Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 559: Gầy như ma 1

Bắt đầu tiết thí nghiệm.
Phần lớn chương trình học môn này, Diệc Thanh Thanh chỉ chuẩn bị bài đơn giản trong hình thức dạy học kỹ năng, không học quá nhiều.
Cho nên lần này đi học cô cũng nghiêm túc như những người khác, ngoại trừ ghi chép ít hơn một chút, nhưng cũng đang dốc toàn lực hấp thu tri thức.
Trong quá trình học có chỗ nào không hiểu, giữa tiết sẽ đi hỏi giáo viên, chẳng qua số lần tương đối ít.
Như vậy cảm giác khoảng cách giữa cô và những người khác lại ít đi một chút.
Học xong sau khi tan học cùng ngày không còn tiết nào khác, hay là buổi tối trước khi đi ngủ cô đều tiến vào trong hình thức dạy học kỹ năng, nghiêm túc học tập lại nội dung tiết thí nghiệm ngày hôm nay một lát, tra những thiếu sót rồi bổ sung, củng cố tri thức.
Khác với trong hiện thực, trong hình thức dạy học kỹ năng, cô có thể tùy ý sử dụng những thiết bị thí nghiệm.
Ở trong hiện thực, thầy cô sẽ vì tiết kiệm hao tổn khi làm thí nghiệm, đã đặt ra rất nhiều lệnh cấm có sẵn cho mọi người.
Tổ quốc hiện giờ thực sự rất nghèo, các phương diện nghiên cứu đều điều kiện gian khổ, tuy nói là tiết thí nghiệm, nhưng cơ hội mọi người chân chính thử đều không nhiều lắm.
Ở trong hình thức dạy học kỹ năng thì không cần lo lắng chuyện này, Diệc Thanh Thanh hoàn toàn có thể tận tình thử lỗi, hình thức dạy học kỹ năng sẽ phản hồi cho cô kết quả giống y như đúc trong hiện thực, nhưng mà tất cả mọi thứ đều có thể khôi phục như cũ, cô cũng không chịu bất cứ thương tổn gì.
Ở trong ý nghĩa nào đó, đây là một phòng thí nghiệm trời cho, thậm chí muốn thay đổi thành thiết bị càng tiên tiến hơn cũng được.
Mọi thứ ở nơi này đều là giả thuyết, mọi thứ liên quan tới học tập kỹ năng đều có thể biến ra.
Lượng chương trình học mỗi ngày trong học kỳ này không khác học kỳ 1 lắm, nhưng độ khó của chương trình học tăng lên.
Không chỉ chuyên ngành điều chế thuốc của bọn họ như vậy, mấy chuyên ngành khác cũng giống thế.
Dùng cách nói châm chọc của Lý Mộng Tuyết mỗi đêm nương theo không gian siêu thị để chuẩn bị bài nói mà nói, chính là học đại học giống y như học cấp 3.
Thậm chí còn gian khổ hơn thời gian cô ấy học cấp 3 trong kiếp trước, nhiệm vụ còn nặng.
Cuộc sống bị học tập lấp đầy luôn trôi qua rất nhanh, trải qua khoảng thời gian cảm thấy vội không thở nổi, đợi thật sự qua đi quay đầu lại nhìn, lại cảm thấy phong phú khó quên.
Hạ đi thu tới, mùa đông cũng lặng yên tiến đến.
Chỉ trong nháy mắt đã đến cuối học kỳ.
Lần này hai chuyên ngành trung y điều chế thuốc và công nghệ điều chế thuốc đều có thời gian thi khác nhau, thời gian thi cũng dài hơn, Diệc Thanh Thanh và Trần Chân thi hai chuyên ngành có thể tham gia thi tất cả các môn.
Những bạn học khác chỉ cần thi chuyên ngành của mình, trong thời gian thi cũng có càng nhiều thời gian ôn tập hơn.
Thi tận năm ngày.
Ba ngày sau, khi tới trường học lấy phiếu điểm, sinh viên chuyên ngành khác đều không nhịn được tới mục thông báo của lớp điều chế thuốc nhìn xem thành tích của hai sinh viên học cùng lúc hai chuyên ngành.
Thành tích của Diệc Thanh Thanh không khác gì năm trước, chẳng qua thêm thành tích của chuyên ngành khác, tên tuổi hai chuyên ngành đều đạt điểm tuyệt đối cố định chết trên người cô.
Trần Chân thì đứng thứ hai chuyên ngành trung y điều chế thuốc, thứ 10 công nghệ điều chế thuốc.
Trần Chân đứng trước mục thông báo, mọi người đều chúc mừng anh ta thi hai chuyên ngành không tệ lắm, anh ta thì không hài lòng đối với mình lắm.
Tuy trung y điều chế thuốc vẫn đứng thứ hai, nhưng so với học kỳ trước, khoảng cách với Diệc Thanh Thanh lại lớn hơn nữa.
Công nghệ điều chế thuốc anh ta hao hết tâm lực cũng chỉ thi được hạng 10, chênh lệch với mười mấy người phía sau anh ta cũng chỉ có một vài điểm.
Mà Diệc Thanh Thanh cùng học hai chuyên ngành vẫn làm tốt như cũ, tất cả các môn đều đạt điểm tuyệt đối, thực sự không biết cô làm được kiểu gì.
Học kỳ này anh ta lợi dụng tất cả thời gian có thể lợi dụng, nhưng vẫn kém cô rất xa.
Anh ta không thể nghĩ tới mình còn có thể nỗ lực ở phương diện nào, mới có thể khiến thành tích càng tăng thêm về trước.
Loại cảm giác cho dù nỗ lực thế nào đều kém người khác này, còn khiến người ta tuyệt vọng hơn cảm giác ở học kỳ 1 đột nhiên nhìn thấy Diệc Thanh Thanh thi được hạng nhất.
Có phải anh ta thực sự kém như vậy không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận