Tiêu Diêu Du

Chương 160: Chỉ do trùng hợp




- Hahahha, nhanh! Nhanh mời đại công thần của chúng ta vào!
Long Đại Đương gia đứng ở dưới mái hiên, cất tiếng cười to.
Trong phòng khách còn xếp một bàn, toàn bộ cửa mở hết ra, người ngoài cửa trong cửa đều nhìn thấy được nhau.
Lý Ngư liếc nhìn lại, liền nhìn thấy Long Đại Đương gia đứng vững vàng ở đó, giống như một con sư tử oai nghiêm, ngay sau đó lại chứng kiến có mấy người cùng tệ tựu trong phòng khách, trong đó có người Lý Ngư quen, bao gồm những đại quản sự phụ trách thu mua hàng da trong trại, đại quản sự phụ trách liên hệ bán hàng, đại quản sự phụ trách thu mua, còn có cả đại thương nhân Sơn Tây Thường Thư Hân
Mấy người khác thì hắn không quen, chẳng qua nhìn thấy cách ăn mặc, có lẽ là mấy vị đại thương nhân Mã Ấp Châu có mối quan hệ mật thiết với Long gia trại. Càng gây sự chú ý là, Long Tác Tác đã ngồi ở đó, Lý Ngư trước tiên là kỳ lạ, nhưng chợt cũng hiểu ra được rồi.
Long Tác Tác tuy rằng là thân nữ nhi, nhưng nàng ta chính là hậu nhân duy nhất của Long trại chủ, cho dù tương lai có chiêu rể, nhưng người làm chủ sự thực sự chính là nàng, là đương gia tương lai của Long gia, xuất đầu lộ diện, tiếp đãi mọi người là điều đương nhiên, huống hồ chi phiên giao hàng lần này, nàng cũng ở trong đó.
Lý Ngư hướng vào trong viện gật đầu với những huynh đệ Phi Long, mỉm cười ý bảo chờ một chút, rồi đi về hướng phòng khách.
Long Đại Đương gia đứng ở trước cửa phòng khách, chờ hắn đến rồi, khoác vai hắn đi vào, cười nói:
- Mau mau mau! Ngồi ở đây, ngồi ở bên cạnh lão tử!
Trong sảnh, hai bên trái phải có hai hàng bàn dài, ở trên ngay giữa, có một tấm hoành kỷ, vị trí của Long Đại Đương gia không có gì nghi ngờ, chính là vị trí ở giữa trên cùng, bên tay trái ông là nữ nhi Long Tác Tác đang ngồi đó, mà bên tay phải là một vị trí để trống, không cần hỏi, chính là để cho Lý Ngư.
Lý Ngư theo Long Đại Đương gia đi qua bên đó, lịch sự hướng về phía những người tai to mặt lớn quen biết, không quen biết gật đầu chào hỏi.
Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy người bên cạnh mình, ánh mắt nhìn nhìn, nụ cười trên mặt lập tức khựng lại.
Thiết Vô Hoàn đang đứng ở nơi đó, đứng ở giữa cửa và cột sảnh.
Y không đi chân trần, thân thể cũng không để trần, trên mắt cá chân cũng không có khóa sắt, nhưng y vẫn đang đứng ở nơi đó.
Lần này đi về Song Long Trấn, y đã bỏ ra rất nhiều lực, cũng giống với mỗi một tráng sĩ Phi Long, cũng vào sinh ra tử, cũng đi không biết khi nào về, nhưng mà, tất cả mọi người khánh công, ăn thịt, uống rượu, y lại chỉ có thể đứng ở đó, giống như một khúc gỗ không biết đi đâu về đâu.
Y không nhìn về hướng Lý Ngư, y chỉ là một nô lệ, từ lúc trở về, y lại hoàn toàn trở lại là một nô lệ, quên hết mọi việc, trong lòng sẽ có ít gợn sóng, có ít đau khổ hơn, cho nên, y đứng ở đó, giống như thật sự không hề hay biết điều gì.
Lý Ngư không nói câu nào, chỉ là nhìn y thật sâu, bị Long Đại Đương gia cầm tay, kéo tới vị trí của mình, mời hắn ngồi xuống một bên.
Long Đại Đương gia ngồi xuống, cười to:
- Các vị, vị này chính là Đại Bả Thức của Long gia trại! Từ nay trở đi, hắn chính là Đại chủ sự trong đội Phi Long của Long gia trại chúng ta! Haha…
Ông vuốt râu, lớn tiếng nói:
- Lần này mọi việc trải qua ở Song Long Trấn, từ đầu chí cuối, ta đều đã biết! Lý đại chủ sự, có dũng, có trí, có mưu, trí dũng song toàn, trung can nghĩa đảm! Long Ngạo Thiên ta, rất thích! Cậu nhóc này, rất có phong phạm giống lão phu năm đó!
Long Đại Đương gia quay sang Lý Ngư, trầm giọng nói:
- Có công, thì được thưởng! Hôm nay, trước mặt tất cả những người bạn tốt, Lý đại chủ sự, nói đi, ngươi muốn gì, chỉ cần lão phu có thể lấy được, sẽ tặng cho ngươi, tuyết đối không nuốt lời!
Những câu nói này, tráng sĩ Phi Long trong viện nghe thấy được, tất cả mọi người nhìn về hướng phòng khách, hàng trăm ánh mặt nhìn về phía Lý Ngư, lại đồng loạt chuyển qua nhìn Long Tác Tác.
Mi mắt đẹp của Long đại tiểu thư lập tức nảy lên:
- Cái đám khốn khiếp này, ý gì vậy?


Bạn cần đăng nhập để bình luận