Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 90. Giáo Hoa Công Lược 2

Chương 90. Giáo Hoa Công Lược 2

Vãi lúa!

Chắc là được lắm!

Giang Khải Long đắm chìm trong thế giới ảo tưởng dĩ nhiên là không hứng thú lắm với những thứ Lục Bân nói.

Lục Bân cảm thấy Giang Khải Long thật nhàm chán, sau đó nhìn sang Trần Thuật bên cạnh.

Trần Thuật cũng đang đọc sách, có điều đang đọc quyển "Mùa Hè Năm Ấy", lúc mới đọc xong, ánh mắt mang theo vài phần thổn thức, có một loại cảm giác buồn bã.

"Mùa Hè Năm Ấy" được viết rất dịu dàng, như gió xuân thổi qua trái tim của người đọc nhưng trong dịu dàng có xen kẽ một chút lưu luyến của tuổi trẻ và một chút đau đớn, cảm giác đau đớn này đâm vào trái tim của Trần Thuật.

Một tác giả tinh tế, lại còn xuất sắc mới có thể viết một tác phẩm tốt như vậy!

Lục Bân lại nhìn Lâm Thành cách đó không xa.

"..."

Trong ký túc xá, Trần Thuật lười để ý đến Lục Bân.

"Tôi nói này Lâm Thành, cậu đã vào đại học rồi, cậu nghiêm túc như vậy cho ai xem... Dù là muốn thi nghiên cứu sinh cũng không phải thi như vậy, cậu mới năm nhất thôi mà, mỗi ngày đều đọc sách cậu có chán hay không? Cậu cũng phải đi ra ngoài hoạt động một chút đi. Nói thẳng ra, học viện chúng ta chỉ là một học viện hạng hai, dù cậu học tốt đến đâu thì lãnh đạo trường cũng không thể đổi trường tốt nghiệp của cậu thành đại học Yến Kinh..."

"Ai dô, đọc một cuốn sách rồi thì cho mình là nhà văn à?"

Thời gian buồn chán này kéo dài đến năm phút trước khi tắt đèn.

"Lão Trần, sao thế? Bệnh trĩ tái phát sao?"

Lục Bân lải nhải rất nhiều nhưng Lâm Thành không để ý tới cậu ta, chỉ yên lặng đọc tiếng Anh như trước.

"..."

"Miệng chó không mọc được ngà voi, mất nết! Tục nhân như cậu không hiểu đâu..."

Lâm Thành cũng vẫn dáng vẻ xa cách đó, sau khi rửa mặt xong, cậu ta nằm trên giường học thuộc lòng từ tiếng Anh.

Trương Thắng bước vào, trong tay xách mấy gói đồ ăn khuya.

Càng nhìn càng si mê, đợi đến khi tắt đèn, cậu ta suy nghĩ hay là mình tranh thủ thời gian đi đại học Yến Kinh, mặt dày mày dạn xin chụp ảnh và chữ ký?

Lục Bân lập tức chào hỏi.

Lục Bân nhún nhún vai, cảm thấy người này thật sự là "gỗ mục không thể khắc", học đến ngu người.

Cánh cửa ký túc xá mở ra.

"Thắng ca đã trở lại!"

"Thắng ca!"

"Được rồi!"

"..."

Sau khi Trương Thắng lần lượt phát phiếu giảm giá và bữa tối cho mọi người, hắn đi vào phòng tắm rửa mặt.

"Ai da, Thắng ca, hôm nay lại mang đồ ăn khuya về cho chúng tôi? Đám người này thật sự là quá nhàm chán, kẻ thì là mọt sách, người thì bị tiểu thuyết mê hoặc, hoặc là bị phụ nữ mê hoặc, hoặc là đang câu được phụ nữ, mẹ nó, tôi muốn nói chuyện cũng không tìm được người, may mà cậu về rồi..."

"Nhân viên đã sẵn sàng!"

Hắn nhìn vào thì thấy là do Trần Mộng Đình gửi.

Sau khi tắt đèn, điện thoại di động của Trương Thắng rung lên.

Trương Thắng đưa một phần bữa khuya cho Lục Bân, Lục Bân vừa ăn ngấu nghiến vừa oán giận đủ thứ.

"Không vấn đề gì!"

"Wow, thật tốt quá!"

"..."

"Thắng ca?"

"Hôm nay căng tin có món mới, tôi mang tới đây cho các cậu nếm thử, sau khi nếm xong các cậu cho ý kiến. Đầu bếp Triệu sư phụ gần đây chuẩn bị ra ngoài lập nghiệp, sau này mấy cậu có quan tâm thì đi ủng hộ một chút. Tôi lấy mấy phiếu giảm giá VIP từ chỗ Triệu sư phụ, giảm giá 20% cho các cậu trong sáu tháng..."

Sau khi nghe được tiếng động, hầu như tất cả mọi người quay đầu lại, thậm chí Tề Hải Phong đang gọi điện thoại trên ban công ngoài ký túc xá cũng lập tức che điện thoại lại và chào Trương Thắng.

"Thắng ca..."

"Tài liệu quảng cáo đang được sản xuất và dự kiến sẽ hoàn thành vào ngày mai!"

"Kế hoạch tuyên truyền trong trường đang được thảo luận..."

"Diễn đàn của trường đã công bố nội dung hoạt động!"

"..."

Trương Thắng đọc xong tin tức trả lời một chữ "Được", sau đó hắn nằm lại trên giường.

Sáng sớm.

Tề Hải Phong vừa trò chuyện xong với các cô gái, hưng phấn chạy vào!

"Các huynh đệ, tin tức tốt! Học viện chúng ta sắp bình chọn "Hoa khôi trường học"!

"Vãi!"

"Nghe nói, tôi vừa nghe nói, Lâm Hạ sẽ đến trường chúng ta!

"Vãi!"...

Ngày 12 tháng 9.

Buổi tối thứ hai.

Vương Quốc Phú của "Điều hòa trung tâm Hải Lực" tự lái xe đến cổng học viện Hóa dầu Yến Kinh chờ Trương Thắng.

Từ sau khi Điều hòa trung tâm Hải Lực có đơn hàng của tổng giám đốc Từ, tiếp tục nghênh đón sự bùng nổ quy mô nhỏ, liên tục ký thêm ba đơn, nếu như không có sư phụ Kim Trung Hoa mà Trương Thắng đề cử tới mỗi buổi tối đều lắp đặt bán thời gian trong cửa hàng của anh ta, công việc của anh ta có thể rất bận rộn.

Cuộc điện thoại của Trương Thắng tối hôm qua khiến Vương Quốc Phú rất hưng phấn!

Có thể cậu ta nhạy bén nhận ra có cơ hội kinh doanh mới nào đó hay là đã suy nghĩ thông suốt muốn tới đây làm thêm, hay là cậu ta muốn mang đơn hàng điều hòa trung tâm của trường qua?

Giáo viên đại học là một nhóm người có tiền, mặc dù đàm phán giá cả hơi phiền toái nhưng trả tiền thì tuyệt đối thoải mái, không cần lo lắng về việc không trả được nợ...

Đợi đã, cũng không đúng, trong điện thoại Trương Thắng nói rất nghiêm túc, giọng điệu này, chờ đã!

Có lẽ nào cậu ta đã tiếp quản dự án của học viện?

Anh ta đã từng có hiểu biết về "Học viện Hóa dầu Yến Kinh", thời gian trước nhà nước đã cấp cho học viện một khoản tài trợ đáng kể, sau đó một số cựu sinh viên có tiền cũng vừa quyên góp một khoản tiền để sửa chữa, xây dựng các tòa nhà giảng dạy mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận