Tiêu Diêu Du

Chương 357: Nhà trọ Quy Lai




Chương 403: Cá theo nhạc
- Vừa rồi mới nói nhạc triều hội, thực ra bách quan đều có thể đến, nhưng khi nào lui thì nên báo, hiểu chưa? Trước triều hội, nhóm bách quan đứng trong hàng rào đã được lập, muốn thăng triều, tấu nhạc, bách quan từ từ tiến vào, văn đông võ tây. Lúc thoái triều, bách quan văn võ cùng bái lễ, tấu nhạc, Hoàng đế bãi triều. Lại tấu nhạc, bách quan lui. Nhớ chưa?
Tiểu lại Lễ bộ rất nghiêm túc chỉ dạy, Lý Ngư gật đầu, biểu cảm chân thành với vị tiểu lại kia nhưng trong lòng thì đang hơi run run.
- Khụ! Ôn lại một chút, gia yến hoàng đế, hoặc giả mở tiệc chiêu đãi bách quan, khi nội thị thông tri Hoàng đế giá lâm thì tấu nhạc gì? Tấu nhã nhạc, đúng rồi! Sau đó là hậu phi nhập tọa, hoàng thân bách quan đủ lễ, nhập tọa. Yến tiệc bắt đầu, trong lúc an bài ca múa gì gì đó, thì sẽ do Thái Nhạc thự thuộc Thái Thường Tự các ngươi phụ trách. Đợi khi Hoàng đế phải rời ghế khi, sẽ do Cổ xuy thự các ngươi phụ trách. Lúc này tấu nhạc gì?
Lý Ngư đáp câu được câu không, trong đầu đang không ngừng hồi tưởng lại tư vị ngọt ngào đêm qua.
Cặp mông no đủ chắc nịch như mật đào, đôi gò bồng đảo tuyệt đẹp mượt mà. Hắn thật sự không ngờ, cô bé ngây ngô lúc trước sau mười năm lại có dáng người tuyệt đẹp thướt tha đến thế, ngực và mông dậy thì hoàn mỹ.
Dung nhan tuyệt sắc, thân thể vô song, điều này cũng thôi, nhưng khó được nhất là thần thái của nàng.
Tóc dài như thác nước, bờ vai thon thả, hàng mi cong vút, đôi môi cắn nhẹ nhàng, hơi thở gấp gáp, đôi mắt quyến rũ như tơ, chỉ liếc nhìn một cái khiến người ta như bị kích động, câu hoạt sắc sinh hương hẳn suy ra từ thần tình của Lăng Nhược nàng.
Tóm lại, cuối cùng là đôi chân mềm như xuân bùn vẫn còn đẫm mồ hôi quấn chặt lên thân thể cường tráng của hắn, chuyển động theo sự chuyển động của hắn, uyển chuyển dính sát vào hắn, tựa như cây nhỏ lắc lư trong bão táp, khiến hắn như mất hồn, như rơi vào cực lạc…
- Tấu nhạc gì? À, để nghĩ đã…
- Nữ…
Lý Ngư theo dòng suy nghĩ bật thốt ra chữ “Nữ”, ngay sau đó lại nuốt chữ sau trở lại.
- Đúng rồi, nữ nhạc.
Tiểu lại Lễ Bộ có vẻ không vui, nhưng trên cơ bản vẫn khá hài lòng. Qua năm ngày huấn luyện, Lý Ngư đã nhớ kỹ toàn bộ, tuy câu trả lời cuối cùng hơi ngắc ngứ, nhưng lúc đó bên cạnh hắn còn có tiểu lại Cổ Xúy Thự giúp đỡ, hẳn là không có vấn đề.
- Tạm được…Ngày mai bắt đầu, Lý Cổ xuy ngươi có thể vào triều rồi.
Đây là câu nói sau cùng mà Lý Ngư lấy được khi rời khỏi Lễ Bộ.
Về phần Thiết Vô Hoàn? Thiết Vô Hoàn ngày thứ ba kết thúc khoá học.
Người ta làm là võ sĩ kim qua, nắm giữ thế đứng, hành tư, khi nhìn thấy Hoàng đế, quan viên, nội cung phi tần nên đi cái gì lễ cái gì, chứ không cần rườm rà giống hắn.
Hôm sau lâm triều, Lý Ngư chuẩn bị nửa đêm, sáng sớm đã cùng La Chủ bộ thấp thỏm đi vào hoàng cung. La Chủ bộ trước kia chính là Cổ Xuy lệnh, cho nên đi cùng ông ta để tránh xảy ra sai sót. Kết quả khi Lý Ngư theo vào triều toàn bộ trình tự chấp hành đã biết tròn biết méo, La Chủ bộ cũng yên tâm.
Lý Ngư nghĩ Hoàng đế hạ triều, hắn hôm nay cũng không có việc gì làm nữa, vốn định đến nha môn điểm mão rồi đi chợ Tây một chuyến. Dù sao, đó là căn cơ của hắn, là nơi hắn phát tài. Hơn nữa, ở đó hắn còn có nhiều huynh đệ, ngay cả Trần Phi Dương cũng ở đó, còn lấy trạm nghỉ chân làm nơi liên hệ với Lợi Châu, để Cẩu Đầu Nhi đến Trường An gặp gỡ, nơi này hắn còn phải gắn bó nhiều.
Mặt khác, Lý Bá Hạo, Lý Bá Hiên vào kinh đi thi, kết quả hai tên ngốc này không tham gia cuộc thi, lấy tiền của cha mình đến Trường An ăn chơi. Hiện giờ, người trúng khoa khảo đã sớm làm quan rồi, người trượt thì cũng đều về nhà lâu rồi, bọn họ cũng thật sự không dám ở lại lâu nữa.
Nếu Lý Ngư cũng không lăn lộn ở chợ Tây nữa, hai huynh đệ này tính toán trở về Lũng Hữu sớm, thuận đường giúp Lý Ngư chuyển thư cho Long đại đương gia. Lý Ngư đương nhiên không nhờ vả không công hai con cháu thế gia vọng tộc đó, mà bố trí một bàn tiệc để tạ ơn họ.
Đương nhiên, động cơ của Lý Ngư rất đơn thuần, chỉ là cảm ơn. Hắn cũng không muốn đến Đông Ly Hạ tìm Đệ Ngũ Lăng Nhược, nam nhân luôn quanh quẩn dưới váy phụ nữ là không tiền đồ nhất. Đệ Ngũ Lăng Nhược có giường ngủ ở đó không? Có thể tắm rửa ở đó không? Có bồ đào mỹ tửu góp vui không? Hắn không biết.
Cho nên, hắn quyết định đến chỗ Đệ Ngũ Lăng Nhược lấy rượu!
Đòi rượu, đi mở tiệc chiêu đãi Lý thị song hùng.
Lý Ngư nghĩ được lý do, yên tâm thoải mái chợ Tây tìm Đệ Ngũ Lăng Nhược, đúng lúc một tiểu lại Cổ Xuy thự gọi hắn:
- Lý Cổ xuy, Lý Cổ xuy!
Lý Ngư dừng lại, thấy một tiểu lại áo xanh dẫn một đồng tử áo xanh đi nhanh tới phía hắn.
Nói là đồng tử, bởi vì thiếu niên này vô cùng trắng, mặt mày cực kỳ thanh tú tinh xảo, hai hàng mi cong cong, mũi thẳng, vai gọt, tựa như một cô gái ôn nhuận như ngọc, xem chiều cao và ngũ quan, hẳn đã mười sáu mười bảy tuổi trở lên rồi.
- Có chuyện gì?
Lý Ngư mới đến, hơn nữa thủ hạ đều là một đám nghệ thuật gia chuyên về âm nhạc, cho nên người ngoài rất khách khí.
Tiểu lại kia thở nhẹ chỉ vào đồng tử áo xanh, nói:
- Hắn... Hắn là một nhạc đồng mà Thái Thường Tự mướn, phụng lệnh của La Chủ bộ phân phối đến Cổ Xuy Thự chúng ta. Tiểu nhân dẫn hắn tới gặp gặp chủ quan ạ.
Đồng tử áo xanh ôm quyền, cúi đầu nói:
- Xưng Tâm, ra mắt Lý Cổ xuy.
Giọng nói nhỏ nhẹ, có chút trung tính, đã qua kỳ phá giọng rồi, quả nhiên ít nhất mười sáu mười bảy tuổi.
Lý Ngư hỏi:
- Xưng Tâm, là tên thật của ngươi à?
Xưng Tâm lắc lắc đầu:
- Tiểu nhân mất cha mẹ từ nhỏ, được một vị nhạc sư nuôi nấng, đã đặt cái tên Xưng Tâm cho tiểu nhân.
- Thì ra là thế.
Lý Ngư gật gật đầu:
- Ngươi am hiểu cái gì?
Xưng Tâm khẽ mỉm cười, nhắc tới nghề nghiệp của mình thì tỏ vẻ khoa trương:
- Nhiều loại nhạc khí, tiểu nhân đều học, nhưng sở trường là cầm tiêu ạ.
Lý Ngư nghĩ, cầm tiêu, kỳ thật thích hợp ở Thái Nhạc thự hơn. Tuy nhiên Thái Nhạc thự nước luộc cao hơn Cổ Xuy Thự, cậu ta dĩ nhiên không có cửa vào đó, bèn cười nói:
- Được. Bản thự nhạc vũ, nhưng thiếu cầm tiêu. Nếu ngươi đã học đủ loại nhạc khí, vậy ở lại đi, ngày mai quan sát học tập mọi người, đợi quen thuộc rồi thì sẽ tham gia tấu nhạc.
Lý Ngư chỉ bảo xong, Xưng Tâm vội vàng tạ ơn. Lý Ngư phất ống tay áo, đang định đi, lại có một tiểu lại từ xa đi tới:
- Lý Cổ xuy, trong cung có tin tức, tối nay Hoàng thượng cử hành cung yến, bảo Cổ xuy thự chúng ta chuẩn bị.
Hoàng thượng mở cung đình yến hội?
Lý Ngư thở dài, giờ không thể đi tìm Đệ Ngũ Lăng Nhược để…lấy rượu nho rồi. Hắn nghĩ, Xưng Tâm kia vừa mới đến nhận việc liền có cơ hội tiến cung rồi, thật đúng là số đỏ.
Lý Ngư nhờ đồng liêu gần phường Diên Khang báo hộ tin về nhà, để người nhà yên tâm, sau đó vội vã đi làm việc, chuẩn bị cho yên hội cung đình tối nay.
Tiệc tối cử hành tại cung điện Thái thượng hoàng.
Thái thượng hoàng Lý Uyên vẫn canh cánh về hành động bức cung của Lý Thế Dân, quan hệ cha con khá bất hòa. Điều này khiến cho Lý Thế Dân khá buồn rầu, thân là Hoàng đế, nắm giữ tứ hải, thứ khát khao của con người chỉ là một công một danh. Nhưng sự việc Huyền Vũ môn khiến cho gã biết, một ô danh nếu tẩy không sạch, nếu phụ thân đến chết cũng không chịu làm dịu đi quan hệ với gã, khiến gã bị tổn hại càng lớn, cho nên gã sớm muộn gì cũng phải vấn an, thường xuyên thăm hỏi, phàm là yến hội cung đình tất để cha già tham gia, dùng kế sách nước chảy đá mòn để cha hồi tâm chuyển ý.
Lý Ngư và người của Cổ xuy thự đã thái thượng hoàng cung trước tiên, tiếp đó là binh mã đồn vệ phụ trách bố trí cảnh giới, tức là người của Thiết Vô Hoàn.
Buổi sáng thời điểm Lý Ngư dẫn Cổ Xuy thủ diễn tấu sáo và trống đưa Hoàng đế vào triều, lúc bốn gã võ sĩ Kim Qua đi qua thì nhìn thấy Thiết Vô Hoàn, khá uy võ, nhưng đây là tiệc tối, không cần cầm Kim Đao, chỉ cầm kích.
Lý Ngư và đội nhạc sẽ tiến vào theo thứ tự thứ ba, thứ hai là người của ngự thiện phòng. Sau nhóm Lý Ngư là thái giám, cung nga, họ phụ trách bố trí trong ngoài toàn bộ yến hội.
Sắp xếp các vị trí đâu vào đấy, ánh đèn rực rỡ nổi lên, các vương công đại thần được mời liền lục tục tới.
Mỗi người đều có thái giám dẫn dắt, phân theo phẩm bậc đưa họ tới vị trí của mình. Tuy nhiên, lúc này Hoàng thượng và thái thượng hoàng còn chưa giá lâm, những đại thần này nhớ kỹ vị trí, cũng không ngồi yên để chờ mà tìm người quen để trò chuyện, rồi ngắm nghía mọi thứ.
Uất Trì Kính Đức hết nhìn đông tới nhìn tây, nhìn người qua lại như cá bơi trong hồ, khi nhìn tới thanh la trên đá, đột nhiên nhìn thấy Lý Ngư ở trong nhóm Cổ Xuy thủ đang hoa chân múa tay an bài, Uất Trì Kính Đức cười ha ha:
- Tiểu huynh đệ, thật là hữu duyên!
Lý Ngư nhìn lại, cũng vừa mừng vừa sợ.
Hiện tại tội thân của hắn đã không còn, lại chính thức làm quan, về sau phải lăn lộn quan trường rồi, cách nghĩ khác với trước kia. Trước kia hắn một lòng một dạ trốn về Lũng Hữu, nhiều quan hắn cũng không nịnh bợ, nhưng hôm nay đã khác, dù hắn không cầu phát triển, cũng phải tranh thủ một phần gia nghiệp cho con cháu nữa.
Dù sao Lý Ngư tuyệt đối không thừa nhận đã bị khu nhà cao cấp của cô nàng Lăng Nhược kia kích thích.
Không ngờ lại có thể gặp Uất Trì Kính Đức ở nơi này, Lý Ngư đầy bất ngờ ra chào đón.
Đúng lúc, Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng tới.


Bạn cần đăng nhập để bình luận