Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 400: Đây là “bộ sách toán lý hóa” trong truyền thuyết ư?

Thanh Thanh không chỉ có thiên phú, còn nỗ lực hơn người, ở phương diện nỗ lực anh kém xa cô, cô như vậy giống cả người tỏa sáng.
“Bộ sách toán lý hóa?” Giọng nói của Lý Mộng Tuyết hơi hoảng hốt, vội vàng che giấu: “Khụ khụ, sách này thoạt nhìn không tệ! Đặc biệt là bài tập bên trên.”
Chuyện này thực sự không thể trách cô ấy thất thố, thực sự là gần đây đều bị mấy chữ “bộ sách toán lý hóa” làm cho bị bệnh.
Cô ấy chỉ nhớ rõ mấy chuyện ở niên đại này, là chợ đen bán đồ, thời gian khôi phục thi đại học, cuối cùng chính là “bộ sách toán lý hóa” được cho là đã giúp nhiều sinh viên khóa đầu tiên sau khi tiếp tục kỳ thi tuyển sinh đại học vào được các trường đại học tốt.
Đây xem như là ba bàn tay vàng ẩn của cô ấy, hai cái đầu đều xuôi nước xuôi gió, cái sau lại cố tình ra đường rẽ, nếu biết điều này cô ấy đã phải bắt đầu xem xét sớm hơn nhiều.
Xuyên qua đến lúc này, có người nào không mơ ước học phủ cao nhất cả nước, đại học Đế Đô?
Bởi vì không kiếm được cuốn sách này, mong muốn của cô ấy đối với thành tích hạ thấp đi nhiều, tính toán thử trường học khác, có lẽ khoa biểu diễn của học viện điện ảnh cũng không tệ.
Diệc Thanh Thanh xem qua, cuốn sách trong tay Lý Mộng Tuyết chính là một quyển trong đống sách Vân Cô Viễn lấy ra.
Đây là “bộ sách toán lý hóa” trong truyền thuyết ư?
Cô trăm triệu không nghĩ tới, Lý Mộng Tuyết không phải ngay từ đầu đã tính toán vào học viện điện ảnh, mà vì không kiếm được “bộ sách toán lý hóa” trước mới đành chọn trường đó.
Hình như Lý Mộng Tuyết trong nguyên thư cũng kiếm được “bộ sách toán lý hóa”, nhưng cụ thể là khi nào, Diệc Thanh Thanh không nhớ rõ lắm.
“Sách này thực sự không tệ, nhưng mà cả bộ có 17 cuốn, chỗ tôi chỉ có 5 cuốn.” Vân Cô Viễn cũng nói.
“Có năm cuốn đã không tệ, hiện giờ huyện thành không bán sách hướng dẫn như vậy.” Lý Mộng Tuyết như đạt được bảo bối.
Cuối cùng bảy người tụ tập bên nhau, liệt ghi chép, sách bài tập của Diệc Thanh Thanh, còn có năm cuốn trong “bộ sách toán lý hóa” của Vân Cô Viễn, cùng với tài liệu nhà Vương Linh Linh và Tạ Thế Diễn gửi tới làm tài liệu học tập trọng điểm.
“Nếu thi đại học khôi phục, các cô muốn đến nơi nào học đại học? Học trường đại học nào?” Lý Mộng Tuyết hỏi.
“Cụ thể là đại học gì tôi còn chưa có ý tưởng, vẫn phải xem thành tích lúc đó. Nhưng mà tôi muốn đến Đế Đô, bởi vì Đế Đô là nơi phồn vinh nhất tổ quốc, nhất định có cơ hội làm giàu.” Tiền Lai Lai nói.
Người cũng như tên, cô ấy vô cùng khát vọng có thể dựa vào bản thân làm giàu, trải qua cuộc sống tốt đẹp hơn.
“Tôi cũng phải đến Đế Đô, Lai Lai học trường đại học nào, tôi sẽ học trường đại học đó.” Trần Chí Hòa nhanh chóng thể hiện tâm ý.
Lần này Tiền Lai Lai không nói gì Trần Chí Hòa, gật đầu nói được.
Nói thật, khôi phục thi đại học, chuyện có thể thi đại học khiến cô ấy thở phào nhẹ nhõm hơn nhiều.
Tuy lúc trước Trần Chí Hòa nói cô ấy không về thành phố, anh ta sẽ ở nông thôn với cô ấy, cô ấy trở về thì anh ta cũng đi theo, như vậy cô ấy mới bị quyết tâm của anh ta đả động, buông lỏng thái độ.
Nhưng trên thực tế, trong lòng cô ấy vẫn luôn bất an, không muốn liên lụy tiền đồ của người khác.
Cũng may hiện giờ bọn họ có thể cùng nhau chạy về phía tương lai càng tốt hơn.
“Tôi cũng muốn đến Đế Đô, điểm tốt thì đến đại học Đế Đô, điểm kém thì chọn trường khác ở Đế Đô.” Lý Mộng Tuyết nói.
Cô ấy cũng đã để lộ chuyện này với Cao Ứng Hòa, anh ta nói với cô ấy đừng lo cho mình, anh ta có biện pháp điều đến Đế Đô.
“Linh Linh, em thì sao?” Tạ Thế Diễn hỏi cô ấy.
“Em không biết, mấy chị em ở đâu, em sẽ ở đó!” Vương Linh Linh nói xong, lại hỏi Diệc Thanh Thanh.
“Tôi muốn thi chuyên ngành chế thuốc trung y ở đại học Đế Đô!” Diệc Thanh Thanh nói thẳng.
“Cô đã nghĩ xong cả chuyên ngành rồi ư?” Lý Mộng Tuyết còn chưa nghĩ ra nên học gì đây!
Cô ấy còn nhắc nhở cô: “Hiện giờ trung y không được tốt lắm, nhưng mà chế thuốc có lẽ cũng không tệ lắm.”
Không chỉ tình thế hiện giờ không tốt, đời sau luôn có tranh luận, nhưng mà chế thuốc trung y vẫn rất tốt.
Trên thực tế cô ấy cũng cảm thấy phát triển của trung y không tốt đúng là hơi đáng tiếc.
Diệc Thanh Thanh gật đầu: “Chủ yếu là tôi thích chuyên ngành này.”
Trước khi Lý Mộng Tuyết xuyên qua là năm 2020, mà Diệc Thanh Thanh là năm 2050.
Năm 2050, tổ quốc đã đủ cường đại, tự tin của dân tộc tăng lên, khoa học kỹ thuật càng thêm phát triển, trung y, đặc biệt là trung dược cuối cùng cũng được chứng thực có tác dụng.


Bạn cần đăng nhập để bình luận