Tiêu Diêu Du

Chương 357: Nhà trọ Quy Lai




Chương 449: Dẫn xà xuất động
Sáng sớm hôm sau, tiếng trống trong thành Trường An vừa vang lên, rất nhiều người còn đang rửa mặt, ăn sáng, trên đường chỉ có lác đác vài người, Lý Ngư đã một con khoái mã, chạy tới phủ đệ của Đệ Ngũ Lăng Nhược.
- Cô nương chúng tôi đang rửa mặt vệ sinh, tiểu lang quân mời ngồi.
Người trong phủ đều biết quan hệ của Lý Ngư và Đệ Ngũ Lăng Nhược, nên rất khách sáo với hắn, mời hắn ngồi, dâng trà, sau đó thức thời lui xuống.
Lý Ngư đánh giá hoa sảnh này, phát hiện bên cạnh bác cổ có thêm một bể cá thanh đào lớn, trong bể nước trong núi giả, cá bơi qua bơi lại.
Bùn đất phía dưới ẩn hiện một vật gì đó màu xanh nhòn nhọn, Lý Ngư cúi thấp đầu xuống xem kỹ vật màu xanh đó là vật gì thì Đệ Ngũ Lăng Nhược đi ra, mừng rỡ bổ nhào vào hắn:
- Sao hôm nay lại đến sớm thế, nghỉ làm à?
Lý Ngư cầm cổ tay trắng trẻo của nàng, quay người nàng lại. Đệ Ngũ Lăng Nhược liền thuận thế ngả vào ngực hắn.
Lý Ngư cười nói:
- Hoa sảnh này của nàng vô cùng thanh tĩnh nhã nhặn, nhưng giờ đã có thêm không ít vật nhỏ. Bể này để đây, tuy rằng cá bơi không có tiếng động, nhưng cũng sinh động rất nhiều.
- Đây không phải là bởi vì có huynh đó sao, dĩ nhiên là có khác rồi.
Đệ Ngũ Lăng Nhược âu yếm áp vào má hắn.
Lý Ngư nói:
- Ta thấy đáy bùn trong bể cá có vật gì màu xanh nhòn nhọn, đó là gì thế?
- Á, đã dài ra rồi hả?
Đệ Ngũ Lăng Nhược rời khỏi ngực của Lý Ngư, nhìn vào bể cá.
Nàng vui mừng nói:
- Đẹp không, phối cảnh bể này là do tự tay ta làm đấy.
Lý Ngư nói:
- Đẹp lắm. Có thêm cỏ và bèo rong thì càng đẹp hơn.
Đệ Ngũ Lăng Nhược nói:
- Huynh xem đi, cái màu xanh nhỏ là tự tay ta trồng đấy, đó là loại bèo rong, nhỏ như lông trâu, trưởng thành rất tốt. Qua vài ngày rồi, ngày nào cũng xem mà không thấy nó lên, ta còn tưởng nó chết rồi cơ.
Lý Ngư vỗ vỗ mông nàng:
- Nó hơi nhọn nhỉ, giờ vẫn chưa thấy đầu đâu. Nào, ngồi xuống, ta có lời muốn nói với nàng.
Đệ Ngũ Lăng Nhược trở lại ngồi xuống, như cười như không, nói:
- Ta biết ngay mà, sáng sớm huynh đã tới, hẳn là có chuyện. Nói đi, chuyện gì?
Lý Ngư lấy từ trong người ra đống sổ sách, trịnh trọng nói:
- Bản tập này, nàng cất kỹ giúp ta.
- Cái gì vậy?
Đệ Ngũ Lăng Nhược nhận lấy mở ra xem, vô cùng hiếu kỳ.
Lý Ngư nói:
- Ta đang giám sát chế tạo linh đài, đây là sổ sách đăng ký khí vật thanh lý linh đài, trong này bởi vì nhiều quan thiên vọng khí, triều đình rất coi trọng, tuyệt không cho dân gian chứa chấp. Vốn thanh lý tiêu hủy…
Đệ Ngũ Lăng Nhược chau đôi mày đen nhánh lại:
- Kết quả, có người lén bán cho dân gian rồi ư?
Lý Ngư nói:
- Đúng vậy, hiện tại sự việc đã phát sinh, chỉ sợ không lâu sẽ có người làm khó dễ đổ lên đầu ta.
Đệ Ngũ Lăng Nhược nhìn sổ sách, nói:
- Trong này ghi rõ tất cả khí vật, huynh đều chuyển giao cho người họ Vương, người này có quan hệ gì với huynh?
Lý Ngư cười nói:
- Đúng vậy, chỗ sổ sách này chính là bùa hộ mệnh của nam nhân nàng, nàng nhớ cất kỹ, chớ để bị mất.
Đệ Ngũ Lăng Nhược ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn Lý Ngư:
- Có người làm khó dễ huynh, lấy ra sổ sách này, không phải còn hơn hay sao, tại sao phải giấu nó?
Lý Ngư cười hì hì nói:
- Hiện tại nếu lộ ra sổ sách này, thì sự việc sẽ náo loạn lớn đến cỡ nào.
Đệ Ngũ Lăng Nhược tuy rằng trí tuệ, chỉ dựa vào chút tin tức như vậy cũng không đoán ra được dụng ý của Lý Ngư, nàng đảo mắt, thở dài:
- Không hiểu được là ai muốn làm khó huynh, huynh là kẻ giảo hoạt như thế, hắn dám trêu ngươi, chỉ sợ gặp nạn thôi.
Lý Ngư cười mà không nói.
Kỳ thật, ăn miếng trả miếng đúng tính toán của hắn, nhưng cũng phải tùy theo đó là ai. Lần này một là Ngụy vương được sủng nhất trong các Vương, một là Thái Tử, thần tiên đánh nhau, hắn cũng không đủ xem, có thể sớm thoát thân, thì hắn nguyện không muốn làm sự việc náo loạn lớn.
Nhưng, sự việc một khi vu cáo đến hắn, mặc cho ai nấy đều thấy được là kiếm chỉ Thái Tử. Lúc này, hắn đem chứng cứ công khai, vậy cũng không sao, nhưng Ngụy vương đã là đao xấu khó vào vỏ, chỉ có một đường đi đi, là cắn chết Thái tử.
Khi đó Ngụy vương Lý Thái cắn hắn không chết, sẽ hiểu người này dĩ nhiên là đắc tội rồi, như vậy chỉ cần về sau có cơ hội, bất cứ lúc nào sẽ giết hắn, chấm dứt hậu hoạn. Mà bên Thái Tử vốn đang có thể cách hắn một tầng, bởi vì hắn vừa rút lui, biến thành cùng Ngụy vương đánh giáp lá cà rồi, cũng sẽ sinh hận đối với hắn.
Đến lúc đó, hắn sẽ đắc tội với cả hai bên.
Lý Ngư không từ bỏ, tự mình ổn tọa điếu ngư đài, cất giấu chứng cứ của mình đi, nhất định phải tìm một thời cơ có lợi với mình nhất rồi tung ra, mới có thể bảo toàn cho mình, cũng ít đắc tội với người.
Chỉ có điều, sự việc liên quan đến Thái Tử và Ngụy vương, nếu đem việc này nói rõ với Đệ Ngũ Lăng Nhược, nữ nhân dầu gì cũng không trầm ổn như nam nhân, chỉ sợ nàng cả ngày đều nghĩ ngợi lung tung, lo lắng cho hắn. Cho nên Lý Ngư lựa chọn tự mình gánh hết những phiền phức này.
Lý Ngư nói với Đệ Ngũ Lăng Nhược:
- Chuyện của hai chúng ta, người ngoài biết rất ít. Sau này một thời gian ngắn ta sẽ không đến nửa, để tránh có người phát hiện ra quan hệ không tầm thường của chúng ta, rồi lại tra được đến chỗ này.
Đệ Ngũ Lăng Nhược đang nói cho Lý Ngư một tin tức tốt, chỉ có điều thời gian ngắn ngủi, nàng vẫn không xác định. Nghe hắn vừa nói như vậy, liền bỏ đi ý niệm trong đầu, chỉ nói:
- Huynh đó, cứ đấu với người ta là hưng phấn như thế. Đi, huynh đi giúp đi, không được làm cho trời đen kịt đấy, đừng quên ta luôn ở đây chờ đợi huynh.
- Quên cái gì cũng được chứ không thể quên nàng được. Đúng là tiểu yêu tinh hút khô người ta mà.
Lý Ngư vuốt nhẹ mũi nàng một cái, thấy nàng nhăn mũi hờn dỗi, liền vội đứng dậy đi tới linh đài.
Trên linh đài, lúc này đã tụ tập một đoàn người, Giám chính, Thiếu giám Khâm Thiên Giám; tứ quan Xuân Hạ Thu Đông, chủ sự tương quan đều đến.
Nguyên nhân sự cố đã điều tra xong, là phát sinh từ một dãy lều dựng trên đất cũ.
Một dãy lều này, có một gian trướng phòng của công trường, ba gian để công cụ, còn có ba gian bếp nấu cơm, ngoài ra đều là lều trống, là nơi mà Giám tạo Lý Ngư, đốc công Bao Kế Nghiệp nghỉ chân uống trà. Tổng cộng có tám gian, bị hủy mất phân nửa, chỉ có gian ở trên cùng rộng nhất để quan sát thì vẫn còn, còn lại bảy gian khác đều bị cháy sạch.
Vừa thấy Lý Ngư, sắc mặt Giám chính Khâm Thiên Giám liền sầm xuống, khiển trách:
- Lý Giám tạo, công trường linh đài dám không thận trọng! May mắn lửa cháy không lan không nhiều, chỉ cháy mấy gian lều ở đây, nếu tại hạ không tới, chẳng phải một đống vật liệu lớn đã bị hủy rồi không? Nếu gió thổi lớn chút, lại lan đến nơi khác, hậu quả nghiêm trọng cỡ nào. Chuyện này, bản quan sẽ bẩm báo Thái Tử và công bộ, trừng trị ngươi thật nghiêm.
Bao Kế Nghiệp mặt vàng như đất, vội vàng muốn giải thích, Lý Ngư đã giành nói:
- Giám chính bớt giận, việc này đúng là hạ quan quản lý không tốt, sơ sẩy trách nhiệm. Hết thảy xử phạt, hạ quan nguyện một mình gánh chịu!
Giám chính vốn tưởng rằng Lý Ngư theo thường lệ muốn đẩy trách nhiệm, không nghĩ hắn đồng ý dứt khoát như thế thì ngẩn ra, lại răn dạy một phen, giọng điệu hòa hoãn rất nhiều. Sau đó thì phẩy tay áo bỏ đi, báo cáo Thái Tử và công bộ.
Viên Thiên Cương và Lý Thuần Phong cũng không quan tâm chuyện này, trước khi đi đánh mắt với Lý Ngư, rất có ý trêu chọc, dường như rất hứng thú khi hắn bị xui xẻo.
Những người này vừa đi, Bao Kế Nghiệp liền đến gần Lý Ngư, lo lắng:
- Lý Giám tạo, mọi việc đều nên trách tiểu nhân. Hằng ngày tiểu nhân đều dập lửa xong mới rời khỏi, hẳn hôm qua nhất thời sơ suất, chưa từng chú ý, nên đám than lửa này mới bùng lên, mới…
Lý Ngư khoát tay nói:
- Đừng nói những điều vô nghĩa này nữa, vật liệu bị hủy nhiều, ngươi mau chóng nghĩ biện pháp. Thái Tử là Đại Giám Tạo, nghe đến tất sẽ hỏi, trước khi ngài ấy đến chúng ta cần khôi phục thi công, đem nơi này rửa sạch sẽ, vậy là tốt nhất.
Bao Kế Nghiệp ngẩn ra, còn cho là mình cũng bị Lý Ngư khai trừ rồi, nghe hắn nói thế thì lập tức lại khôi phục sức sống. Đúng vậy! Nếu Thái Tử tới rồi, phát hiện dấu vết thi hỏa không còn, trên dưới một trăm người đang làm việc hăng say, nói vậy sự ảnh hưởng cũng có thể giảm đến thấp nhất.
Bao Kế Nghiệp vội vàng vâng dạ, khẩn trương đi thu xếp.
Lý Ngư đứng ở sườn đất nghển cổ nhìn xa xa:
- Trướng phòng đã bị đốt, Ngụy vương mài đao đã lâu, lúc này cũng nên ra khỏi vỏ rồi chứ nhỉ?


Bạn cần đăng nhập để bình luận