Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 166. Lập nghiệp?

Chương 166: Lập nghiệp?

Anh ta ở trên sân khấu, chưa từng nói về lịch sử của 'Trần Nhà Tích Hợp Obon', nhưng lại khiến cho 'Obon' luôn tỏa ra cảm giác 'cao quý', 'lắng đọng năm tháng', 'cảm nhận đường cong nghệ thuật'.

Sau khi giới thiệu xong, Mạnh Thụ Vinh cúi đầu trước mọi người, nụ cười trên mặt hờ hững rồi đi xuống đài.

Giáo viên mua hàng cũng bắt đầu thảo luận, sau một lúc lâu, bọn họ để những nhà thương hiệu đi về trước.

Vòng này chỉ mới là vòng loại, vòng loại sẽ chỉ đào thải một vài nhãn hàng, không thể quyết định được ai mới là người túng truyển...

Tiếp theo còn có vòng bán kết, vòng chung kết...

Phản hồi từ nhãn hiệu, giá cả và thị trường, thực tế thì mỗi một vòng tuyển chọn đều là một sự đào thải tàn khốc.

Mạnh Thụ Vinh vô cùng hiểu rõ những thứ này.

Ba ngày sau ngày lễ Quốc Khánh, Trương Thắng vẫn luôn giữ vững đường sinh hoạt trong ba điểm trên.

Trong lúc đó, không thể gấp gáp, cũng đừng nên đốt cháy giai đoạn, nhiều thứ dục tốc bất đạt, quá vội vã thì sẽ đi về hướng ngược lại.

Trên đường đi, hắn nhớ lại những kiến thức mà thầy Trần Chí Trung dạy, nhất là khi giảng đến phần bản quyền, trong đầu hắn đang nhớ lại những chi tiết ở trên lớp.

Đã trồng hạt giống, tưới nước, bón phân, chỉ còn đợi nó nảy mầm là được.

Trương Thắng đi ra từ lớp của giáo sư khóa học tự chọn 'Đạo đức và pháp luật'.

'Pháp luật' ở trong thời đại này là một phương pháp bảo vệ bản thân, đồng thời cũng là một vũ khí.

Từ trước đến nay, muốn đạt được quả ngọt trong ngành xí nghiệp này thì luôn phải trải qua gian nan!...

Tiếng cửa các học sinh trên đường đi rất ồn ào.

Trên sách của hắn ghi chép chằn chịt những thứ liên quan đến 'pháp luật'.

Chiều ngày 10 tháng 10.

Ngoại trừ chuyện học và update tiểu thuyết ra, hắn không làm chuyện khác nữa.

Đi đi, Trương Thắng đi tới 'Trung tâm việc làm và khởi nghiệp sinh viên'.

Phòng học, quán cơm, ký túc xá.

Bộ dáng của hắn giống như ngày thường vậy, nhìn thoáng qua cửa 'Trung tâm việc làm và khởi nghiệp sinh viên'...

Chủ đề nào cũng có, nhưng Trương Thắng không hề bị ảnh hưởng, vẫn đang suy ngẫm về các kiến thức học được hôm nay.

Quy hoạch công ty trong tương lai chắc chắn không thể thiếu bộ phận pháp lý.

"Đàn chị, bây giờ chị có rảnh không?"

Trước kia, sau khi thấy giáo viên Trương Thắng đều sẽ chào hỏi, nhưng lần này, khi hắn đi mấy bước về trước, đột nhiên dừng lại, hơi thoáng suy nghĩ, khóe miệng lộ ra một tươi cười.

"À, đừng vội chuyện này, chị hẹn giúp em những bạn học đã làm trang web giúp chúng ta đi, ừ, nhất là những bạn 'nòng cốt', chị xem bây giờ họ có rảnh không."

Có vẻ tác dụng của ngành này là cung cấp một bãi sân cho đám xí nghiệp, đợi có học sinh cần vào nghề thì sẽ chạy đến tiến cử đủ kiểu hình, thường thông báo tuyển dụng ở mùa xuân, mùa thu.

"Phải!"

Những ngày gần đây, thật ra mỗi ngày Trương Thắng đều đang quan sát ngành nghề này, hắn phát hiện tuy cái ngành 'Trung tâm việc làm và khởi nghiệp sinh viên' này vẫn luôn tồn tại nhưng cơ bản đều là học sinh đến để xin ý kiến vào nghề, rất ít lập nghiệp, hơn nữa mỗi ngày cũng không có nhiều học sinh đến xin hỏi ý kiến lắm...

"Ừ, được, để tôi hẹn."

"Có là được, nếu thuận tiện thì hẹn bọn họ đến văn phòng Hội Học Sinh, tôi tâm sự với họ... Trong đó có một đàn chị tên Đậu Đồng, em thấy không tệ!"

"Có thì có, nhưng bọn họ không có tiền, hơn nữa..."

Nói cách khác, ở trong trường thì đây là một bộ môn nhàn rỗi.

"Ờ, chắc là không sao, cậu muốn làm gì?" – Trần Mộng Đình hơi mờ mịt.

"Bọn họ có ý định mở phòng làm việc lập nghiệp không?"

"Lập nghiệp?"

Rồi hắn lấy điện thoại ra, gọi cho Trần Mộng Đình...

"Không thuận lợi mấy, vẫn như cũ, trọng lượng của chúng ta... thật sự không đủ lớn trong mắt họ..." – Trong điện thoại, mặc dù giọng điệu Trần Mộng Đình cực kỳ kiên cường, nhưng vẫn mang theo chút thất bại.

"Thuận lợi không?"

"Tôi đang trò chuyện với xí nghiệp ngoài trường..."

Sau khi Trương Thắng nói chuyện với Trần Mộng Đình, hắn chỉnh sửa lại quần áo một cái.

Đi đến gõ cửa của 'Trung tâm việc làm và khởi nghiệp sinh viên'.

Nhận ra toàn bộ văn phòng 'Trung tâm việc làm và khởi nghiệp sinh viên' chỉ có một thầy Thẩm – Thẩm Nghị, gương mặt tôn kính trên mặt Trương Thắng lúc đầu lại có thêm ý cười.

"Thầy Thẩm, chào thầy..." – Trương Thắng đến chào hỏi trước mặt Thẩm Nghị đang lau máy tính một cách quen thuộc.

"Ấy, là bạn học Trương à, ngồi đi, sao hôm nay lại rảnh mà tới đây?" – Thẩm Nghị thấy là Trương Thắng, vẻ bình tĩnh ban đầu trên mặt cũng có thêm nụ cười thân thiết.

"Ha ha, thầy Thẩm, chỉ tìm thầy uống chén trà, tâm sự chút..."

"Chà! Được thôi, ngồi đi... Nghe nói gần đây em sôi nổi lắm nhỉ, năng lực rất mạnh đấy!"

"Chỉ hơi nổi trội chút thôi ạ..."

Thẩm Nghị rót một chén trà cho Trương Thắng.

Hương trà thoang thoảng.

Ấn tượng của anh về Trương Thắng không tệ lắm.

Hơn một tháng sau khi khai giảng, gần như ngày nào có lên lớp là Trương Thắng đều sẽ ghé qua hội đường 'Trung tâm việc làm và khởi nghiệp sinh viên'.

Lúc qua đây, hắn thường sẽ chào hỏi từng thầy cô trong văn phòng, có quen biết hay không cũng kệ, luôn nở nụ cười rất lễ phép.

Qua lại thường xuyên, cho dù Trương Thắng không vào ngồi nhưng các thầy cô trong bộ môn cũng đã rất quen mặt với hắn.

Trong một lần tình cờ, Thẩm Nghị nghe tên Trương Thắng từ tỏng miệng các giáo viên khác.

Thái độ học tập của Trương Thắng vô cùng chú tâm, lần nào cũng ngồi hàng đầu, sau đó mỗi khi tan học, trong sách vở hắn đều được ghi chép lại đủ thứ cần nhớ.

Các thầy cô đương nhiên sẽ có ấn tượng không tệ với một học sinh lễ phép, hiếu học, còn tôn sư trọng đạo.

"Sự kiện 'Hoa Khôi Giảng Đường' lần này làm rất tốt..." – Thẩm Nghị nhìn Trương Thắng uống trà.

Các giáo viên trong 'Trung tâm khởi nghiệp và việc làm sinh viên' tương đối nhàn rỗi, việc này khó tránh khỏi sẽ hay tám với nhau mấy chuyện trong học viện.

Sự kiện 'Hoa Khôi Giảng Đường' của khoảng thời gian trước đương nhiên là chuyện mà giáo viên trong 'Trung tâm khởi nghiệp và việc làm sinh viên' hay tám nhất.

Bọn họ nói từ lúc sự kiện bắt đầu cho tới kết thúc, từ tài trợ sự kiện cho tới diễn biến.

Có khen ngợi, có phàn nàn, cũng có người thấy trục lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận