Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 153. Đúng hướng

Chương 153: Đúng hướng

Trần Mộng Đình nhìn mấy cái tên trong danh sách, rồi gọi điện thoại cho từng người một.

Sau khi nói chuyện điện thoại, Trần Mộng Đình lặng yên nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đi theo sau Trương Thắng là việc hết sức nhẹ nhàng.

Trương Thắng đã xây dựng cho cô ấy một con đường xây dựng sự nghiệp, tất cả đều rất chi tiết, cô ấy chỉ cần lắng nghe Trương Thắng sau đó thi hành y hệt, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.

Nhưng đồng thời lại vô cùng mệt mỏi.

Không chỉ làm những việc đó, Trương Thắng lại giao cho cô thêm nhiệm vụ là nói chuyện với những 'đại công ty'.

Lần trước, khi sản xuất chương trình 'Hoa Khôi Giảng Đường' là các đại diện thương hiệu tự tìm tới cửa, như vậy không cần phí miệng lưỡi gì, nhưng lúc này đây thì cô phải tự mình đi tìm những thương hiệu kia để nói chuyện.

Đây là bước đầu tiên của cô!

Trước kia, số lượng đơn hàng bán trong một tháng thì hiện tại chỉ cần bán trong vòng bốn ngày.

Những người bạn học được mời qua điện thoại đã lần lượt đi đến.

Kết quả hoạt động của 'Bếp tích hợp Sâm Nhiêm' lại một lần nữa đạt được mức cao hơn trước.

Nhưng cô cũng hiểu được rằng, có lúc phải bước một bước đầu tiên ra bên ngoài, chỉ cần bước đầu tiên đi ra được bên ngoài thì bước thứ hai sẽ không còn khó khăn.

Điều này đối với Lưu Khai Lập, một người mới mở cửa hàng mà nói thì chắc chắn là một sự tăng trưởng bùng nổ, và với sự công nhận càng ngày càng lớn của thị trường đối với bếp tích hợp, nhóm khách hàng trung thành của 'Sâm Nhiên' càng ngày càng nhiều, việc kinh doanh của anh ta sẽ trở nên tốt hơn.

Độ khó này không chỉ là cao như mức bình thường.

Đại khái thì mỗi ngày đều có mười mấy khách hàng tới nhà, nói chuyện phiếm một lát, bán được ba đến bốn đơn hàng là không thành vấn đề.

Ngay khi Trần Mộng Đình còn đang trầm tư, văn phòng của hội sinh viên vang lên tiếng gõ cửa.

Mặc dù có sự hỗ trợ của trường đại học, nhưng Trần Mộng Đình vừa mới nghĩ đến việc tiếp theo là mình phải tiếp xúc với mấy lão hồ ly của các công ty lớn thì trong lòng hồi hộp hẳn lên, sợ rằng nếu mình đàm phán không tốt sẽ đập vỡ bảng hiệu của studio.

Ta, sẽ thành công!...

Mọi thứ đều đang đi đúng hướng!

Trần Mộng Đình thở ra một hơi thật sâu, sắp xếp lại vô số từ ngữ ở trong đầu. Cuối cùng, biến tất cả thành động lực cho chính bản thân mình.

Nhưng...

Trong tháng vừa qua, doanh thu của 'Bếp tích hợp Sâm Nhiêm' đã vượt qua hai trăm ngàn đồng, lợi nhuận đạt gần sáu mươi ngàn đồng!

Nhà máy sản xuất 'Bếp tích hợp Sâm Nhiên' thậm chí còn trang trọng đặt tấm ảnh của Lưu Khai Lập ở vị trí cao nhất trên tấm bảng 'Cửa hàng bán chạy nhất quý' của công ty, nhiều lần mời Lưu Khai Lập đến truyền đạt bí kíp kinh doanh.

"Lần nào ông cũng nói mong bạn hàng chờ thêm một thời gian, bắt bạn hàng giao tiền trước, hiện tại tiền của bạn hàng cũng đã giao được nửa tháng. Chúng ta là bạn hàng, ta muốn là muốn cái danh tiếng, không phải kiếm một khoản là được một khoản. Còn ông thì chỗ tiền này muốn kiếm, chỗ tiền kia cũng muốn kiếm, ông kiếm mãi không xong!"

"Ông chủ, tên ta ở phần đầu của danh sách, đợi chờ đến nay đã nửa tháng, ta cứ như thế chờ ông nửa tháng. Hết chỗ nói rồi, ông chủ, người ta muốn vào nhà mới ở, ông làm sao có thể kéo dài mãi như vậy được?!!"

Lưu Khải Lập nghe Lý Bân mắng xa xả, cũng không tức giận mà vẫn ngồi ăn sáng với tốc độ rùa bò: "Không cần vội, vội làm gì, chậm chạp mới chắc chắn! Cậu bình tĩnh đi, nếu để khách hàng thấy thì thành cái dạng gì nữa!"

"... Ông chủ!!! Con mẹ nó, ông có thể đừng làm tất ăn cả, cái tiền gì cũng muốn kiếm có được hay không!! Sao không tuyển thêm một thợ chính??!!!"

"Có, có, đừng nóng, bây giờ tuyển người cũng không dễ!"

"Ông chủ!!! Rốt cục thì nhân viên lắp đặt có đến kịp hay là không?"

Người này... !

Nhìn bộ dáng chậm chạp của Lưu Khải Lập khiến anh ta cảm thấy phổi của mình sắp nổ tung.

Lý Bân là người nóng tính.

"... !!!"

"Ông chủ, chậm chạp mới chắc chắn??? Ông đùa tôi hay sao? Tôi lại nhận được khiếu nại của khách hàng, nói việc lắp đặt của ông cực kỳ khó coi! Ngay cả dây nối cũng không nối được tử tế, lúc đầu là chị Trần giáo viên của tôi, hiện tại thì ngày nào cũng phải gọi ông để sửa, đây không phải là ông đang bắt đầu phá nát toàn bộ danh tiếng mà sư phụ tôi để lại hay sao?"

"Buổi tối tôi tăng ca giúp cậu xử lý những chuyện đó, cậu yên tâm!"

"Yên tâm? Tôi yên tâm làm sao được? Ông chủ của tôi, con mẹ nó rốt cục ông có tuyển thêm người hay là không?"

"... !"

Lý Bân mặc vest cùng ngồi ăn sáng với Lưu Khải Lập, sau khi nhận được mấy cuộc điện thoại thì rốt cục hoàn toàn nổi giận.

Sáng sớm.

"... !!!"

Bắt đầu từ tháng chín, anh ta đã nhắc đi nhắc lại với anh ta là nhất định phải tuyển thêm thợ lắp đặt, không cần phải cái gì cũng tự tay mình làm!

Lúc đó thì Lưu Khải Lập nghe rất vào tai, nhưng sau khi nghe xong thì lại tự mình vác dụng cụ đi làm.

Trước kia thì lượng công việc không nhiều lắm, sắp xếp thì vẫn còn trụ được, hiện tại lượng công việt đột ngột bùng nổ, Lý Bân cảm giác mình sắp điên rồi, nếu không phải là khách hàng quá nhiều thì anh ta cũng muốn tìm người làm cho mình!

Sau khi ăn sáng...

Lý Bân không nói gì, cứ thế đi ra khỏi cửa hàng, khiêng dụng cụ chạy tới hoa viên Hải Thự để sửa chữa cho chị Trần!

Mặc dù tháng trước cộng thêm với tháng này, tiền lương của anh ta cùng với phần hoa hồng đã gần hai vạn, nhưng anh ta càng ngây ngốc ở trong cửa hàng này thì lại càng cảm thấy áp lực, càng ngây ngốc lại con mẹ nó càng cảm thấy cửa hàng này không có hy vọng gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận