Tiêu Diêu Du

Chương 357: Nhà trọ Quy Lai




Chương 549: Đều có ưu phiền.
Dương Thiên Diệp đứng trước mặt chúng nữ, làm theo nữ quan dặn dò, làm thế nào để đứng thẳng và đi lại.
Nữ tử vào cung đều phải huấn luyện lễ nghi một thời gian ngắn, để tránh bị thất nghi trước quân vương. Thế nhưng qua một buổi sáng nữ quan này đã ưu ái Dương Thiên Diệp.
Trước đây Dương Thiên Diệp đã được đại nội tổng quản đại Tùy Mặc Bạch Diệm nghiêm khắc chỉ điểm, còn lễ nghi cung đình này, tư thế đứng thẳng đi lại, cho dù nữ quan có yêu cầu khắc nghiệt thì cũng không có một điểm sai sót. Cho nên nàng đã bị gọi tới trước mặt mọi người để làm mẫu. Dương Thiên Diệp là người của tổ thứ ba, mỗi một tổ đều có một nữ quan giảng dạy, cho nên tuy mỗi ngày Dương Thiên Diệp đều đứng đầu tiên trong đội ngũ nhưng cũng không ở cùng một chỗ với Hoa Cô. Bằng không, dung nhan của nàng thay đổi không nhiều, nha đầu Hoa Cô nhất định sẽ nhận được nàng là người đã giả trang thành dì nhỏ.
- Đúng vậy, cứ dựa theo dáng vẻ tự nhiên, động tác, các ngươi cứ luyện tập một phen.
Nữ quan vừa mới nói xong đã thấy thì đằng xa vài cung nga cùng với một mỹ nhân đi tới.
Người nữ quan kia thấy thế lập tức xua tay để mọi người đứng trang nghiêm, mình cũng tránh sang một bên, khiêm nhường vô cùng.
Nơi này là ngự hoa viên, thường sẽ có người đi qua, nhưng nữ quan này không nghiêm cung với những người khác như vậy, chúng thanh tú nữ thấy vậy thì biết là phi tần bậc cao, lập tức cũng lặng ngắt như tờ.
- Nô tỳ bái kiến Dương phi nương nương!
Mỹ nhân được vài cung nữ vây quanh khoan thai đến gần, nữ quan lập tức tiến lên bái lễ.
- Dương phi?
Trong lòng Dương Thiên Diệp hồi hộp, vối đang cúi đầu lại ngảng đầu lên, nhìn nàng kia không chớp mắt.
Nàng kia tầm 24-25 tuổi, mặt trái xoan, dung nhan cực kỳ xinh đẹp. Gien của Dương Quảng thật mạnh mẽ, vị Dương phi này có năm sáu phần giống với Dương Thiên Diệp.
Dương Thiên Diệp đã sớm điều tra chuyện trong cung đình Đại Đường, vừa nghe “Dương phi” thì biết vị này chính là tỷ tỷ của mình, tỷ tỷ cùng cha khác mẹ, trước là công chúa của tiền Tùy.
Hoàng đế có tứ phi, trong đó chỉ có một vị họ Dương, cho nên Dương Thiên Diệp vừa nghe Dương phi lập tức biết chính là tỷ tỷ mình chưa bao giờ gặp mặt.
- Ồ! Là Tề Ngọc à!
Dương phi đứng lại, mỉm cười với nữ quan kia nói:
- Bổn cung ở trong vườn thấy vài ngày trước mưa xối xả nên cá chạy trốn mất không ít, không khỏi cảm thấy mất hứng, ngươi đi bắt thêm bỏ vào đi.
Nữ quan quan kia xưa này đều có chức trách, thanh tú nữ tiến cung đều được điều động tới dạy lễ giáo. Lúc này Dương Phi dặn dò, nữ quan Tề Ngọc vội vâng dạ.
Dương phi dứt lời, lập tức đi trước mà hoàn toàn không để ý trong nhóm thanh tú nữ có một người đang nhìn nàng rưng rưng không chớp mắt, người đó đúng là muội muội cùng cha khác mẹ của mình.
Sau khi Dương phi đi qua, nữ quan kia để mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, mình đi trước ứng phó.
Dương Thiên Diệp vẫn đang nhìn về phía Dương Phi biến mất, si ngốc xuất thần.
Căn cứ theo điều tra của nàng, vị tỷ tỷ này vào lúc ba tuổi được Lý Thế Dân nạp vào trong cung, mười lăm tuổi sinh ra tam hoàng tử Ngô Vương Lý Khác, qua mấy năm lại sinh ra lục hoàng tử Thục Vương Lý Âm, đứng trong hàng tứ phí, địa vị trong cung cực cao.
- Vì sao? Vì sao ngươi lại chính là người cùng giường với Lý Thế Dân, khi có cơ hội xuống tay, ngươi lại không thể báo thù cho vi phụ?
Dương Thiên Diệp nắm chặt tay, đầu ngón tay đâm vào lòng bàn tay nhưng trong lòng còn đau đớn hơn. Thế nhưng, ông trời vốn vô tình. Vị công chúa điện hạ này từ khi ra đời kỳ thật còn chưa nhìn thấy Dương Quảng mấy lần, tình phụ tử thiếu mất vài phần thân tình. Mà chuyện thay đổi triều đại lại dễ dàng khiến người ta không để ý tới thù cá nhân, vị công chúa này cũng không giống như Dương Thiên Diệp, từ nhỏ đã bị Thái giám dung nhập nhiều quan niệm như vậy, làm sao có thể chấp nhấp như nàng?
- Vị kia chính là Dương phi nương nương à, thật đẹp nha!
- Vậy còn phải nói, người ta là đế nữ tiền triều, lại sinh cho Hoàng thượng hai hoàng tử, địa vị rất ổn đấy.
- A! Đế nữ tiền triều à? Nàng ta không oán hận Thánh Thượng sao?
- Ai! Tùy Văn Đế có Tuyên Hoa phu nhân, còn không phải là Ninh Viễn công chúa Trần Quốc tiền triều à? Tùy Dương Đế có Hoàng Hậu Tiêu Thị chẳng phải là công chúa Lương Quốc tiền triều à? Còn không phải là sinh con dưỡng cái cho trượng phu của các nàng, người nào nghĩ báo thù là nhiệm vụ của mình chứ? Chuyện giang sơn xã tắc, nữ nhân chúng ta…
Tú nữ bên cạnh líu ríu bàn về chuyện này, Dương Thiên Diệp nghe vào trong tai tinh thần càng thêm chán nản.
Con không báo thù cho vi phụ, không phải là con!
Có thể họ đã quên thù cha, nhưng ta sẽ không!
Ta muốn noi theo hiếu nữ Câu Ngọc thời Hán!
Dương Thiên Diệp âm thầm hạ quyết tâm, nhưng trong lòng lại nghĩ tới chất vấn của Lý Ngư với nàng. Đúng vậy, người sát hại phụ thân nàng sớm đã chết rồi, đơn giản là Lý gia là người cuối cùng đạt được thiên hạ này, tính món nợ này trên đầu Lý gia có đúng không?
Ta đến tột cùng là vì cái gì mà kiên trì tới hiện tại, lúc này sao lại ở nơi này?
Dương Thiên Diệp nhất thời chán nản.

Khúc Giang, tại Phù Dung lầu. Triệu Tiết và Đỗ Hà đang uống rượu trên lầu cùng nhau ra khỏi Phù Dung lầu loạng choạng đi tới bên hồ Khúc Giang. Thời tiết bây giờ không thích hợp đi du hồ, hoa sen ở bờ hồ hơn phân nửa đã héo tàn, một dấu hiệu tàn bại. Bên bờ hồ chỉ có ba thuyền nhỏ, phần lớn người cầm lái đang nhám chán nói chuyện phiếm chờ khách tới cửa.
Hai người tới bên hồ, Đỗ Hà cảm giác chưa hết say nên lôi kéo Triệu Tiết lảo đảo liếc nhìn chiếc thuyền nhỏ bên bờ hồ, người cầm lái dáng người khôi ngô đứng ở đầu thuyền. Lôi Triệu Tiết đi tới nói:
- Nhà đò, chở hai ta tới hồ Nhất Đãng. Chuẩn bị chút tôm cá và chuẩ bị ít rượu.
Thuyền phu gặp khách tới, vội vàng vâng dạ, giúp hai người lên thuyền. Những thuyền phu khác nhất thời hối hận, sớm biết có khách bậc này tới cửa thì đã đón ở đầu thuyền, không duyên cớ bị người này đoạt chuyện làm ăn.
Vài tên tùy tùng của Đỗ Hà và Triệu Tiết thấy thuyền quá nhỏ, nếu đi lên thì không khỏi chật chội, nhưng lại lo lắng chủ nhân say rượu lại đi thuyền, vội thét to người cầm lai ở bờ biến, chở bọn họ đi trên hồ, cũng không đi xa, chỉ đi theo chiếc thuyền ở phía trước.
Vài người cầm lái mừng rỡ, vội vàng chạy tới tiếp sinh ý.
Từ lúc Đỗ Hà và Triệu Tiết đi ra khỏi Phù Dung lầu, phía sau có hai người khách uống rượu đi theo ra ngoài, chỉ có điều hai người này còn có một đám tùy tùng, khi còn uống rượu có khách không tiện tới gần. Lúc này thấy hai người lên thuyền, hai khách uống rượu nhìn nhau cười lập tức rời đi.
Lý Thừa Càn có ý đồ mưu phản, thực chỉ có Hoàng đế Lý Thế Dân hiểu rõ trong lòng sao?
Cũng không phải! Phát hiện sớm hơn Lý Thế Dân một bước chính là Ngụy Vương Lý Thái!
Lý Thái coi Thái Tử ca ca là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của mình, vẫn luôn theo dõi hắn, muốn tìm lỗi của hắn. Vì thế cho nên Lý Thừa Càn có dị động, ngược lại Lý Thái sớm phát hiện, chỉ có điều Lý Thái biết không thể tỉ mỉ bằng Lý Thế Dân, cũng không ngờ Thái Tử lại muốn tạo phản.
Gã chỉ dựa vào Lý Thừa Càn dị động, cảm giác hắn dường như muốn làm cái gì đó không thể lộ ra ngoài ánh sáng cho nên phân phó người giám sát chặt chẽ Thái Tử hơn nữa. Mà gần đây Đỗ Hà và Triệu Tiết tiếp xúc với Thái Tử thường xuyên, đương nhiên cũng thành đối tượng bám đuôi của bọn họ.
Đỗ Hà và Triệu Tiết vừa ra phủ đã bị bọn họ theo dõi, cho đến lúc này đã thay đổi bốn người theo dõi, mà người đi theo thuyền của hai vị kia Đỗ Hà và Triệu Tiết lại là hộ vệ Thiết Vô Hoàn được Ngụy Vương Lý Thái thưởng thức nhất!
- Ai, ta và ngươi khổ tâm mưu hoa thật lâu, toàn bộ lại làm mai mối cho người khác!
Thuyền lay động đến giữa hồ, cá chưng cũng đã xong. Trám liêu đã có sẵn, đều đặt lên, tự mình điều phối cũng được. Thiết Vô Hoàn đưa cá chưng, tôm chưng đặt lên trên bàn, rồi trở lại đầu thuyền, đè ép lửa than, dùng cao ổn định thuyền.
Trong khoang thuyền, Triệu Tiết chán nản oán trách một câu.
Đầu thuyền, Thiết Vô Hoàn cái lỗ tai giật giật nhìn hồ nước, nghe những lời này của y một cách rõ ràng.
Triệu Tiết là con trai của Trường Quảng ngũ công chúa con gái Thái THượng Hoàng Lý Uyên. Vị Trường Quảng công chúa này khi cha nàng còn là Đại Tùy Đường Quốc công đã gả cho một người tên là Triệu Từ Cảnh, đương nhiên chính là thông gia chính trị. Khi thiên hạ đại loạn, thông gia chính trị giữa hai nhà cũng vỡ tan.
Đại Đường Quốc công Lý Uyên thay đổi nhanh chóng biến thành Đại Đường Hoàng Đế, lập tức cho con gái của mình một vị phò mã khác là Dương Sư Đạo. Vị công chúa này đích thực có chút đa tài, trình đồ vẽ tranh làm thơ cực cao, tuy nhiên những thứ này không liên quan gì đến tinh cảm sâu đậm.
Vị tài nữ công chúa này có sinh hoạt cá nhân khá là phóng đãng. Triệu Tiết là đứa con mà nàng cùng chồng trước sinh ra, khi nàng tái giá vốn không được chào đón, hơn nữa thanh danh mẫu thân không được tốt lắm, hắn thường bị hoàng thân quốc thích cười nhạo cho nên khá phản nghịch.
Đây cũng là lý do mà hắn đầu nhập vào Thái Tử, là nguyên nhân chủ yếu, hắn phải chứng minh chính mình, hắn muốn hãnh diện.
Mà Đỗ Hà thì sao? Vị này là ái tử của danh thần đại Đại Đường Đỗ Như Hối, không có sự khổ sở này nhưng hắn bị ái nữ Lý Thế Dân chọn trúng, đem công chúa thứ mười sáu Thành Dương công chúa gả cho hắn.
Thành Dương công chúa và Đỗ Hà không hòa hợp, hai người giống như trời sinh không hợp, hai người thành thân mấy năm đến nay không sinh được một đứa con, đủ thấy quan hệ hai người ác liệt thế nào.
Trong lịch sử, vị Thành Dương công chúa này sau này tái giá với Tiết Quán, sinh cho Tiết Quán ba con trai, trong đó con trai út tên là Tiết Thiệu, chính là người mà Thái Bình công chúa đại danh đỉnh đỉnh rất yêu.
So sánh hai người đủ có thể nhìn ra quan hệ vợ chồng hai người rất ác liệt, một là huyết khí phương cương, một là thiếu nữ thướt tha, vốn nên là thời điểm nhiệt tình, nhưng chuyện phòng the của hai người chưa được vài lần, ở chung cực không hài hòa.
Cho nên Đỗ Hà không hạnh phúc, cũng được Thái Tử Lý Thừa Càn tin cậy. Hắn phải chấn hưng phu cương, trừ phi là lập nhiều công lớn mà không cần dựa vào thân phận phò mã, đổi lấy tước vị Tương Dương quận công chó má này.
Nhưng hôm nay, hết thảy đều thành vô ích.
Ở trong kế hoạch của Tô Hữu Đạo, hai người bọn họ có thể có có thể không. Một khi Thái Tử binh biến thành công, ngồi trên ngôi vị hoàng đế, tình cảnh của họn họ cũng không có biến hóa gì lớn. Khát vọng cả đời của hai người bọn họ u sầu nan giản cho nên mới hẹn nhau chạy tới Phù Dung lầu uống rượu. Lúc này lên thuyền, ở đây chỉ có môt người chèo thuyền vụng về chất phác ngồi ở mũi thuyền, hai người không cố kỵ nữa, vừa ăn vừa uống rượu, vừa càu nhàu, có hơi rượu hai người càng không e dè người một lời ta một câu, nói ra bí mật sập trời.
Thiết Vô Hoàn lá gan lớn nhưng gã ngồi ở mũi thuyền, nghe được lời nói của hai người trong men say, nói ra đại bí mật, giật mình suýt ngã xuống nước:
- Ông trời ơi…Đông cung Thái Tử tạo phản Hoàng đế phụ thân hắn?
Thiết Vô Hoàn gần như không còn tin vào lỗ tai của mình!


Bạn cần đăng nhập để bình luận