Tiêu Diêu Du
Chương 602: Tuyển tài
Chương 604: Thế gia cũng tới đủ loại điền.
Lý Ngư biết lợi dụng nửa canh giờ này Vĩnh Đan nhất định tuỳ cơ hành động, duy trì gia tộc. Lý Ngư là cố ý làm như thế, hắn cũng không hy vọng Vĩnh Đan gia thật sự bị sụp đổ. Dù sao bất kể sự việc tiếp theo diễn biến đều có thể làm việc cho hắn là được rồi.
Sau nửa canh giờ, Vượng Đôi lưu luyến cáo từ, vừa xuống núi lập tức giục ngựa vội vã, quay về Thổ Phiên, để truyền đạt ý kiến của Vĩnh Đan cho Đại phu nhân.
Phàm là việc được cần tiến hành ngay, Lý Ngư vừa đến Cơ huyện, lập tức liền chọn Bành Phong, khiến cho ngũ hổ quy thuận, nếu lại tiếp tục nữa tuy rằng hợp với tâm ý của các tướng sĩ dưới chân núi Chiết Mai nhưng đối với toàn bộ Cơ huyện thì sẽ tổn thất nguyên khí. Huống chi, ngay lập tức nuốt hết giai cấp thống trị thượng tầng của Cơ huyện hắn cũng cần có thời gian để tiêu hóa. Vương Tiểu Lỗi, Vương Đông và các đại gia tộc khác bị bắt sau đó cũng dời lên thành Chiết Mai, tuy nói thành trì còn chưa xây, nhưng nơi đây đã có chút dáng vẻ của thành thị nhỏ rồi.
Mấy nhà này đều có tiền nhân, tuy nói giờ nơi ở đều là lều trại, phủ đệ xây dựng đương nhiên vẫn xa hoa như trước. Bao Kế Nghiệp kiếm được lợi nhuận lớn, lúc ngủ cũng cười thành tiếng. Gã bận rộn quá rồi, đã viết bảy tám phong thư cho người mang về Trung Nguyên, cấp cho sư huynh đệ, thân thích của mình, bao gồm cả “Kiến trúc thương” có quan hệ không tệ. Phải biết rằng, chỉ là một thành Chiết Mai gã cũng đã không ăn hết, huống chi bên cạnh còn có một thành U Lan sắp xây dựng.
Nước phù sa không lưu ruộng người ngoài, bốn nhà này từ sau khi đi theo Lý Ngư cũng phần lớn đều có chức vụ, tuy nhiên, đều đều là hư chức, không đáng giá. Chân chính cầm quyền chỉ có Trần Bân, người có tiếng nói trong bốn nhà còn cho rằng điều này là bởi vì người ta đi đầu gia nhập, Lý Ngư cũng không đi thuyết phục bọn họ, nếu thật như thế thì đúng là quá ngu xuẩn, hắn cũng không sử dụng đâu. Đợi khi nào họ hiểu Trần Bân chẳng những là dẫn đầu quy thuận, lấy hành động thực tế biểu lộ tấm lòng, hơn nữa nguyện lập khế ước, trở thành gia thần của Lý gia, cho nên mới được hưởng những quyền lợi này, họ cũng đồng ý trở thành gia thần của Lý gia, Lý Ngư mới từ trong đó lựa chọn người ưu tú nhậm chức.
Thời gian này, Trần Bân cũng ý thức được sự hấp dẫn của quyền lợi. Đúng vậy, quân quyền, tài vụ là quyền lực quyết định căn cơ, Lý Ngư đích xác không cho y, nhưng xuất phát từ những quyề này, nó ảnh hưởng trực tiếp đến quyền hành chính, quyền tư pháp, cũng là quyền lực mà từng dân chúng đều cảm nhận trực tiếp được.
Lý Ngư không bạc đãi y, trong dân chúng bình thường ở Cơ huyện, vị Lý Tước gia cao cao tại thượng trên đỉnh Chiết Mai kia là thần minh họ không thể tiếp xúc, chỉ có thể ngước nhìn. Còn thật sự quyết định sinh tử của bọn họ, là gia thần số một của Lý Tước gia - Trần Bân Trần lão gia.
Trần lão gia hăng hái nha!
Ngũ đại gia tộc Tân Hải đều dọn đến thành Chiết Mai. Về phần huyện thành Cơ huyện, Lý Ngư quyết định phế bỏ. Đừng nhìn chỗ ấy mới là trung tâm của Cơ huyện, nhưng chỗ ấy chỉ có một Bành gia, cho nên Bành gia khẽ ngã, rất dễ dàng huỷ bỏ. Lý Ngư đang thông qua những thủ đoạn này, khiến cho cư dân thành thị định cư cơ Cơ huyện chủ động dời đến thành Chiết Mai.
Những nhà làm kinh doanh trong thành thị sẽ từ thành thị này chuyển sang thành thị khác. Nhưng Tân Hải thì khác, Tân Hải không bị phá hủy, hơn nữa nó gần thành Chiết Mai, được coi như là một tòa thành thị vệ tinh hơi xa của thành Chiết Mai. Tước gia đã từng nói, ngũ đại gia tộc dời đến thành Chiết Mai không thể bởi vậy khiến thôn trấn Tân Hải xuống dốc, mà sẽ hỗ trợ những người này đảm đương lãnh tụ các ngành sản xuất của trấn Tân Hải.
Đương nhiên, Tước gia cũng đã nói, ngũ đại gia tộc tương lai chính là căn cơ của thành Chiết Mai, Tước gia hy vọng bọn họ đem tinh lực toàn tâm toàn ý xây dựng thành Chiết Mai. Hơn nữa Lý Ngư không phải nói dối, hắn đã tiến hành phân chia nghiệp vụ đối với năm nhà này, không quản xem họ có nguyện trở thành gia thần của mình hay không.
Trên mặt thương nghiệp, nhất định sẽ để họ dùng vốn, tài nguyên và mạng lưới quan hệ của họ để phát huy tác dụng lớn trong đó. Nhà thì chuyên làm kinh doanh châu báu, nhà chuyên làm kinh doanh da cụ, nhà chuyên làm kinh doanh trà ngựa…Mà kinh doanh dầu thực vật thì giao cho Trần gia, dù sao Trần gia lớn như vậy, không thể ai cũng giữ chức vị được. Lợi nhuận của kinh doanh dầu thực vật không bằng châu báu, da cụ, trà ngựa…nhưng Trần Bân không ngốc, ông ta biết rõ đây mới là gốc rễ sống yên của Tước gia.
Tước gia rõ ràng là đem mạch máu mà hắn coi trọng nhất giao cho mình, sao không cảm động rơi nước mắt cho được. Về phần lợi nhuận không bằng nhà khác, Tước gia đã nói, hắn muốn xây dựng một thị trường giao dịch lớn giữa thành Chiết Mai và thành U Lan, không chỉ dùng làm nơi giao dịch của dân chúng hai thành, mà còn làm thị trường giao dịch duy nhất ở Cơ huyện giữa ba vùng Trung Nguyên và Tây Vực, Thổ Phiên. Mặt khác Tứ gia nắm giữ các loại kinh doanh châu báu, da cụ, trà mã, đồ sứ …cũng đều phải giao dịch trên chợ, mà thị trường giao dịch này giao cho Trần gia xây dựng và quản lý, đền bù cho Trần gia.
Hơn nữa bọn họ không bôn ba khổ cực như bốn nhà, cũng không chịu mạo hiểm kinh doanh thất bại, quả thực là một vốn bốn lời! Cho nên toàn bộ Trần gia đều cảm thấy may mắn vì mình đã tìm được minh chủ tốt, ôm đúng đùi to. Hai ngày trước con vợ kế của Trần Ngũ gia bàng chi Trần gia tên là Trần Diệc Hiên, tên cũng dễ nghe, nhưng địa vị con vợ kế vốn không cao, huống chi gã hơi ngốc, cho nên ở bổn gia vẫn thường bị ức hiếp. Trước đó không lâu nguyên nhân vì gia tộc dời đến thành Chiết Mai đã gây sức ép khiến gã bị sốt cao.
Kết quả khi khỏi ốm thì đột nhiên trở nên thông minh ra hẳn, nói năng lanh lợi. Trần gia đang lúc dùng người, Trần Ngũ gia cũng rất vui, muốn gã giúp sức trong việc xây dựng thị trường, kết quả không tới vài ngày phát hiện gã xảy ra vấn đề.
Sự việc bại lộ, nguyên do gã tư thông với vị tiểu thư Lưu Vĩ gia. Mà vị tiểu thư kia và nhị công tử nhà Vương Tiểu Lỗi có hôn ước, nhị công tử giận dữ chạy đến tố cáo với Trần Bân, yêu công ông ta chủ trì công đạo. Trần Bân điều tra phát hiện gã lợi dụng nhà khác trong bốn nhà hiện tại cũng ỷ lại Trần gia, mà bản thân gã tuấn tú nên chỉ vài ngày không ngờ tư thông với ba vị cô nương nhà Lưu Vĩ, Vương Tiểu Lỗi, Vương Đông, bắt đầu tiếp xúc với ba nhà.
Lại điều tra nữa, tiểu tử này rõ ràng còn âm thầm liên kết với nhân viên tạp vụ đang xây dựng thị trường, bày mưu làm thế nào thông qua được số định mức để chiếm giữ thị trường nhằm khống chế bốn đại gia tộc, tiến tới chiếm quyền lực của vị Tước gia trên đỉnh Chiết Mai kia, cuối cùng để Trần gia nhất thống Lũng Hữu, tiếp theo gã còn định làm gì nữa thì Trần Bân cũng chưa dám nghĩ. Trần Bân mở từ đường.
Trần gia chuyển nhà, xây dựng đầu tiên chính là từ đường, hiện tại phòng ở khác cũng còn chưa xây xong, nhưng từ đường lại xây xong đầu tiên. Trần Bân triệu tập nguyên lão trong tộc, bí mật mở từ đường, công khai toàn bộ hành vi phạm tội của nghịch tử Trần gia.
Gã đó ở trong đường còn nói con trai của trời, mình có toàn diện kế hoạch, mình nhất định chấn hưng Trần gia…Không đợi nói xong đã bị Trần Bân hạ lệnh đánh cho rơi cả răng, bắt lưỡi, nhét vào bao tải ném vào nền nhà Trần Ngũ gia đang xây dựng, chôn sống.
Chương 604: Thế gia cũng tới đủ loại điền (tiếp).
Trần Ngũ gia còn phát lệnh cho toàn gia tộc, trên dưới Trần gia nhà ai còn dám có yêu nghiệt như vậy nữa thì sẽ bị diệt cả nhà. Ai dám gây tai hoạ cho toàn bộ Trần thị, vậy cũng đừng trách gia chủ này lòng lang dạ sói.
Trần Bân hiện tại chủ trì hành chính và tư pháp, mà điều này cần sự hỗ trợ của bộ máy bạo lực cho nên ông ta thường xuyên giao tiếp với đỉnh Chiết Mai, ai hiểu rõ bản lĩnh của ông ta hơn vị trên đỉnh Chiết Mai kia. Ngươi thật sự coi người ta cao cao tại thượng không để ý tới tục vụ nữa à? Vị đại nhân vật nào đó vừa mới làm một loạt đại sự oanh oanh liệt liệt cứ để mặc chưởng quỹ thích làm gì thì làm hay sao. Ngươi có biết trong tay người ta có bao nhiêu binh không. Thổ Phiên Tiểu Chỉnh Sự Vĩnh Đan và mã tặc vương La Khắc Địch trong nháy mắt đã bị hắn diệt, một đám ô hợp của ngươi thì có làm được gì.
Ngươi có biết hai tên nhìn như lưu manh Cẩu Đầu Nhi và Trần Phi Dương kia hiện đang làm gì không. Hai tên đó từ trong số tù phạm Lôi Lạc không ngừng đưa tới lựa chọn ra một đám lão tặc lưu manh thành lập một tổ chức bí mật. Tổ chức này hiện tại không một ai biết, nhưng cái tên thì Trần Bân có nghe rồi, tên là Thái Hoa Lầu Trung Lầu. Thật sự cái tên này nghe chẳng ra cái gì cả, để người khác nghe được còn tưởng đây là một thanh lâu, nhằm cung cấp mỹ nữ cho Tước gia ấy chứ. Nhưng đây là đại bản doanh thám mã trinh sát, là tai mắt của Tước gia.
Trần Bân còn nghe nói Tước gia còn từng nói cái gì mà kiêm nghe càng rõ, không chỉ trông cậy vào mỗi Thái hoa lầu trong lầu, su đó ông tra trong lúc vô ý lại từng nghe cái gì mà Đệ Ngũ Thập, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn cũng là cơ cấu tình báo rồi. Đệ Ngũ…Vậy là có năm cơ cấu tình báo rồi, toàn bộ Cơ huyện sợ là đều bị Tước gia bày ra thiên la địa võng, ngươi đang ở trong nhà xí thả rắm, Tước gia cũng biết hết. Ngươi ếch ngồi đáy giếng, đứng ở vị trí của ngươi không biết gì cả vậy mà còn dám dám ý nghĩ kỳ lạ!
Trần Bân tuyệt đối không dám, ông ta biết con đường ra duy nhất của mình chính là biểu hiện trung thành và năng lực của mình đối với Tước gia. Cho nên kinh doanh trên trấn Tân Hải ông ta thật sự không dám dùng người không khách quan, từ giữa mưu lợi bất chính nữa. Tước gia đã cho ông ta một chiếc bánh lớn, ông ta nào dám đòi vừng.
Cho nên, ứng cử viên đang chọn rút từ ngũ đại gia tộc bù lại quyền lực chân không trấn Tân Hải, Trần Bân không một tia tư tâm. Cũng bởi vậy, La Bá Đạo liền tiến vào ánh mắt của ông ta, trở thành nhân tuyển quan trọng nhất. Hai vợ chồng La Bá Đạo hoàn toàn không biết trước đó mình bị ác thân Bành Phong theo dõi. Tuy nói hai vợ chồng đều có bản lĩnh vô cùng cao minh nhưng hiện tại cuộc sống thì tạm đủ qua ngày, nếu người ta không phải dùng sức mạnh mà là âm thầm dùng mấy âm mưu thủ đoạn gì đó thì rất khó nói hai người có tránh thoát được hay không.
Cũng may ông trời để mắt đến, một kiếp này còn chưa tới, Bành Phong đã tự biến thành bụi rồi. Hai vợ chồng La Bá Đạo từ đầu tới cuối cũng không biết từng có hung hiểm như thế đối với mình. Chuyện Lý Ngư diệt Bành Phong, thu phục ngũ đại gia tộc hai người dĩ nhiên cũng nghe phong thanh.
Mà Khoáng Tước Nhi đến giờ cũng hoàn toàn không biết điện hạ của mình nay đã ở Cơ huyện. Khoáng Tước Nhi đang mang thai, ngồi lâu cũng thấy đau thắt lưng. Nghe trượng phu gọi thì đỡ eo đi ra nội phong, thấy La Bá Đạo cầm hai đuôi cá tươi trở về, cười hỉ hả:
- Vừa đến Hải Tử Lý bắt hai con cá to, lát nấu canh cho nàng uống.
Y múc nước rửa tay, đỡ thê tử, hai người ra hành lang phơi nắng. Khoáng Tước Nhi hỏi tình hình trên trấn, liếc nhìn y, thăm dò:
- Phu quân và Hột Can Thừa Cơ cũng coi là huỵnh đệ tốt vào sinh ra tử, bản lĩnh cũng không kém hắn, giờ hắn là tướng soái Dân Châu, phu quân không có ý định gì à?
La Bá Đạo lắc đầu, dịu dàng nói:
- Đánh đánh giết giết, ta đã làm từ nhỏ đến lớn rồi, nay ngẫm lại mà thấy buồn cười, tranh được rồi thì có làm gì chứ. Nhất là La Khắc Địch, một đêm oanh oanh liệt liệt, sinh tử không rõ. Ôi, giờ nhớ lại những tranh đấu lúc trước giữa ta và hắn, thật nực cười…
Y cầm bàn tay nhỏ bé của Khoáng Tước Nhi, bàn tay đó vì đao kiếm mà có vết chai, nay đã trở nên mềm mại hơn nhiều, vết chai đã mờ nhạt không còn nữa. La Bá Đạo thâm tình nói:
- Giờ ta chỉ muốn ở bên nàng, và con của chúng ta là thấy mãn nguyện rồi. Đợi khi con chúng ta ra đời, sẽ truyền cho nó bản lĩnh của ta và nàng, nếu nó không thích cuộc sống bình lặng, thì bảo nó dựa vào bản thân để đi tranh đấu. Nhà chúng ta vẫn luôn thế, ta làm cha, sẽ không làm mọi việc thay nó.
Khoáng Tước Nhi mỉm cười:
- Huynh đã biết chắc chắn là con trai à, nếu là con gái thì sao?
La Bá Đạo nghe thế thì mắt sáng ngời, vẻ thô lỗ trên gương mặt đầy râu trở nên ôn hòa dịu dàng:
- Nếu là con gái, ta càng cố gắng kiếm tiền, để cho con được cuộc sống tốt đẹp, con sẽ có quần áo đẹp để mặc, rồi sẽ mời thầy đến dạy con cầm kỳ thư họa, để con gái chúng ta xuất sắc giống mẹ nó.
Hai người đang nói chuyện thì một đám người xuất hiện ở cửa.
Có người gõ cửa viện, cao giọng:
- Ngươi chính là La Phong La huynh hả? Trần lão gia nhà chúng ta muốn gặp ngươi!
Trần Bân khoát tay, để tùy tùng tránh sang một bên, cười khà khà đi tới:
- Hẳn đây chính là La Phong huynh đệ rồi?
La Bá Đạo ở Lũng Thượng có nổi tiếng, hiện giờ dùng tên giả La Phong. Y chậm rãi đứng lên, trong mắt lộ ra tia cảnh giác, hơi nghiêng người, trên tường có treo một thanh đao bổ củi:
- Đúng là La mỗ. Ngươi là Trần Bân Trần lão gia?
- Khà khà, không dám nhận! Đúng là Trần mỗ, La huynh, mạo muội đến nhà mong chớ trách.
Trần Bân thật sự là muốn chiêu hiền đãi sĩ nên luôn tỏ ra khiêm tốn ôn hòa, cảm thấy La Phong này có thể xử lý tốt trấn Tân Hải. Tuy nói là thay Tước gia xử lý, Trần Bân dưới sự uy hiếp của Thái Hoa Lầu còn có Đệ Ngũ Lầu gì đó đã không dám kích động mời chào y làm môn hạ, nhưng quan hệ lợi ích là vẫn có thể đấy.
Cho nên ông ta đích thân đến mời. Lúc này, Kế Tự Đường mà thế gia Quan Lũng kia cũng ở các nơi thiên hạ vừa thành lập cũng đã chọn ra được ứng cử viên đảm nhiệm tông chủ. Các đại thế gia trên điểm nào đó thì không quá coi trọng nhưng riêng việc chọn tông chủ thì lại rất chú trọng. Điều này là đương nhiên, rất nhiều ánh mắt đang nhìn vào đấy, tốt nhất là nên chọn một anh tài có trách nhiệm có thể gánh vác được.
Lý Thế Dân mở khoa thi, thấy học sinh thiên hạ xếp thành hàng dài từ Đoạn Môn thì phấn khởi: “Anh hùng thiên hạ đều hết lòng vì trẫm.”
Điều này cũng chưa chắc, thương hải có Di châu, nếu như trong quan trường có người thích hợp các đại thế gia cũng không ngại thiết lập mạng lưới ở trong đó.
Dù sao họ vốn có liên hệ chặt chẽ với quan trường, hơn nữa người này cũng không phải dùng để tạo phản đấy, tin rằng không ai cự tuyệt được sự hấp dẫn của tập đoàn Quan Lũng khổng lồ này làm hậu thuẫn cả.
Nhưng nếu người nọ không cầm quyền có đại tài thật sự, các đại thế gia đều vui vẻ mời chào, chỉ cần hắn thật sự có tài cán, có sự ủng hộ của tập đoàn Quan Lũng, hắn ắt trở thành rồng trên trời. Giờ, tông chủ Kế Tự Đường được thế gia lựa chọn làm vật hi sinh đã xuất hiện rồi: Lý Ngư Cơ huyện đứng đầu bảng, ngoài ra còn có Thẩm Nhược Phàm Lạc Dương, Đệ Ngũ Lăng Nhược Trường An, Cát Hồng Phi Liêu Đông, Lư Tại Ẩn U Châu, nói là mạng lưới ở khắp thiên hạ nhưng thực ra phạm vi vẫn tập trung ở phía bắc Hoàng Hà. Mà trong số này, Đệ Ngũ Lăng Nhược là nữ duy nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận