Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 646: Pháp bảo làm giàu

Cho nên tôi suy đoán, bên trên sẽ nhanh chóng thả lỏng chuyện quản lý khống chế, đến lúc đó chúng ta có thể buông tay kiếm tiền. Khi chính sách vừa mới thả lỏng, đối thủ cạnh tranh còn chưa nhiều lắm, chúng ta chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng trước, một bước nhanh từng bước nhanh, là có thể nhanh chóng tích lũy ưu thế, tích lũy tư bản, giống như quả cầu tuyết càng lăn càng to. Đến lúc đó chúng ta có thể thực hiện mộng tưởng cùng nhau làm phú bà, càng không cần sầu chuyện tiền mua nhà!”
Cô ấy vừa nói xong, những người khác đều im lặng nhìn cô ấy.
“Sao thế? Sao không nói lời nào? Lời tôi nói có vấn đề gì ư?” Lý Mộng Tuyết nghĩ phản ứng này không đúng lắm, đoạn lời nói này là cô ấy khổ sở suy nghĩ mấy ngày, còn từng đến thư viện điều tra tư liệu liên quan tới kinh tế học, mới tổng kết ra phân tích nói có sách mách có chứng như thế?
Có sức thuyết phục cỡ nào!
Sao lại có phản ứng như vậy?
“Mộng Tuyết, cô đúng là lợi hại! Kinh tế, chính sách gì đó, vừa nghe là cảm thấy đặc biệt có sức thuyết phục!” Vương Linh Linh lập tức cổ vũ, đặc biệt khen ngợi.
Tiền Lai Lai nhìn về phía cô ấy: “Cô nghe hiểu sao? Cái gì là thị trường? Cái gì là quan hệ cung cầu? Còn có phân chia tài nguyên là có ý gì?”
Vương Linh Linh: “Ồ, tuy tôi không hiểu rõ lắm, nhưng mà nghe thôi đã thấy rất lợi hại! Mộng Tuyết là học ngành này, chắc chắn biết nhiều hơn chúng ta!”
“Cô nói cũng có đạo lý.” Tuy Tiền Lai Lai có một số từ không quá hiểu, nhưng cô ấy cũng dành thời gian đọc sách về phương diện kinh tế học, tuy không nhiều lắm nhưng cảm thấy những lời Lý Mộng Tuyết nói đều nói có sách mách có chứng.
Diệc Thanh Thanh lại lau mắt mà nhìn đối với đồng chí Đại Kim Hoa lần nữa, không thể không nói, trong việc tìm được lý do thích hợp cho việc mình biết tình hình phát triển của tương lai, đồng chí Đại Kim Hoa đúng là thiên phú dị bẩm, cô hổ thẹn không bằng.
Đồng chí Đại Kim Hoa học chuyên ngành tài chính ở đại học Đế Đô đúng là không học uổng phí, phân tích này đều có thể thuyết phục cô.
Đổi lại góc đô là người đứng trước mặt tương lai không biết, cũng sẽ cảm thấy phân tích của cô ấy vô cùng có đạo lý.
“Tôi cũng cảm thấy mấy năm gần đây các phương diện chính sách thay đổi rất nhiều, tổng thể là càng lúc càng thả lỏng hơn.” Trần Chí Hòa cũng nói: “Giống như khôi phục thi đại học, thanh niên trí thức trở về thành phố, phần tử trí thức trở về nước đều khiến cho người ta có loại cảm giác này.”
Tuy Cao Ứng Hòa không nói gì, nhưng cũng gật đầu bày tỏ tán thành.
Anh ta đã sớm biết Mộng Tuyết kiếm tiền ở chợ đen, cũng không cảm thấy có vấn đề gì, anh ta cũng không phải là người cổ hủ, mấy năm nay chính sách nào đó đúng là quá tệ, cũng may hiện giờ chậm rãi tốt hơn.
“Mộng Tuyết, cô nói xem rốt cuộc là chúng ta nên chuẩn bị gì?” Vương Linh Linh hỏi.
Những chính sách đó thay đổi, còn có phỏng đoán liên quan tới thế cục cô ấy đều không hiểu lắm, nhưng mà cô ấy biết đi theo chị em làm không có sai!
“Đúng vậy, cho dù sau này cho phép lén giao dịch, mọi người đều sẽ tham dự vào, chúng ta có thể làm càng tốt hơn so với những người khác sao?” Tiền Lai Lai nghĩ tương đối nhiều: “Giao dịch thì giao dịch, đến lúc đó có thể hấp dẫn người khác giao dịch đồ vật mới được. Nếu chúng ta còn ở nông thôn thì còn có đất, có thể trồng rau bán, nhưng hiện giờ chúng ta đều ở trường đi học, thậm chí không có nhiều thời gian nhàn rỗi? Càng không thể lấy ra được đồ giao dịch, ưu thế ở chỗ nào?”
“Chuyện này thì phải nói tới đồng chí Tiểu Kim Hoa pháp bảo làm giàu của chúng ta.” Lý Mộng Tuyết hắng giọng một tiếng, đứng dậy, vẻ mặt trân trọng nói: “Xin cho phép tôi long trọng giới thiệu cho mọi người, vị này chính là đại sư trù nghệ nắm giữ cách làm nhiều loại điểm tâm, đồ khô, nước chấm, người thừa kế trung y nắm giữ nhiều phương thuốc dưỡng da, còn là đại sư may biết rõ các loại phương thức cắt may, đồng thời cũng là đồng chí Tiểu Kim Hoa pháp bảo làm giàu của chúng ta! Mọi người vỗ tay chào mừng đi!”
“Bốp bốp bốp!”
Những người khác động tác nhất trí nhìn về phía cô.
Diệc Thanh Thanh: “…”
Làm long trọng như thế, không được tự nhiên lắm, nếu có thể đổi Tiểu Kim Hoa thành Diệc Thanh Thanh thì càng hoàn mỹ.
“Thanh Thanh, thật vậy sao? Cô còn biết trung y à?” Vương Linh Linh kinh ngạc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận