Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 376: Tết Trung Nguyên

Buổi tối tan làm xong, lưu trình lại giống với ăn sinh nhật Diệc Thanh Thanh mấy ngày trước, mọi người ăn mừng sinh nhật của Vân Cô Viễn.
Có khả năng là anh đã sớm dự liệu được một chút, nên không kinh ngạc gì.
Lần này là Diệc Thanh Thanh nấu cơm.
Ăn cơm xong trời đã tối, Diệc Thanh Thanh tiễn những người khác, đóng cửa lại bắt đầu chuẩn bị hoạt động tế bái hôm nay.
Rất nhiều đồ cô chuẩn bị đốt lúc này đặt ở gian cuộc sống hàng ngày trong nhà tranh, đồ rất nhiều, chia theo người cô muốn tế bái, dùng sọt để dựng, đến lúc đó trực tiếp lấy ra rất tiện.
Diệc Thanh Thanh cầm xẻng đến sân sau, ở dưới chân tường đào chín hố lửa không to lắm dựa theo người cô muốn tế bái.
Trong đó sáu người là giáo viên có tên có họ cho cô, ba hố đất dư lại là cho các giáo viên tổng hợp, nuốt hận mà chết ở niên đại này không có người tế bái, một hố là cho cô hồn dã quỷ, cuối cùng là cho âm sai.
Đốt biểu văn trước, lại đốt nhang, cuối cùng đốt những thứ khác.
Vì khiến thế lửa không lớn, Diệc Thanh Thanh đốt rất chậm, trên cơ bản là đốt gần hết thứ này mới tới thứ khác.
Cho dù như vậy, chín hố lửa vẫn chiếu sáng chân tường.
Cũng may thế lửa không cao, ánh sáng bị sân tường chắn, cùng lắm người gần cô một chút sẽ phát hiện trong sân của cô nhìn sáng hơn một chút.
Diệc Thanh Thanh đã ở trong thôn xem trước, mùa này cỏ cây mọc xum xuê, ở dưới sườn núi khu thanh niên trí thức có thể nhìn thấy nóc nhà của khu thanh niên trí thức, nhưng xuống chút nữa thì bị cây và cỏ che khuất.
Chút sáng sủa này, trừ phi hơn nửa đêm có người đi trên đường nhỏ ở sườn núi, mới có thể thấy một chút.
Nhưng hôm nay là tết Trung Nguyên, cho dù hiện giờ tuyên dương khoa học, nhưng truyền thống không dễ dàng bị ma diệt như thế.
Đặc biệt là ở nông thôn, ngày này không có ai nửa đêm ra cửa.
Tính từ bối phận đốt từ chỗ Lý tiên sinh.
Người sống ở niên đại xa xăm nhất giống như ông ấy, có lẽ là đã đầu thai.
Nhưng mà cho dù đầu thai, đốt đồ cũng không có gì đáng ngại.
Ông ấy không nhận được, có biểu văn ở đây, cho dù đồ không tới được tay ông ấy, địa phủ nhận lấy dùng, cũng có thể tích phúc cho ông ấy.
Khói nhang đốt cho Lý sư phụ và Bạch sư phụ đều phiêu tán vô hình, chuyện này có ý nghĩa nhang là lãng phí, không có người lấy dùng.
Sau đó đốt nhang cho các giáo viên khác, khói nhang ngưng mà không tiêu tan, bay lên thẳng tắp cuối cùng mới biến mất, dựa theo cách nói của Bạch sư phụ, đây là có người nhận được.
Diệc Thanh Thanh nhìn thấy cảnh này, cảm thấy mình giống như thực sự có liên hệ với các giáo viên chưa gặp mặt.
Khi đốt cho các giáo viên, cô lẩm nhẩm một câu:
“Học trò Diệc Thanh Thanh cơ duyên xảo hợp nhận được kỹ năng tri thức các thầy cô truyền thụ, hưởng thụ bất tận, quá trình trong đó không tiện báo cho thầy cô, chỉ có thể dùng phương thức này bày tỏ cảm kích. Em hy vọng các thầy cô ở dưới suối vàng có thể cơm no áo ấm, không còn phải sống khổ sở nữa.”
Còn cô hồn dã quỷ và âm sai, cũng giống vậy, tóm lại là biểu đạt tâm ý, hy vọng bọn họ chiếu cố các thầy cô của mình…
Là một người chính thức đi qua âm thế nghênh đón cuộc sống mới thứ hai, còn đang đắm mình trong học tập đủ loại tri thức, khi nói những lời này nói vô cùng nghiêm túc.
Dù sao cô tận mắt nhìn thấy, thực ra âm thế âm hồn và âm sai không khác người sống lắm, có lẽ hối lộ này dùng được.
Trong quá trình tế bái cô không gặp bất cứ chuyện thần quái gì, mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi.
Ánh trăng không ở trong đêm tối, ở trong sân nhỏ yên tĩnh này, một mình cô an tĩnh đốt chín phần tế phẩm.
Nhưng ở dưới thị giác của một người khác, thì vô cùng náo nhiệt.
15 tháng 7, âm hồn hưởng thụ tế bái của hậu bối người thân, trở về nhà thăm người thân.
Ngoại trừ nơi chôn cất, tế bái có ràng buộc lớn nhất đối với âm hồn.
Ở thời đại này, rất nhiều ma quỷ lợi dụng sự náo nhiệt trong ngày này mà tới, sau đó tay không mà về, một chút tế bái lôi kéo có lực hấp dẫn rất lớn đối với âm hồn.
Vợ chồng Trịnh Tri Âm và Lâm Nhất Bạch vốn chỉ muốn về dương thế thăm lại chốn cũ, nhìn xem tổ quốc hiện giờ thế nào, căn bản không nghĩ tới mình còn có tế bái, còn là hai người cùng nhau.
Bọn họ theo lôi kéo đến nơi này xong, thì phát hiện đây là nơi hoàn toàn xa lạ, tế bái bọn họ cũng là người xa lạ.
Thực ra cách chỗ bọn họ chết không tính quá xa.
Cô gái nhỏ này là ai?

Bạn cần đăng nhập để bình luận