Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 457: Nói hay nói hay lắm

Diệc Thanh Thanh nhịn cười nói:
“Bởi vì khi người nào đó tự giới thiệu nói, mình là Vân Cô Viễn đã có đối tượng! Ha ha ha! Anh quá đáng yêu! Đáng tiếc em biết quá muộn, nếu không khi em tự giới thiệu, cho dù thế nào cũng sẽ học tập anh.”
Tai Vân Cô Viễn lập tức ửng đỏ, nhưng mà trên mặt vẫn bình tĩnh: “Em muốn tự giới thiệu thế nào?”
Diệc Thanh Thanh thẹn thùng hôm qua đã biến mất, hiện giờ rất lớn mật, nháy mắt sau đó kéo cánh tay Vân Cô Viễn xoay người, đi tới trước mặt bảy bạn cùng phòng của Vân Cô Viễn nhìn trời nhìn đất, ánh mắt trốn tránh.
“Chào các anh, tôi là Diệc Thanh Thanh đối tượng của Vân Cô Viễn, mong các anh quan tâm A viễn nhà tôi nhiều hơn, mời các anh ăn kẹo!”
Diệc Thanh Thanh lấy kẹo trái cây trong túi ra, nhét cho mỗi người mấy viên.
“Nói hay nói hay lắm!” Hảo cảm của đám bạn cùng phòng Vân Cô Viễn với Diệc Thanh Thanh tăng lên.
Nhìn lén bị bắt tại trận, vậy mà còn có kẹo ăn, cô gái này không chỉ xinh đẹp còn hào phóng, chẳng trách Vân Cô Viễn đối với chuyện gì cũng lạnh như băng lại để bụng đối với cô như vậy, giống y như biến thành người khác!
Nhìn dáng vẻ cười ngây ngô của anh lúc này khi nhìn đối tượng xem, đâu giống người thông minh thi được 393 điểm?
“Vậy chúng tôi đi trước đây, tạm biệt!”
Diệc Thanh Thanh đưa kẹo xong, cảm thấy cuối cùng cũng hòa nhau, nhìn dáng vẻ vui sướng của đồng chí Vân cô lập tức biết mình làm rất tốt.
Dù sao cũng là người sống hai đời, sao có thể bại đồng chí Vân trong chuyện yêu đương?
Cô kéo Vân Cô Viễn đi nhanh một lát, sau đó không nhịn được hỏi: “A Viễn, em tự giới thiệu như thế anh hài lòng không?”
“Rất hài lòng.” Nhưng mà cho bọn họ nhiều kẹo như thế, quá đáng tiếc, kẹo của Thanh Thanh đều là của anh!
Diệc Thanh Thanh nghe thấy thế thì rất vui, không phát hiện đồng chí Vân keo kiệt bủn xỉn để ý đống kẹo như thế.
Kẹo trong túi cô chủ yếu là vì đồng chí Vân thích ăn, tiện cho cô đưa cho anh rồi đánh dấu bất cứ lúc nào.
Thời buổi này không có bạn thân khác giới, một nam một nữ đi cùng nhau là thân thích, hoặc là đối tượng của nhau.
Ở trong trường học, rõ ràng đều là sinh viên, khả năng là thân thích rất thấp, cho nên người sáng suốt vừa thấy hai bọn họ đi cạnh nhau là biết người yêu.
Cho dù là ở thời đại nào luôn có người thích bát quái, đặc biệt là chuyện quan hệ nam nữ.
Diệc Thanh Thanh và Vân Cô Viễn đi cùng nhau, tỉ lệ quay đầu siêu cao.
Nhưng mà có tự giới thiệu lúc trước xong, hai người đều hiểu rõ đối phương không thèm để ý ánh mắt của người khác, trái lại sẽ cảm thấy vui sướng vì quan hệ được mọi người biết.
Hai người vô cùng vui sướng ăn cơm trưa, về phòng ngủ ngủ trưa một lát, sau đó học tiết buổi chiều.
Sau khi tan học, Diệc Thanh Thanh hội hợp với Vân Cô Viễn trước, sau đó đến chỗ tuyến đường chính đến căn tin gặp mọi người.
Buổi sáng và giữa trưa không có nhiều thời gian, bốn đóa Kim Hoa bọn họ phân công nhau hành động, thời gian buổi tối nhiều hơn nên hẹn nhau cùng nhau ăn cơm tối, ăn xong sẽ đến phòng nước ấm lấy nước ấm, sau đó đến thư viện học tập.
Thời gian tan học của mọi người không khác lắm, nhưng mà địa điểm đi học có xa có gần, đợi một lát là đến đông đủ.
“Thế nào, ngày đầu tiên đi học đã thích ứng chưa?” Diệc Thanh Thanh hỏi đám Lý Mộng Tuyết.
Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh gật đầu, bày tỏ không tệ lắm.
Lý Mộng Tuyết hơi ủ rũ, thở dài: “Chưa thích ứng!”
Gần đây Diệc Thanh Thanh không đọc cuốn sách màu vàng, nên không biết cô ấy đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi đã có chuyện gì.
“Không nghĩ tới tôi không bị đứa bé của bạn cùng phòng làm ầm ĩ, lại bị tiếng ngáy của bạn cùng phòng làm cho ầm ĩ, không ngủ ngon, đi học ngủ gà ngủ gật.”
Lý Mộng Tuyết thực sự muốn dọn ra ở riêng, tiếng ngáy này cô ấy thực sự không chịu nổi.
Cho dù cô ấy tránh trong không gian siêu thị, ngủ ở trên giường rộng nệm cao su của mình, cô ấy vẫn có thể nghe thấy rõ âm thanh trong phòng ngủ.
Hơn nữa bạn cùng phòng ngủ ngáy ngủ rất nhanh, mới nằm xuống chưa tới hai phút đã ngủ.
Bạn cùng phòng khác còn có thể nhịn được, nhưng cô ấy không thể nhịn.
Tối qua ầm ĩ đến mức không chịu nổi, cô ấy đi xuống vỗ bạn cùng phòng kia tỉnh lại, người ta cũng khá dễ nói chuyện, nhưng đợi cô ấy trèo lên giường chuẩn bị ngủ, tiếng ngáy của người ta lại vang lên, đã ngủ rồi.
Ở trong không gian siêu thị tìm nút bịt tai cũng không được, nhét lỗ tai không thoải mái lắm, càng không ngủ được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận