Tiêu Diêu Du

Chương 602: Tuyển tài




Chương 607: Khảo sát phu quân?.
Lý Ngư thống trị Cơ huyện rất có đặc điểm của tiểu thuyết mạng, sau một hồi diễn kịch liệt cao trào cuối cùng cũng phải có cầu nhỏ nước chảy, sau một trận róc rách có căng có lỏng như thế, mới là đạo chiến thắng.
Cơ huyện căn cơ mỏng, không thể chịu được một lần gây sức ép nữa, tuy nhiên Lý Ngư dùng diệu kế đã khống chế phạm vi chiến đấu ở trong phạm vi nhỏ nhất rồi.
Cho nên, sau khi diệt bắt giữ Vĩnh Đan, La Khắc Địch tung tích không rõ Lý Ngư cũng bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức, bắt đầu làm ruộng rồi. Vốn Cơ huyện căn bản cũng không có hệ thống hành chính mà là do Bành Phong và ngũ hổ Tân Hải đều tự trong phạm vi thế lực của mình để chế định quy tắc, hiện tại Bành Phong đã chết, ngũ hổ nguyên khí đại thương, hoàn toàn quy thuận, trong đó ngoại trừ Trần gia, thì bốn nhà khác cũng đang suy nghĩ nên làm gia thần của Lý Ngư hay không, cho nên lực cản có thể nói là không có.
Còn lại mấy Hào thân tiểu địa chủ khác thấy Bành Phong và ngũ hổ đều lật xe thì đều ngoan ngoãn không dám cãi lệnh Lý Ngư. Cho nên, chính sách thu nhập từ thuế chế định trước cũng ban bố xong, hơn nữa thu nhập từ thuế tạm thời không thiết lập quan viên chuyên trách, do Thiết Vô Hoàn Thiết Lữ soái đảm nhiệm, điều này cũng có chút ý tứ, dám chống nộp thuế chỉ sợ một người cũng không có.
Nhưng Lý Ngư đồng thời ban bố thuế pháp cũng miễn trừ rất nhiều quy định riêng trước kia, cũng miễn trừ rất nhiều sưu cao thuế nặng, gánh nặng của dân chúng không hề tăng, ngược lại có giảm bớt ở mức nhất định, điều này đã dành được lòng dân rồi. Ngay sau đó, Lý Ngư lại chấn hưng phát triển mạnh ngành nghề chăn nuôi, trọng dân nuôi tằm, cổ vũ khai khẩn đất hoang, mượn niềm vui trước sau tiếp tục có hai cậu con trai nữa đã chế định thu nhập từ thuế và các hạng mục chính sách khác, một lần nữa cung cấp các loại ưu đãi, nhất là ngoài thành Chiết Mai thì tiến hành khai hoang còn trong thành thì thành lập cơ sở thương mại, lại có ưu đãi siêu việt, tức thì Chiết Hoa Sơn mà trước đây không ai chú ý tới đã trở thành tiêu điểm của toàn bộ Cơ huyện.
Từ dưới chân núi Chiết Mai đến trấn Tân Hải dọc hơn sáu mươi lý ngang hơn 140 lý diện tích trồng trọt, ngươi có bao nhiêu năng lực khoanh tròn thì được bấy nhiêu đất, do Lý Tước gia đảm bảo an toàn của ngươi, nhưng không được để trống, muốn khoanh tròn trước mà không làm được là không được.
Mà điều kiện ưu đãi thì hết sức rõ ràng, năm năm miễn thuê, từ năm tới mười năm chỉ thu hai thành thuế đất. Tính toán ra, dù là mười năm sau Tước gia không chú ý, thu hồi toàn objo số đất khai khẩn này, vậy thì cũng đã kiếm trác được rồi, nhất thời không chỉ có dân chúng Cơ huyện bắt đầu tập trung ở nơi này, mà ngay cả dân tự do ở các nơi khác của Dân châu khi nghe tin cũng lập tức hành động rồi.
Về phần thu hút đầu tư trong thành Chiết Mai chính sách cũng rất ưu đãi. Tất cả cửa hàng quyền sở hữu thuộc Tước gia, nhưng cho cấp quyền kinh doanh cho người quản lý mười năm, người quản lý lại đưa ra miễn phí quyền sử dụng ba năm, ba năm sau chế định tiền thuê, mà ngươi có quyền quyết định thuê tiếp hay không.
Bởi vậy, rất nhiều thương nhân bao gồm một số ít người bán dạo ít vốn không ở bản địa cũng đều nhận thuê cửa hàng, dù sao số tiền thuê ít, mua bán không vốn, dù là người không trông cậy vào nơi này có thể phát triển nhưng cũng quyết định bán mấy loại hàng hóa đồ thủ công để thử, dù sao cũng không tổn thất.
Một khối lợi ích này, Lý Ngư tính toán cấp cho gia tộc ngũ hổ Tân Hải. Gậy to đã vung lên, cũng phải cấp chút kẹo ngọt, bằng không khiến họ đều đổ rồi, chẳng lẽ rút một ít dân và hộ săn bắn làm loại việc này ư? Bọn họ thật sự không có năng lực này, hơn nữa thẳng thắn mà nói, nghèo và phẩm đức cao thượng, cũng không phải vẽ ngang bằng đấy, vẫn phải dựa vào pháp luật và quy củ rõ ràng, không thể chỉ dựa vào nhân phẩm để kinh doanh nơi này, vậy thì quá ngây thơ rồi.
Tuy nhiên, người quyết sách chủ yếu trong quản lý Lý Ngư đã tính toán dành cho Đệ Ngũ Lăng Nhược. Nàng cũng không cần xuất đầu lộ diện trực tiếp can thiệp quản lý, chỉ cần nàng có thể gánh vác việc kết toán toàn bộ khu vực thương mại, thu về toàn bộ dòng chảy tài chính, mức độ số lượng, vừa xem là hiểu ngay, tự nhiên có thể tứ lạng bạt thiên cân, giúp can thiệp.
Thành Chiết Mai mới xây được khung, tường thành bên ngoài tường thành bên trong và đường phố vẫn chỉ là khối thô, tỷ như ngoài tường thành vẫn là bùn đất hòa với cỏ dại đầm lên, cho nên toàn bộ tòa thành mang cảm giác rất cổ xưa. Về phần dán gạch vẫn cần đắp thêm một tầng đá, dần dần hoàn thiện sau. Đường xá trong thành cũng đầm bằng đất, để tránh ngày mưa bị lầy lội, nên trải đá vụn đường xá, nhưng muốn rải đá phiến, cũng phải từ từ làm. Lý Ngư ở trong thành Chiết Mai tìm bốn khu vực nhằm gia tăng khu vực tặng đưa, ngươi có thể xây dựng nhiều tòa nhà lớn, bản thiết kế giao cho Bao Kế Nghiệp và Dương Tư Tề thẩm tra, thông qua được thì cho phép ngươi dựng nhà, nền nhà thì tặng không cho ngươi, làm như thế để trong này nhân khẩu thịnh vượng, nhân tài thêm nhiều.
Tuy nhiên bốn khu vực cũng không phải là đường phố chủ yếu và khu vực phồn hoa tương lai nhưng nơi đó tương lai là nơi phát ra thu nhập tài chính của thành Chiết Mai. Đời sau Lý Ngư chịu đủ nỗi khổ của giá nhà rất chịu khó tính toán điểm này, tuy nhiên chưa nói với ai. Để khích lệ cổ vũ nghiệp chăn nuôi phát triển, cung cấp con giống, thu về con trưởng thành, chế thành nghiệp da thuộc, công nghiệp bán hàng, toàn bộ đều được xây. Tuy nhiên những điều này Lý Ngư hoàn toàn không quan tâm, hắn đều giao cho cha vợ Long lão gia tử hết. Long lão gia tử từ Long gia trại mang đến không ít người, chỉ dựa vào những người này có thể dựng nên một sản nghiệp phục vụ lớn, lợi nhuận kiếm được cực nhiều.
Toàn bộ Chiết Hoa Sơn, toàn bộ Cơ huyện, toàn bộ Dân châu đều cảm nhận được động tĩnh trên đỉnh Chiết Mai, lực phóng xạ của nó còn muốn theo thời gian, ảnh hưởng đến nơi xa hơn.
Toàn bộ trên dưới Chiết Mai người người ngày ngày đều bận rộn.
Đại mã phỉ La Khắc Địch cũng rất bận rộn.
Y lưng đeo giỏ trúc, tay cầm gậy đánh chó, đầu buộc khăn xanh, mặc áo xanh, thắt đai gọn gàng, dáng vẻ thướt tha động lòng ngươi đang cẩn thận thăm dò kích thích thảm cỏ ở trong núi. Lý Ngư dự tính trồng một loại thảo dược ở Sơn Âm, đó cũng là một sản nghiệp có lợi nhuận, ban đầu thu về rất nhỏ, nhưng một khi hình thành quy mô, tương lai chính là không vốn vạn lời, hái xuống chính là tiền. Tuy nhiên giai đoạn đầu cần phải thăm dò, xem nơi nào thích hợp để gieo trồng xuống.
Long Tác Tác chủ động xin đi làm, phụ trách mảng công việc này, nhưng nàng đang có mang, không thể đi được, nhưng bên cạnh vẫn có người làm việc, ví dụ như thân tín xinh đẹp của nàng - La Khắc Địch, được phái tới. Từng bụi cỏ được đẩy ra, một con rắn màu sắc rực rỡ nhè nhẹ khè khè với La Khắc Địch. La Khắc Địch nhìn trái phải không thấy có ai bèn vung gậy lên, dùng tốc độ cực nhanh cực mạnh đánh ngang người con rắn. Sau đó y nhào tới, nâng bình nhỏ, rút nắp ra, đặt nanh của con rắn lên miệng bình.
Đây là một con rắn ngũ bộ, độc tính rất mạnh.
Trong bình đã được non nửa nọc độc, y đã thu thập được vài nọc độc của vài loài rắn rồi. Khà khà, đã tháng mười rồi, chỉ chờ kim đông là ta sẽ hạ độc vào trong thức ăn của bọn chúng, đưa cả nhà hắn về trời. Đợi Lý Ngư tổn binh hao tướng quay về khi nhìn thấy cảnh đó đảm bảo sẽ đau khổ đứt gan đứt ruột mà chết, lúc đó ta sẽ rất khoái trá…
Năm ngày sau, La Khắc Địch thấy bốn bề vắng lặng, sờ sờ dưới khối đá bên cây cầu nhỏ ở thác nước, mặt tươi rói, bình nhỏ vẫn còn ở đó.
Y rút nút lọ xuống, ngửi ngửi, đang định đóng nút lại giấu vào chỗ cũ bỗng ngẩn ra, hít hít, sao lại thối vậy nhỉ? Nọc độc lúc đó không có mùi như này nha.
La Khắc Địch nào biết độc sinh vậy này căn bản không thể lộ ra, chỉ cần lộ ra không khí thì độc tính sẽ mất. Sau khi do dự, kế hoạch quan trọng như thế, hiển nhiên là không thể để xảy ra sai sót được, y nhất định phải thử xem.
La Khắc Địch đảo mắt, thấy Vượng Tài. Vượng Tài, đương nhiên là một con chó. Tuy nhiên cũng không phải một con chó nhỏ đáng yêu. Nó là một con chó to bề ngoài như sư tử đực, là một con chó ngao Tây Tạng. Đương nhiên rồi, là một chó ngao Tây Tạng vị thành niên, thân hình của nó tuy không tính là lớn nhưng đã có uy phong như một con sư tử nhỏ.
La Khắc Địch nhìn chó ngao Tây Tạng, nhìn nhìn cái bình nhỏ, thật cẩn thận lấy ra một cây tú hoa châm, chọc vào bình nhỏ, rồi cầm tú hoa châm đi đến gần Vượng Tài.
Chưa tới nửa giờ sau, La Khắc Địch nằm ở trên giường, trên đùi, trên cánh tay, đã bọc vải bẩy lớp, trông như xác ướp. Bà tử bà bà vú em của Long gia trại quan tâm hỏi:
- Ôi, tuy nói con chó nhỏ kia quen tất cả mọi người rồi, nhưng súc sinh dù sao cũng là súc sinh, ai biết nó khi nào sẽ trở mặt chứ. Có câu nói, người dài như mặt chó, nói trở mặt liền trở mặt đó sao, ngươi trêu chọc nó làm gì.
La Khắc Địch nước mắt lưng tròng nhìn bà tử đầy lòng tốt kia, nếu không phải bà xuất hiện, ta đã đá chết con chó kia, rồi đá xuống thác nước cho mất xác rồi. Cũng bởi vì sự xuất hiện của ngươi, ta mới bị nó cắn…
Đáng thương cho La Khắc Địch thời điểm bị bắt dưỡng thương, thì Lý Bá Hạo, Lý Bá Hiên, đường thúc Lý Hoàn còn có Độc Cô Tiểu Nguyệt con gái của Độc Cô Phiệt chủ vừa mới đến thành Chiết Mai. Bốn người này nhận được tin tức lập tức tập kết rồi mới đi tới Dân Châu thì cũng đã qua một tháng, họ không đi thẳng lên núi Chiết Mai mà là do Lý Hoàn và Độc Cô Tiểu Nguyệt đề nghị, đi đến Cơ huyện trước thể nghiệm và quan sát dân tình.
Có đôi khi muốn hiểu một người thì phải xem người khác đánh giá mới chuẩn xác nhất.
Lý Bá Hạo và Lý Bá Hiên đương nhiên không cho là đúng, theo họ, bạn tốt của mình phải là tông chủ đời đầu tiên của Kế Tự Đường. Hắn rất tốt nha, năng lực cực siêu, nhân phẩm cực tốt, bằng hữu của ta, có thể kém hay sao? Nhưng Lý Hoàn và Độc Cô Tiểu Nguyệt không nghĩ như vậy. Lý Hoàn tương lai là muốn tiến vào Kế Tự Đường, cũng nghe lệnh tông chủ đấy. Nếu lựa chọn sai người, khi đó ai làm chủ thay mình? Kế Tự Đường sắp có được tự do tương đối lớn, chỉ có như thế, hoàng gia mới sẽ không giám sát động hướng của thế gia, chú ý tới Kế Tự Đường. Trong thời gian tương đối dài, Kế Tự Đường căn bản sẽ không có liên hệ gì với tập đoàn Quan Lũng, chỉ biết dựa tôn chỉ trước đó xác lập do tông chủ quyết định phát triển, cho nên một khi lựa chọn sai lầm, với y mà nói, chính là một tai họa.
Mà Độc Cô Tiểu Nguyệt, cũng nhận một sứ mệnh trọng yếu. Là con gái duy nhất của Độc Cô Phiệt chủ, vị tiểu Công chúa này trên thực tế cũng không được sủng ái. Nguyên nhân rất đơn giản, cha nàng trọng nam khinh nữ rất nặng nề. Độc Cô Phiệt chủ thân là tông trưởng tử kế thừa vị trí Phiệt chủ, nhưng lại không sinh được một người con trai nào, tuy rằng nạp nhiều thiếp nhưng nhiều năm qua cũng chỉ sinh được một cô con gái, từ đó về sau không sinh tiếp nữa. Lang trung đều nói ông năm xưa khi đi Tây Vực du ngoạn bị tuyết lở lạc đường, thời gian nằm băng uống tuyệt đã làm tổn thương đến thận thủy.
Vì thế, Độc Cô Phiệt chủ rất không vừa mắt với cô con gái duy nhất này, cảm thấy nó sinh ra phá hủy phong thủy của nhà mình. Từ nhỏ không đánh thì mắng, lạnh lùng với nàng, vị tiểu Công chúa bình thường cao thượng lại bị phụ thân quản chế vô cùng nghiêm khắc đến đáng thương.
Đáng tiếc, Độc Cô Phiệt chủ khám vô số danh y, uống không biết bao nhiêu thuốc nhưng vẫn chẳng thể có con trai, sức khỏe càng ngày càng yếu, càng không thể có con nối dòng được nữa. Cứ như thế, đợi khi ông tuổi tác cao hơn chút nữa, quyền lợi gia tộc phải từng bước chuyển giao cho nhị đệ nhất phòng kia.
Nhưng quan hệ của ông và nhị đệ lại không tốt, hơn nữa Nhị đệ lòng dạ cũng không rộng rãi, quyền lực một khi chuyển giao, kết cục của ông như nào có thể đoán trước được rồi. Nhưng đây là quy củ của toàn gia tộc, ông quy củ thể dây dưa không giao được.
Cho nên, trước khi mệnh con gái đến khảo sát Lý Ngư, Độc Cô Phiệt chủ gọi Tiểu Nguyệt đến thư phòng, dặn dò:
- Con đi, nhớ khảo sát kỹ càng tên Lý Ngư kia. Nếu người này xác thực có tài cán có bản lĩnh đảm nhiệm Kế Tự Đường chủ, con hãy làm nữ nhân của hắn.
- Phụ thân!
- Con vẻ mặt gì thế? Khóc tang à, ta nhìn là thấy khó chịu rồi. Cha con còn chưa chết đâu, bày ra bộ dạng đó làm gì. Nhớ kỹ lời ta nói, đó là chuyện duy nhất con có thể làm cho nhà ta đấy, ta không thể nuôi không con mãi được, cút ra ngoài đi.
“Cha muốn dựa vào người kia để Nhị thúc gia kiêng kị ư?”
Tiểu Nguyệt từ bé đã ít lời kỳ thật tâm tư linh hoạt hơn so với bất kỳ ai, nghĩ mình đường đường là trưởng nữ của Độc Cô phiệt nhưng tác dụng sinh tồn duy nhất lại là hòa thân. Tiểu Nguyệt trong lòng đầy đau khổ.
Nhưng phụ thân đã có mệnh nàng không dám không nghe theo, nếu đến đây rồi, đối với nam nhân này, nàng đương nhiên cũng ôm ý niệm trong trứng gà bới tìm xương trong đầu, nhất định phải xem xét thật kỹ.


Bạn cần đăng nhập để bình luận