Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 380: Khí

Tiêu 100 điểm đánh dấu, trực tiếp khiến tốc độ học tập kỹ năng của cô tăng nhanh một mảng rộng!
Dùng lâu dài, đừng nói là kỹ năng xếp giấy đạt tới cấp 6 siêu phàm, kỹ năng khác cũng có thể nghĩ.
Kỹ năng học được tới tay thì chính là của mình, tương lai chết đi xuống âm thế, cô cũng có thể dựa vào tay nghề kỹ năng siêu phàm kiếm cơm!
Đáng tiếc tăng tốc thời gian là dựa theo thế giới chính cũng là thời gian trong hiện thức, nếu không cô tiến vào không gian tùy thân, lại tiến vào hình thức dạy học kỹ năng, còn có thể 3 lần cộng 3 lần.
Diệc Thanh Thanh lập tức tỉnh lại, vốn dĩ lúc này cách thời gian cô thường ngủ chỉ chưa tới 1 tiếng.
E rằng tắm rửa xong thì không có nhiều thời gian học tập.
Nhưng hiện giờ cô có thẻ tăng tốc thời gấp 3, tuy thời gian tăng tốc lấy bên ngoài làm cơ sở tính toán, nhưng thời gian ở trong hình thức dạy học kỹ năng của cô tương đương với gấp đôi hiệu quả của thẻ tăng tốc.
Diệc Thanh Thanh thử một lát, hai loại hiệu quả này đúng là có thể cộng gộp.
Cộng gộp vào, thì tương đương với tăng 6 lần, bên ngoài 10 phút, trong hình thức dạy học kỹ năng là 1 tiếng, cách thời gian ngủ còn nửa tiếng, cô có thể học được 3 tiếng rồi ngủ.
Tương đương với kiếm trở lại thời gian tế bái hôm nay, không chậm trễ việc học của cô chút nào.
Tốn điểm đánh dấu, phải nỗ lực dùng, dùng càng nhiều, bốn bỏ năm lên sẽ kiếm được ít trở về!
Chính vì ôm tâm tư như vậy, sức mạnh học tập của Diệc Thanh Thanh càng đầy đủ.
Trên không nóc nhà, các thầy cô xếp hàng đợi báo mộng.
Âm sai ngoài biên chế học Vân nào đó đứng một bên với âm sai nghiệp vụ báo mộng anh gọi tới.
“Đại nhân, khí hộ thể trên người đồ đệ của tôi là gì thế?” Ông Dịch đứng đầu tiên nhét cho mỗi âm sai một viên kim nguyên bảo, hỏi thăm.
Dưới thị giác của âm hồn, phòng của Diệc Thanh Thanh không khác gì phòng của những người khác.
Nhưng một khi âm hồn tới gần, thì sẽ bị một dòng khí ngăn cản, không thể tiến vào trong.
Khí này giống hệt khí trên người Diệc Thanh Thanh.
“Đây là hào quang hộ thể hộ trạch của lão sư phụ ngành sản xuất mai táng hành nghề lâu năm dưỡng ra, phải đi đúng con đường, tìm đúng cửa mới được, thời buổi này càng ngày càng ít thấy. Đồ đệ của ông còn trẻ tuổi đã có tay nghề này, sau này ông không cần sầu nữa!”
Tâm trạng của âm sai tốt giải thích với bọn họ, hôm nay anh ta cũng kiếm được không ít, mấy năm nay dương thế tế bái cho tổ tông người thân đều ít đi nhiều, càng đừng nói là bọn họ.
Hơn nữa chất lượng của nguyên bảo thực sự không tệ, không phải đống tiền cấp thấp khác có thể so sánh được, tạo quan hệ tốt nói không chừng sau này còn kiếm được khoản thu nhập thêm.
“Đương nhiên, học trò của tôi biết rất nhiều, cậu nhìn con bé có nhiều thầy cô như vậy là hiểu được!” Đây là lần đầu tiên ông Dịch gặp Diệc Thanh Thanh, nhưng vô cùng yêu thích cô học trò này.
“Đại nhân, Thanh Thanh đã ngủ chưa? Thời gian không còn sớm nữa, năm sáu giờ sáng đã phải dậy xuống ruộng làm việc, ngủ muộn như thế sao cơ thể chịu đựng nổi!” Trịnh Tri Âm hỏi.
Bọn họ đã ở đây đợi một lúc lâu, thấy Diệc Thanh Thanh ngủ muộn như vậy, bà ấy không nhịn được hơi lo lắng.
Âm sai cũng không tốt hơn âm hồn chỗ nào, tuy nhà này có khí hộ trạch, trong tình huống chủ nhà ở đây, không nhận được lời mời bọn họ tùy tiện tiến vào cũng là làm trái với quy định.
Bọn họ chỉ có thể dùng năng lực báo mông xem người bên trong ngủ chưa, chỉ có ngủ rồi, báo mộng mới có thể thành công.
“Chưa, đợi thêm một lát.” Âm sai thử xong rồi nói.
Lại đợi nửa tiếng, anh ta mới gật đầu nói được rồi.
Ông Dịch là người đầu tiên tiến vào giấc mơ, ông ấy có một đống chuyện cần làm.
Đầu tiên là làm quen với học trò cưng của mình một lát, còn phải hỏi tiến độ học tập của cô, nhìn tình hình học tập của cô, truyền thụ một chút kinh nghiệm nhân sinh của mình.
Sau đó hai thầy trò giao lưu tình cảm, cuối cùng cũng là quan trọng nhất, còn phải bảo cô học trung y với mình nhiều, làm nghệ thuật không có tiền đồ, lãng phí thời gian, còn không bằng đọc thêm mấy đơn thuốc!

Có quá nhiều chuyện, vừa nói là nói một lúc lâu.
Vốn dĩ thời gian tối nay cũng đủ dài, tốc độ dòng chảy thời gian trong mơ càng nhanh, những người khác đợi cũng không vội.
Nhưng âm sai đột nhiên phát hiện không đúng: “Không hay rồi, cô ấy sắp tỉnh, ba người mau vào giấc mộng đi, tốc độ lại điều chỉnh nhanh hơn cho mọi người!”
Trịnh Tri Âm, Lâm Nhất Bạch còn có Vương Văn Dương sửng sốt, hiện giờ còn chưa tới 2 giờ sáng mà, sao lại sắp tỉnh?

Bạn cần đăng nhập để bình luận