Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 324: Đây là nhà cô!

Chỗ bến đợi Triệu Hương Lan kéo Diệc Kiến Thiết, Diệc Chí Cương đứng bên cạnh Diệc Kiến Thiết, trong lòng Diệc Chí Cương còn ôm đứa bé mấy tháng.
Động tác của ba người đều nhất trí, tất cả kiễng chân nhìn xung quanh, là già trẻ cùng nhau tới đón.
“Mau nhìn, con gái ở đằng đó!”
Vẫn là đôi mắt của Triệu Hương Lan lợi hại nhất, dẫn đầu phát hiện con gái ngày đêm bà ấy mong nhớ.
“Thanh Thanh!” Vừa gọi bà ấy vừa kéo người đàn ông nhà mình và con trai chen tới bên đó, nhưng mà nhà ga quá ồn ào, âm thanh bao phủ ở trong dòng người.
Diệc Thanh Thanh cũng tìm được người nhà, lúc trước lấy được vé xe xong cô đã phát điện báo về nhà, nói thời gian mình trở về, mẹ cô đã sớm nói sẽ đến nhà ga đón cô.
Lúc này mơ hồ nghe thấy được có người đang gọi tên mình, cô nhìn qua theo bản năng, thì thấy được mẹ vẫy tay với cô, còn có cha luôn im lặng đi theo mẹ, nhưng khi thấy con gái nhìn qua trên mặt không nhịn được xuất hiện nụ cười, còn có anh trai ôm đứa bé, còn vừa vẫy tay vừa mở đường cho cha mẹ.
Đứa bé trong lòng anh trai cũng rất thú vị, cũng vung vẩy tay nhỏ lên.
Đôi mắt của Diệc Thanh Thanh nóng lên, đây là nhà cô!
Cô chạy về bên đó theo bản năng.
“Ai da… Chậm một chút…”
Triệu Hương Lan và Diệc Kiến Thiết nhìn trái tim đã sắp nhảy ra ngoài, con gái yêu kiều mềm mại của bọn họ, cõng sọt to như thế thoạt nhìn có thể đè chết người.
Tay còn cầm tay nải nhỏ, còn chạy nhanh như vậy, sợ cô té ngã.
Diệc Thanh Thanh vẫn vòng qua anh trai cô như trước, nhào vào trong lòng cha mẹ:
“Cha mẹ, con rất nhớ hai người!”
“Đã trở về thì tốt! Đã trở về thì tốt!” Triệu Hương Lan lén lau nước mắt.
Diệc Kiến Thiết nhẹ nhàng vỗ lưng bà ấy.
“Trong mắt Thanh Thanh chỉ có cha mẹ, không nhớ anh trai này!” Diệc Chí Cương trêu ghẹo nói.
“Đương nhiên rồi ạ, anh chỉ có thể xếp thứ ba!” Diệc Thanh Thanh tức giận nói.
Lập tức tìm được cảm giác cãi nhau với anh trai cô như khi còn nhỏ.
Trước khi khôi phục ký ức, Diệc Thanh Thanh có chút oán trách anh trai này.
Bởi vì do anh ta ngốc nghếch tìm một chị dâu như vậy, gián tiếp hại chết “nguyên chủ”.
Nhưng mà vì trong trí nhớ của “nguyên chủ” có quan hệ rất tốt với anh trai này của cô ấy, anh trai này ngoại trừ cưới Lưu Mỹ Lệ ra, những chuyện còn lại đều đứng về phía người nhà.
Khi chị dâu cũ kia có ý đồ tính kế hôn sự của cô, anh ta cũng không nghe lời vợ, trong nhà ngoại trừ chị dâu không có ý tốt kia ra, thì không có ai đồng ý.
“Nguyên chủ” đơn thuần là vì bình thường mọi người đều đi làm, trong nhà chỉ có cô ấy và chị dâu, bị chị dâu dạy nhiều thứ không tốt nên nghĩ quẩn trong lòng.
Sau đó bị tuyên truyền cổ xúy thanh niên trí thức xuống nông thôn vĩ đại cỡ nào, chính nghĩa cỡ nào, nên nghĩ không tìm được công việc, xuống nông thôn làm thanh niên trí thức cũng không tệ lắm, tránh cho mỗi ngày ở nhà bị chị dâu ghét bỏ.
Anh trai cô ấy lớn như vậy cũng chỉ vì đền bù sai lầm của mình đối với cô gái người ta, mới đấu tranh với người trong nhà một lần, là người thành thật, chẳng qua không nghĩ tới bị người ta lừa.
Bởi vì nguyên nhân “nguyên chủ” chết hiểu lầm, trước khi Diệc Thanh Thanh xuống nông thôn vẫn luôn tương đối lạnh nhạt với anh trai này.
Nhưng mà khi cô tới đến khi xuống nông thôn cũng chỉ có mấy ngày, cơ hội giao lưu không có nhiều lắm, người trong nhà không phát hiện ra là bình thường.
Sau khi khôi phục ký ức, nhận thức lúc trước đều bị lật đổ hết.
Nguyên chủ không tồn tại, cho nên nguyên nhân cô xuyên qua cũng không phải là do nguyên chủ phát sốt chết.
Cô là thai xuyên tới, chẳng qua không có ký ức lúc trước, phát sốt khôi phục ký ức trước khi nhảy đài trọng sinh của cô.
Tuy phát sốt nghiêm trọng, nhưng vì cảm lạnh khiến phát sốt nửa buổi tối đã trực tiếp sốt chết vẫn rất khó.
Lúc trước Diệc Thanh Thanh còn tưởng rằng là niên đại này vật tư thiếu thốn, cơ thể người tương đối yếu ớt mới phát sốt tử vong!
Buồn khổ một lúc lâu hóa ra là cô hiểu lầm, không có người chết, tổn thất của cô chỉ là trời xui đất khiến bị hại chủ động đăng ký xuống nông thôn.
Cho nên tuy nhân phẩm của anh trai cô quá đoan chính, còn không biết nhìn người, nhưng đối với em gái này cũng không có sai lầm gì không thể tha thứ.
Thời gian dài như vậy, thỉnh thoảng đọc thư mẹ gửi thấy anh trai cô đã trưởng thành, chút ngăn cách này lập tức không còn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận