Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 543: Hôm nay đến đây thôi

“Ừm!” Diệc Thanh Thanh gật đầu thật mạnh.
Nếu không phải cố kỵ Lý Mộng Tuyết, cô đã muốn nói sau này con mèo chính là con nhà bọn họ, cô là mẹ A Viễn là cha.
Chẳng qua người hiện giờ không có thói quen này, đều là thời sau lưu hành.
Diệc Thanh Thanh nhìn đồng hồ một lát:
“Không còn sớm nữa, hôm nay đến đây thôi, ngày mai còn phải làm tiệc tạm biệt đám Linh Linh, nhà bên ngoài chúng ta chậm rãi bố trí là được!”
“Ừm, ngủ ngon!” Vân Cô Viễn cất bản vẽ mặt phẳng này đi.
Thứ này dùng xong rồi anh cũng phải trân quý mới được, nó chứng kiến mình và Thanh Thanh ở gần nhau hơn một chút!
“Ngủ ngon!”
Hai người trở về phòng.
Vân Cô Viễn ngồi trong phòng đợi rất lâu, chắc chắn cô đã tắm rửa xong tắt đèn, mới tiến vào phòng vệ sinh, tối hôm nay anh ngủ vô cùng ngon.
Cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi trở về bình thường, Diệc Thanh Thanh khôi phục sắp xếp học tập trước đây, buổi sáng rời giường xong, thì tiến vào hình thức dạy học kỹ năng học tập trước, đợi khi 6 rưỡi thì rời giường đi ra ngoài.
Thời gian này cũng là ước định giữa cô và Vân Cô Viễn.
Sau khi rời giường, chuyện đầu tiên làm chính là đẩy cửa sổ nhìn bên phòng bếp, không nhìn thấy A Viễn cô mới yên lòng.
Xem ra tối hôm qua A Viễn nghỉ ngơi bình thường.
Cô đến phòng vệ sinh, khi đi ra khỏi phòng Vân Cô Viễn cũng vừa vặn ra ngoài.
Hai người đều nói một tiếng chào buổi sáng, sau đó cùng đến phòng bếp nấu cơm.
Ăn cơm sáng xong, thời gian vẫn còn sớm, nên cùng nhau đi ra ngoài, dựa theo quy hoạch ngày hôm qua sắp xếp đồ trang trí hiện có vào trong phòng tương ứng.
Đồ đạc cho cha mẹ và đứa bé tương lai thì dùng vải thô đắp lên.
“Tối nay anh sẽ ly hồn đến Âm Dương Các mua trang bị điện nước, sáng ngày mai trong nhà có thể thông điện nước.” Vân Cô Viễn nói.
“Anh ở trong tay áo càn khôn của em có thể ly hồn ra ngoài ư?” Diệc Thanh Thanh hơi tò mò.
Cô nhớ rõ không thể tế bái tổ tiên ở không gian tùy thân.
Quả nhiên Vân Cô Viễn nói: “Đến bên ngoài mới được.”
“Vậy đến lúc đó em ở bên anh.” Diệc Thanh Thanh nói.
Tuy có thể để cửa thông tới không gian tùy thân ở bên ngoài, khiến A Viễn tự do ra vào, nhưng mà Diệc Thanh Thanh vẫn cảm thấy không quá an toàn.
Hàng xóm hai bên trái phải, số 44 là của A Viễn, không có ai ở, số 46 cũng để trống, không có người ở.
“Được.” Vân Cô Viễn dịu dàng nói.
Diệc Thanh Thanh đột nhiên nhớ tới:
“Anh ở tay áo càn khôn không có biện pháp ly hồn đến thế giới bên ngoài, vậy có phải ở bên trong sẽ ảnh hưởng tới công việc âm sai của anh hay không?”
“Không có gì, công việc của anh tương đối tự do, nhận nhiệm vụ hoàn toàn dựa vào tự nguyện. Khoảng thời gian này cứ coi như là cho mình nghỉ đi, chuẩn bị mọi thứ trong nhà xong xuôi đã, không vội.” Vân Cô Viễn sờ mũi nói.
Đúng là rất tự do, chẳng qua nhiệm vụ trên âm lệnh đã tích lũy một đống.
Nhưng mà không thiếu nhất thời này, làm nhiệm vụ đâu vui vẻ bằng ở bên Thanh Thanh!
Anh đã mười mấy năm không nghỉ, năm nay cho mình nghỉ cũng vô cùng hợp lý.
Diệc Thanh Thanh: “…”
Lại cảm khái may mà người A Viễn thích là cô lần nữa, nếu không đổi thành cô gái có tâm tư xấu xa, A Viễn nhà cô yêu đương mù quáng như vậy e rằng sẽ bị hố sạch.
Cô nghĩ một lát nói:
“Hôm nay chúng ta ăn cơm trưa với mọi người xong, thì đi dạo kiếm nguyên liệu cần dùng, mấy ngày kế tiếp em giúp đỡ anh, chúng ta cùng nhau làm đi. Chúng ta chuẩn bị hết đồ cần dùng trong nhà chính, phòng vệ sinh còn có phòng bếp xong xuôi, thì có thể sớm dọn vào ở.”
Như vậy anh cũng có thể sớm bắt đầu công việc mỗi ngày.
Luôn nghỉ làm như vậy, cô lo lắng thân phận nhân viên công vụ của anh ở địa phủ khó giữ được.
Nhìn thời gian một lát, cũng đã tới thời gian, hai người lập tức cùng nhau ra cửa.
Quán thịt xiên kia cách hẻm La Cổ không xa lắm, đi bộ là đến, khi đến vừa vặn đến thời gian bọn họ hẹn nhau.
Còn Tiền Lai Lai, Vương Linh Linh cùng với Trần Chí Hòa, Tạ Thế Diễn ở ký túc xá trong trường, cách khá xa trái lại tới sớm hơn chút.
Diệc Thanh Thanh và Vân Cô Viễn đi cùng nhau, Lý Mộng Tuyết và Cao Ứng Hòa đi cùng nhau, lần lượt đi tới.
Nhưng mà lực chú ý của mọi người đều tập trung vào Diệc Thanh Thanh và Vân Cô Viễn.
Lý Mộng Tuyết nhìn thấy Diệc Thanh Thanh đi riêng với Vân Cô Viễn, cảm thấy hơi kỳ lạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận