Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 111: Đi săn trong núi

Em gái kiểu thanh thuần này, mười người thì chín người có dáng người “trẻ em”, nói một cách đơn giản chính là ngực phẳng.
Diệc Thanh Thanh cũng không ngoại lệ, nhưng sau khi uống dưỡng nhan hoàn, chỗ nào đó phát dục lần nữa.
Không phải kiểu khoa trương, nhưng phù hợp với dáng người của cô thong thả điều chỉnh.
Cho nên thứ tốt như vậy, tóm được cơ hội thì phải nhân lên.
Chỉ cần có thể nhân cơ hội chạm vào anh đánh dấu, mỗi ngày cô bưng trà rót nước cho điểm đánh dấu di động này cũng không sao.
Cho nên Diệc Thanh Thanh thật lòng cảm ơn anh.
Vân Cô Viễn ngoại trừ cung, còn làm túi đựng mũi tên và mười mũi tên cho cô.
Diệc Thanh Thanh thử cung một lát, nhắm chuẩn sau cửa bắn ra.
Vân Cô Viễn nhìn động tác thuần thục hợp tiêu chuẩn của cô, bắn tên vô cùng lưu loát, lực cũng không tệ, mũi tên cắm vào ván cửa chiều sâu không nông, tán dương:
“Tiễn pháp rất tốt!”
Diệc Thanh Thanh xấu hổ quay đầu: “Chuyện đó, tôi nhắm chuẩn chính giữa ván cửa.”
Vân Cô Viễn lại nhìn thoáng qua mũi tên ở phía dưới chỗ giữa ván cửa, lần đầu tiên học trợn tròn mắt nói dối:
“Rất chuẩn.”
Diệc Thanh Thanh: “…”
Không cần phải như vậy mà, cô cũng có mắt nhìn.
Nếu ánh mắt của Vân Cô Viễn thực sự không tốt, anh cũng không thể lần nào khi cô dạy anh nấu ăn, anh luôn bắt được con mồi tươi.

Tuy bắn không chuẩn lắm, nhưng là vì kỹ thuật của cô chưa thuần thục, sao có thể trong thời gian ngắn bách phát bách trúng, cung này sử dụng vẫn rất thoải mái.
“Em định khi nào lên núi đi săn? Có cần anh đi cùng không?” Vân Cô Viễn nói, với tiễn pháp này, anh hơi lo lắng cô tay không mà về.
Diệc Thanh Thanh lắc đầu: “Tính toán sắp tới đi thử một lát, đã lâu không sử dụng cung, có chút mới lạ, nhưng mà một mình tôi không sao đâu.”
Dù sao có thể hay không, trong lòng cô không rõ, nhưng tiễn pháp này không luyện tới mức độ nhất định, hoạt động đi săn của cô vẫn nên cố gắng đừng để những người khác tham dự.
Dù sao học hình thức dạy học kỹ năng hiệu suất vẫn rất cao, còn có tốc độ thời gian khác biệt, cô không chút nghi ngờ chỉ cần cô dùng nhiều thời gian vào chuyện này, chắc chắn sẽ tiến bộ vượt bậc.
Nhưng loại tiến bộ này, sẽ không quá bình thường dưới cái nhìn của người khác.
Bởi vì mỗi ngày đều phải đi làm, thường ngày chỉ giữa trưa và buổi chiều tan làm mới có thời gian lên núi, còn chưa chắc tìm được con mồi cho cô luyện tập.
Chút ít thời gian như vậy, không có ai hướng dẫn, tự mình có thể luyện ra tên tuổi gì?
Lúc này lấy cớ nói đã lâu không cầm cung nên mới lạ, sau đó tiến bộ vượt bậc cũng có thể nói thông.
Nhưng nếu đồng ý đi cùng với Vân Cô Viễn, vậy thì không tiện giải thích.
Đây cũng là nguyên nhân cô kiên trì không yêu đương trong thời gian tới.
Quan hệ quá thân mật, có một số việc không tiện từ chối, ở bên nhau nhiều sẽ khó bảo mật.
Sau này vào đại học còn đỡ hơn chút, không giống hiện giờ mọi người đều ở khu thanh niên trí thức, có chút động tĩnh xung quanh đều nghe thấy được rõ ràng.
Nếu yêu đương phân tán tinh lực thì không nói, người khác không biết mỗi ngày bạn đang làm gì, người yêu của bạn còn có thể không biết sao?
Cho dù không biết, làm người yêu, anh ta có tư cách tới tìm bạn bất cứ lúc nào, có tư cách dò hỏi sắp xếp hằng ngày của bạn, như vậy chuyện mỗi ngày bạn ngủ ngon trong phòng là có thể học được một đống kỹ năng còn có thể giấu được sao?
Sau khi vào đại học, ít nhất không ở gần nhau, thì có nhiều đường sống hơn.
Bị từ chối Vân Cô Viễn hơi thất vọng, nhưng kết quả này nằm trong dự liệu của anh.
Cô sẽ không thích mọi chuyện ỷ vào người khác.
Ngày hôm sau trời trong, tiếng còi báo hiệu làm việc đúng giờ vang lên.
Diệc Thanh Thanh nhanh chóng rời giường.
Ngày hôm qua mưa cả ngày, hôm nay trong ruộng còn rất ẩm ướt, cô cũng không cần tưới nước cho rau ở đất phần trăm, tiết kiệm không ít việc.
Buổi sáng cô làm mấy cái bánh rau hẹ cho mình, ăn hai cái, dư lại đều cho hết vào không gian tùy thân.
Còn chuẩn bị một thung trà lạnh mát lạnh, cũng bỏ vào không gian.
Đây là cơm trưa và cơm tối của cô, hôm nay cô muốn lên núi thử đi săn.
Giữa trưa tan làm tiện đường về nhà lấy ít đồ, sau đó cõng sọt lên núi từ cửa sau.
Bẫy cô học tốt nhất là bẫy chuyên bắt thỏ con, cho nên mục tiêu hôm nay của cô chính là thỏ.
Ngày hôm qua vừa mới mưa xong, rất nhiều dấu vết trong rừng đã bị nước mưa hủy diệt, cô muốn tìm tung tích của con thỏ cũng không dễ dàng gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận