng' và 'Game Kim Thành' phát triển mạnh mẽ cùng thời!

Còn Trương Thắng thì sao?

Nhìn thì phát triển phồn hoa, nở mày nở mặt, nhưng thực tế lại là nguy cơ tứ phía.

Không chỉ không sánh được với Mã Vân Hoa về tư bản mà không có lĩnh vực ưu thế ngành tài chính, đến nay, hệ thống thanh toán vẫn dựa vào 'Công ty Khoa học kỹ thuật Diệu Hoa' của Lâm Quốc Đống.

Tư bản...

Nhưng hết lần này đến lần khác, Trương Thắng cự tuyệt cành ô liêu của tư bản, càng không đứng về phía một tư bản nào cả, luôn muốn một mình chống chịu cả vùng trời trên thị trường tư bản nguy cơ tứ phía này.

Đó là con mắt sắc sảo kinh người của Trương Thắng, cho phép Trương Thắng luôn hưởng được làn sóng cổ tức trên thị trường đầu tiên.

Lý Cường nghe nói có rất nhiều tư bản đã ném 'cành ô liu' cho Trương Thắng.

Chỉ cần gặp phải sự chèn ép điên cuồng của tư bản liền sẽ vỡ tan trong nháy mắt giống như bọt biển...

Gió chiều thổi vào má Trương Thắng, Trương Thắng bình tĩnh nghe Lý Cường nói rất nhiều chuyện.

Mà phương diện người dùng...

Loại chống chịu này!

Thứ thắng lợi duy nhất!

Mặc dù bản thân Trương Thắng có lưu lượng khổng lồ, dưới trướng cũng có vài ngôi sao nổi tiếng nhưng lại không thật sự có một điểm tụ lưu lượng chân chính, cho dù là 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' hay 'Tổ Ong giao hàng tận nơi'...

Thực ra đối đãi Trương Thắng rất ôn hòa!

Lý Cường cau mày thật sâu, châm một điếu thuốc, bắt đầu nói chuyện với Trương Thắng về tình hình hiện tại trong ngành nghề của hắn.

Nhưng trông có vẻ nổi bật, thực tế lại rất dễ trở thành 'người dò đường' của tư bản, khi tư bản cảm thấy nghề này Trương Thắng đi được thì bọn họ liền sẽ cùng nhau đi lên, mượn lấy kế cũ của hắn đánh cho kẻ đi đầu Trương Thắng chết ngắc.

Thời gian này.

Có thể kéo dài bao lâu?

Phía đối diện...

"Chúng ta không có tư bản, không có công cụ chứa đựng lưu lượng giống như QGOU, chúng ta giống như là bọt biển lơ lửng trên trời, trông thì nhiều nhưng chọt một cái liền dễ dàng vỡ toang!"

"Giám đốc Trương, tôi biết cậu đang làm dây chuyền sản nghiệp và kết nối tất cả các chuỗi lại..."

"..."

Anh ấy dần phát triển từ một ông chủ nhỏ bán các sản phẩm âm thanh và video thành một người khống chế đứng ở cấp độ cao, suy nghĩ về mọi thứ.

Càng suy luận về sau anh càng trở nên sợ hãi.

Lý Cường thật sự tiến bộ rất đáng kể.

Mà những cố gắng, biện pháp, mánh khóe, thậm chí chuỗi sản nghiệp dưới trướng Trương Thắng đều rất có khả năng bị các tư bản kia xem như là heo lợn, vỗ béo đầy đủ, sau đó thịt một lần.

Dường như con đường phía trước đã đến cuối.

Anh nhận ra rất khó để có thể đi ra một con đường dưới bàn tay che kín thiên hạ của các tư bản và doanh nghiệp lâu năm như 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' và 'Taozhu. com'.

Anh ấy thấy rõ rất nhiều sự thật giữa trận chiến tranh của các tư bản với nhau, nhưng bởi thấy rõ cho nên anh mới phát hiện được nguy hiểm tiềm ẩn trong hệ thống sản nghiệp của Trương Thắng.

Trong văn phòng.

Lý Cường nói hết thảy.

Nói xong, anh ngồi trên ghế, tầng tầng lớp lớp lo âu khiến anh hút từng điếu từng điếu thuốc.

"Nhưng giám đốc Trương, sản nghiệp của cậu đột nhiên mở rộng quá lớn, mở rộng thì đương nhiên là không sao cả, chỉ là chúng ta không có một gốc rễ trung tâm ư? Nhìn như sôi động, là người mở đường cho toàn bộ ngành nghề lưu lượng, nhưng, gốc của chúng ta ở đâu?"

"Đó là một hồi chuông cảnh tỉnh!"

"Theo như tôi biết, những hãng xe điện có tên tuổi lớn như 'Nguyên Năng', 'Lục Mã' và 'Thời Đại Mới' đã tham gia vào 'Thiết bị gia dụng đến nông thôn' trước đây của ngài, mà dưới trướng chúng ta, ngoại trừ xe điện 'Hồng Uy' ra thì những sản nghiệp khác không hề tham gia vào con đường này, thậm chí doanh thu tháng 11 trong dự án 'Thiết bị gia dụng đến nông thôn' của xe điện 'Hồng Uy' còn giảm bớt nhiều..."

"Hiện tại tình thế của chúng ta rất mạnh, chúng ta vẫn luôn đang đi về phía trước, nhưng một khi bọt biển tan vỡ thì sẽ xảy ra chuỗi ảnh hưởng dây chuyền..."

Kết cục của bọn họ chính là kết cục tương lai của đám người Trương Hưng, đời này bọn họ đều chỉ có thể là con cờ, không có cách nào trở thành người đánh cờ.

"Đó là một hồi chuông cảnh tỉnh, nhưng tôi đã đự đoán đến nó rồi."

Trong văn phòng, sau khi im lặng một lúc lâu, Trương Thắng mỉm cười nói câu này.

"Giám đốc Trương, tiếp theo chúng ta nên làm gì? Dưới sự đàn áp của 'Taozhu. com', nếu không có lưu lượng truy cập mới thì chỉ có thể liên tục tuột dốc, thậm chí không còn cả lợi thế ban đầu... Ngoài ra, hệ thống thanh toán của chúng ta không có giấy phép thanh toán thực sự, chỉ mượn 'Diệu Hoa', nhưng 'Diệu Hoa' không có hệ thống tài chính thực thụ, à giám đốc Trương, tôi vừa nhận được một tin nhắn..."

Lý Cường lấy chiếc iPad mang theo bên mình ra đưa cho Trương Thắng, Trương Thắng liếc nhìn tin tức, thấy được 'Chính thức hoàn tất, 'Chi Lợi Bảo' chính thức đạt được dịch vụ thanh toán nhanh thẻ tín dụng với Ngân hàng Hoa Hạ, đây sẽ là hệ thống thanh toán nhanh đầu tiên trong lịch sử Hoa Hạ!'

Sau khi Trương Thắng đọc xong tin tức này, hắn nhẹ nhàng đẩy kính:

"Chúng ta cứ chờ đi."

"Chờ?"

"Phải, chúng ta chờ."

"Chúng ta chờ như thế nào? Đợi đối phương nuốt chửng chúng ta từng chút một, sau đó chúng ta tuyệt vọng bán công ty với giá thấp? Giám đốc Trương, chúng ta không đắm chìm trong lưu lượng và thu nhập hiện tại, ta đang đứng trên bờ vực, không có bất kỳ một căn cơ hay bất cứ tư bản nào cả!" – Lý Cường hít sâu một hơi, cuối cùng nhìn Trương Thắng.

"Vậy anh nghĩ nên làm gì?"

"Giám đốc Trương, chúng ta không có lợi thế lưu lượng như 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ', bây giờ, lợi thế giúp đỡ người nghèo của chúng ta bên chính phủ cũng đang bị 'Taozhu. com' chiếm mất, chúng ta không thể so với họ được, thừa dịp hiện tại công ty vẫn còn giá trị buôn bán cao thì hãy tìm tư bản hợp tác..."

Trương Thắng nhìn chằm chằm Lý Cường, hắn đột nhiên ý thức được điều gì đó, sau đó nheo mắt lại:

"'Hồng Sâm Capital' và 'Hồng Thiên Capital' đã tìm anh?"

"Anh đến để thuyết phục?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận